Buổi trưa, Khương Phàm rời khỏi khu vực an toàn, cẩn thận xâm nhập vào khu rừng nguy hiểm.
Nhưng không đợi hắn tìm kiếm được con mồi, nơi xa đột nhiên truyền đến tiếng kêu thảm thiết thê lương lại hỗn loạn, nương theo đó là tiếng va chạm kịch liệt, sơn lâm lung lay giống như có địa chấn.
Khương Phàm mừng rỡ, tưởng rằng mãnh thú gì đang chém giết lẫn nhau, vừa vặn có thể nhặt chút tiện nghi.
Nhưng, thời điểm khi hắn nhích tới gần lại thấy được một màn đáng sợ.
Một đàn dã tượng (voi rừng) chừng hơn ba mươi con tụ tập trong sơn cốc chật hẹp.
Ngà voi trắng noãn lóe ra ánh sáng bóng trong suốt, thân voi cường tráng cao chừng năm mét, đứng ở nơi đó giống như là từng bức tường thành cao lớn.
Bọn chúng bây giờ lại vô cùng thống khổ, thê lương rêи rỉ, thống khổ va chạm vào nhau, lung la lung lay, dậm nát mặt đất.
Mười nam nữ phân tán ở chung quanh sơn cốc, cường quang trêи trán lấp lóe, năng lượng ở chung quanh hóa thành võ pháp, vòng đàn voi chết ở bên trong toà thung lũng này, bất kỳ con dã tượng nào muốn lao ra đều bị cưỡng ép oanh trở về.
- Đây là đang làm gì?
Khương Phàm cẩn thận quan sát, phát hiện thân thể những dã tượng kia đang khô quắt với tốc độ mà đến mắt trần đều có thể thấy được, rất thống khổ giãy dụa, cũng càng ngày càng suy yếu.
Sau đó không lâu, bầy tượng rêи rỉ, một con tiếp một con ngã xuống, gục ở chỗ này không nhúc nhích.
- Hoàn thành! Thu hết Hắc Thủy Mã Hoàng trở về!
Mọi người xung quanh sơn cốc liên tiếp tản ra linh văn, đi vào sơn cốc.
Bọn hắn bổ ra dã tượng khô quắt, thuần thục đào ra viên cầu này đến viên cầu khác từ bên trong.
Viên cầu toàn thân đen kịt, lại bốc lên huyết khí nồng đậm.
- Hắc Thủy Mã Hoàng?
Khương Phàm lập tức nghĩ đến cái nhẫn không gian trêи tay cường giả Sinh Tử môn kia, bên trong tất cả đều là loại vật đen như mực này.
Trêи thân hơn ba mươi đầu dã tượng đào ra hơn ba mươi con Hắc Thủy Mã Hoàng, toàn bộ đều giao cho một tên nam nhân gầy gò.
Nam nhân nâng tay phải lên, đem Hắc Thủy Mã Hoàng dần dần thu vào nhẫn không gian.
Khương Phàm lặng lẽ tới gần quan sát, khẽ chau mày, nhẫn không gian trêи tay người kia vậy mà giống nhau như đúc với cái hắn đã đoạt được.
To lớn, phía trêи quay quanh lấy xà văn đặc thù, vô cùng dễ phân biệt.
Ngay thời điểm Khương Phàm đến gần, người cầm đầu kia bỗng nhiên quay đầu nhìn về nơi này.
- Thế nào?
Hơn mười vị môn đồ Sinh Tử môn lập tức cảnh giác, ánh mắt lăng lệ nhìn về phía Khương Phàm.
Đội trưởng Thôi Sâm cẩn thận nhìn một lát, lắc đầu:
- Không có gì.
Còn kém mấy cái cuối cùng, nhất định phải hoàn thành trong hôm nay, môn chủ đã bắt đầu thúc giục.
- Đội trưởng, bọn người đội Hoàng Hùng phụ trách hai trăm con Hắc Thủy Mã Hoàng, hắn hiện tại đã mất tích, tổng số Hắc Thủy Mã Hoàng chẳng phải sẽ không đủ?
Có người hỏi.
- Mười hai chi phân đội, sưu tập ba ngàn Hắc Thủy Mã Hoàng, không kém hai trăm con kia của hắn.
Thôi Sâm cũng kỳ quái với sự mất tích của Hoàng Hùng, theo lý hắn hẳn là đã báo thù, nhưng bây giờ không lo được nhiều như vậy.
Khương Phàm lẳng lặng ẩn núp một hồi, sau khi xác định không có bị phát hiện, mới từ trêи cây nhảy xuống, vọt vào chỗ rừng sâu.
- Bọn hắn chẳng lẽ cũng là người của Sinh Tử môn? Cũng đang thu thập máu tươi?
Khương Phàm đi tới một chỗ ẩn nấp trong hẻm núi hơn mười dặm bên ngoài, hồi