- Dạ An Nhiên tiếp nhận Tù Thiên Ấn, Tịch Nhan tiếp nhận U Linh Ấn, Thương Hàn Nguyệt tiếp nhận Già Thiên Ấn, Khương Phàm tiếp nhận Phần Thiên Ấn, cô tiếp nhận Loạn Thiên Ấn.
Bây giờ chỉ thiếu hai hệ thánh văn Thổ, Mộc, tuy nhiên hình như Thổ hệ thánh văn đã có người chuẩn bị tiếp nhận rồi.
Hàn Ngạo đã rất cặn kẽ giải thích tình huống, nhưng thật đáng tiếc, hắn đã bị loại, không tiện hỏi nhiều.
Hình như Thánh Chủ đã nhìn ra hắn không cam lòng, trước khi hắn rời khỏi thánh địa, đặc biệt lại đề điểm hắn.
‘Có ngàn vạn con đường nhân sinh để đi, người người đều có lựa chọn của riêng mình, con đường của mình, số mệnh của mình cũng đều có phấn khích thuộc về mình.
Không có con đường sẽ đặc sắc hơn con đường nào.
Mấu chốt phải nhìn người đi trên đường như thế nào.
Ngươi ở chỗ này bị loại, không có nghĩa là nhân sinh của ngươi đã bị loại.
Ngươi chỉ là không thích hợp, không phải không bằng người khác.
Mười lăm mười sáu tuổi, dự báo hẳn là tương lai, bồi dưỡng nên là dã tâm, có thể cuồng có thể ngạo có thể điên, tuyệt đối không thể tự ti hối tiếc.
Ta, đối với ngươi vẫn ôm lấy hi vọng như cũ, hi vọng đường đi của ngươi đầy phấn khích, hi vọng con đường của ngươi, có thể đi thật kinh diễm.
Lời Thánh Chủ nói đã quanh quẩn một chỗ ở trong đầu của hắn thật lâu, để hắn bình tĩnh lại, để toàn thân hắn nổi lên k1ch tình mới.
Hắn muốn trưởng thành! Hắn muốn thay đổi! Hắn muốn đi thuộc về con đường của riêng mình!
- Thiếu duy nhất Mộc hệ thánh văn?
Cơ Lăng Huyên sâu hít một hơi, hưng phấn đến mức gương mặt xinh đẹp đều ửng hồng.
Đại Hoang Tù Thiên Trận, thật muốn chuẩn bị xây sao?
Nàng, thậm chí có may mắn trở thành một trong số đó?
Khương Phàm cẩn thận quan sát đến thể hiện của Hàn Ngạo, khóe miệng từ từ khơi gợi lên một nụ cười, từ trong thanh đồng tiểu tháp triệu Kim Long Sâm ra, ném cho Hàn Ngạo:
- Tặng cho ngươi.
Hàn Ngạo một phát bắt được:
- Đây là cái gì?
- Ta đào được từ trong dược viên.
Dưới mặt đất nơi đó rất có thể chôn giấu di cốt Viễn Cổ Cự Long, gốc Kim Long Sâm này hấp thu long khí, đối với ngươi rất hữu dụng.
Khương Phàm có thể rõ ràng cảm nhận được tinh thần Hàn Ngạo có chút thay đổi, mặc dù là vẫn nghểnh đầu, vểnh lên miệng, cuồng ngạo không ai bì nổi để cho người ta chán ghét, nhưng hẳn là đã nghĩ thông suốt rồi.
Huống chi, hắn còn cứu mình một mạng, lẽ ra nói lời cảm tạ.
Hàn Ngạo đang muốn ném đi nói mình không cần thù lao, kết quả nghe được lời này, tranh thủ thời gian thu hồi lại, mắt lộ ra tinh quang nhìn chằm chằm Kim Long Sâm trong tay.
Khương Phàm nói:
- Long khí, khí tức đại địa, khí tức kim loại, cùng nhau thai nghén mấy ngàn năm, dùng để đột phá cảnh giới không có gì thích hợp bằng, nói không chừng còn có thể kích phát tiềm lực huyết mạch của ngươi.
Cơ Lăng Huyên nhịn không được trợn mắt trừng Khương Phàm một cái, muốn chút đậu của ngươi thì không được, đến Hàn Ngạo lại trực tiếp đưa Kim Long Sâm ra.
- Tranh thủ thời gian đột phá, chúng ta còn có hành động!
Vào đêm khuya ngày thứ sáu!
- Năm trăm mét phía dưới là vương quốc dưới mặt đất do Thiên Tinh Nghĩ khống chế.
Vị trí tại đây cách chỗ con Thiên Tinh Nghĩ rất gần.
Cơ Lăng Huyên mang theo Khương Phàm và Hàn Ngạo đi đến phía trước một vết nứt to lớn rộng hơn trăm mét.
- Bên trong ngoại trừ Thiên Tinh Nghĩ cùng Lưu Kim Nghĩ ra, còn có Yêu Nghĩ gì nữa?
Khương Phàm, Hàn Ngạo, đứng ở biên giới quan sát vết nứt như vực sâu đen tối.
Mặc dù thực lực Khương Phàm đã