- Linh thảo linh quả có hiệu quả không tệ, có khỏe mạnh thể phách, có cường thịnh linh hồn, còn có mở rộng khí hải, nhưng đều không có đạt tới hiệu quả ta dự trù.
Cho đến khi có một ngày, lúc ta khống chế Bất Diệt Kim Thân xâm nhập địa tầng thăm dò, trong sào huyệt của một con Thiên Tinh Nghĩ đã phát hiện một gốc linh chi!
- Linh thảo linh quả ta tìm được trước đó, lớn nhất chỉ lớn cỡ lòng bàn tay, gốc linh chi kia lại giống như cối xay, còn lóe ra tia sáng ngũ sắc, lan tràn ra vô số sợi rễ, nhìn vô cùng thần bí.
Mặc dù ta không biết linh chi là cái gì, có công hiệu gì, nhưng có thể cảm nhận được sự bất phàm của nó.
Ta muốn lấy nó, nhưng con Thiên Tinh Nghĩ kia rất cảnh giác, chỉ cần ta tới gần nơi đó, liền sẽ kinh động nó.
- Trừ cái đó ra, nơi đó còn ngày đêm chiếm cứ số lượng lớn Lưu Kim Nghĩ, Ngũ Độc Nghĩ.
Cơ Lăng Huyên nói xong, lại nhìn Khương Phàm cười xảo quyệt.
- Ngươi chạy đến trong sào huyệt gây nên hỗn loạn, lại thả hai mươi lăm tên tộc nhân Tử Phủ ra, chờ bọn hắn cùng các Yêu Nghĩ đánh nhau, ta tìm cơ hội mang linh chi đi.
Khương Phàm bình tĩnh nhìn Cơ Lăng Huyên một hồi:
- Điên rồi.
Cô đây là thả bọn hắn sao? Cô là muốn mạng của bọn hắn!
- Ngươi cứ nói có làm hay không.
- Làm sao chia?
- Ta phát hiện bảo bối, đương nhiên thuộc về ta!
- Ta không giúp đỡ, cô cái gì cũng đều không lấy được.
- Ha ha, tiểu gia hỏa, dám uy hiếp sư tỷ?
- Không phân là xong.
Dù sao ta đào cũng không ít bảo bối, không quan tâm thêm một cái.
- Được thôi, phân cho các ngươi một chút.
- Phân bao nhiêu.
- Bảo bối ta phát hiện, ta mạo hiểm đi đoạt, ta chiếm tám phần, ngươi và Hàn Ngạo chiếm hai phần.
Đừng không biết tốt xấu, ta đã rất nhượng bộ.
Khương Phàm nhìn Cơ Lăng Huyên lại lay động lên nắm tay nhỏ, bất đắc dĩ nói:
- Thành giao.
Hai mắt Cơ Lăng Huyên tỏa sáng:
- Tranh thủ thời gian điều chỉnh, chờ sau khi Hàn Ngạo tỉnh dậy, cùng nhau hành động.
Khương Phàm lấy gốc Huyết Tinh Linh đào được trước đó ra, hỏi thăm Đan Hoàng:
- Tiền bối, quả hồng này rất đặc biệt sao?
Đan Hoàng nói:
- Dược hiệu của Huyết Tinh Linh vô cùng bá đạo, là bảo dược luyện huyết thế gian hiếm thấy.
Nói đơn giản, nó có thể kích phát tiềm lực trong dòng máu của ngươi tới trình độ cực lớn, tương đương với tỉnh lại tổ mạch!
Khương Phàm một trận cuồng hỉ:
- Tổ mạch? Chu Tước tổ mạch?
- Ngươi đã tiếp nhận thần huyết kiếp trước, lại dùng huyết đan Hồng Cự Nghĩ, số lượng lớn Kim Đan, huyết khí toàn thân vừa vặn đang ở vào một giai đoạn vi diệu lại đặc thù, chính là thời khắc tuyệt hảo sử dụng Huyết Tinh Linh.
Đan Hoàng rất mừng thay cho Khương Phàm, gốc Huyết Tinh Linh này hẳn là bảo bối quan trọng Hỗn Độn Tử Phủ giữ lại để kích phát huyết mạch.
Mặc dù dùng khẳng định sẽ đắc tội Hỗn Độn Tử Phủ, nhưng cơ hội khó được, dùng trước lại nói.
- Tiểu nha đầu, giúp ta trông coi, ta muốn bế quan.
Khương Phàm điều chỉnh tốt trạng thái, vận chuyển lên Đại Diệu Thiên Kinh, hấp thu huyết khí Huyết Tinh Linh, phóng thích về toàn thân.
Cơ Lăng Huyên muốn khuyên can Khương Phàm đừng dùng linh tinh Linh Bảo của Hỗn Độn Tử Phủ, nhưng nhìn bộ dáng hắn quật cường, lắc đầu cho qua.
Thân thể Khương Phàm dần dần nóng bỏng, càng ngày càng nóng.
Mặc dù trước đó dùng Linh Bảo cũng nhiều lần xuất hiện tình huống thế này, nhưng lần này hiển nhiên không giống như thế.
Không phải da thịt hài cốt đang phát nhiệt, mà là máu tươi đang nóng hổi, giống như là