Biến cố đột nhiên xuất hiện để diễn võ thoáng an tĩnh lại.
Cho đến khi âm thanh uy nghiêm quen thuộc vang lên lần nữa:
- Trận Khiêu chiến chiến thứ mười, vị trí thứ sáu Võ Hầu bảng, Lý Hoàng!
- Oa...!
Toàn trường sôi trào, vô số người đứng dậy reo hò.
Vị trí thứ sáu hoàn toàn có thể đại biểu lực lượng mạnh nhất trên Võ Hầu bảng.
Mà có thể tuỳ tiện đánh bại người thứ mười Võ Hầu bảng, Lạc Cuồng Sinh, càng có thể nhìn ra Lý Hoàng bất phàm như thế nào.
Đám người trong các sương phòng cũng đều nghiêm túc lên.
- Lý Hoàng là ai?
- Hắn đột nhiên xuất hiện.
Lên đài ba lần, lại ước định được vị trí thứ sáu.
Gần với Cơ Lăng Huyên, Hứa Thiên Kỳ, Ngu Kình Thương.
- Đại Tự Tại điện sẽ không vô duyên vô cớ đưa một người tới cao vị như thế, vô cùng có khả năng là biết Lý Hoàng.
- Lý Hoàng là tên thật sao?
- Có thể là tên thật, cũng có thể là là giả.
Mọi người đều hiếu kỳ lại chờ mong, nhân vật thần bí như vậy, trận chiến thứ mười hẳn là sẽ vô cùng đặc sắc.
Nói không chừng còn có thể để Khương Phàm bức ra thực lực chân thật.
Liễu Như Yên nhìn qua thân ảnh mạnh mẽ rắn rỏi kia, khóe miệng chợt có một nụ cười nghiền ngẫm:
- Là hắn, hắn cũng cảm thấy hứng thú đối với khiêu chiến tại Vương Quốc Hắc Ám sao.
Ta cảm thấy rất kỳ quái, nếu hắn đã phát hiện được nơi này, vì sao không nói với tộc nhân của hắn?
Mấy thanh niên nam nữ cũng đều chú ý thân ảnh kia.
Liễu Như Yên cười khẽ:
- Nghe nói hắn rời khỏi đảo Hải Thần ba năm, một mực lịch luyện ở bên ngoài, hẳn là ngẫu nhiên mới tới được đây.
Tốt nhất hắn đừng trở về thông bẩm, nếu không Vương Quốc Hắc Ám sẽ phải đổi chủ.
Hướng Vãn Tình ngồi trong sương phòng Đại Tự Tại điện, xuyên qua cửa sổ rộng lớn, nhìn Lý Hoàng đang lên đài:
- Cái tên Lý Hoàng hẳn này là có thể tạo chút phiền toái cho Khương Phàm.
Bên cạnh có người nói:
- Chỉ là tạo phiền phức thôi sao sao? Lấy thực lực của Lý Hoàng, hoàn toàn có thể ngăn chặn Khương Phàm.
- Nếu như là ở hải vực, Lý Hoàng hoàn toàn có thể vây khốn Khương Phàm, nhưng nơi này là lôi đài, Lý Hoàng...!
Hướng Vãn Tình trầm mặc một lát, lại nói:
- Liền phải xem ba năm này hắn lịch luyện trưởng thành như thế nào.
Trên lôi đài, Khương Phàm cảnh giác nam tử dang đi tới, Chu Tước trong khí hải lại sinh động hẳn lên, tựa như đã nhận lấy một sự k1ch thích nào đó.
Bước chân Lý Hoàng càng lúc càng nặng, giống như một con mãnh thú xuất hành, tản mát ra khí thế cuồng dã kinh người, từng tia sáng màu xanh thẳm nở rộ, tràn ngập lôi tràng, mang đến thanh triều đại dương mênh mông như ẩn như hiện.
Khương Phàm âm thầm nghiêm nghị, cũng bắt đầu chờ mong.
Những trận chiến trước đó mặc dù đánh rất kịch liệt, nhưng không có ai có thể làm cho hắn xuất toàn lực.
Rốt cuộc cũng có một người ra dáng.
Lý Hoàng dừng lại phía trước cách Khương Phàm ngoài trăm thước, cầm chiến kích trong tay, chỉ về phía Khương Phàm.
Ánh mắt hắn thâm thúy lại sắc bén, có loại khí thế bễ nghễ thiên hạ.
- Mời!
Khương Phàm triển khai hai cánh, hai tay hóa thành móng vuốt, khí thế phóng xuất ra ngoài, lại vô cùng cường thế, Thánh Viêm màu vàng sôi trào, khuấy động nhiệt độ cao kinh người.
- Chiến!
Lý Hoàng không có thêm lời thừa thãi, toàn thân nở rộ ánh sáng màu xanh lam, trực tiếp giết tới.
Chiến kích quét ngang như đang kéo lấy đại dương mênh mông lao nhanh, muốn bao phủ mảnh lôi tràng này.
Khương Phàm vỗ cánh xuất kích, tàn đao tới tay, huyết khí sôi trào, bổ ra đao mang cường thế nặng nề.
Tử khí mãnh liệt, kim viêm vờn quanh, thế công bá liệt đến cực điểm.
Keng!
Tàn đao ngạnh kháng chiến kích, bộc phát ra tiếng