- Ta muốn đánh chết hắn
Khương Nhân hàm hồ gào thét, ánh mắt oán hận gắt gao nhìn chằm chằm bóng lưng Khương Phàm đã đi xa.
- Đừng nói nữa, ăn đan dược vào trước rồi tính.
Khương Hồng Dương đỡ Khương Nhân dậy, bỏ vào trong miệng hắn một viên đan dược chữa thương bổ huyết.
- Phong Vân Đài có quy củ, sau này không thể trả thù.
Nếu như chúng ta giết Khương Phàm, chẳng khác nào tự mình phá hư quy củ.
Đại trưởng lão thấp giọng nhắc nhở, nếu như là trước đó liền xử lý Khương Phàm cũng không ai chú ý tới hắn.
Nhưng bây giờ, Yến Tranh sẽ nhìn chằm chằm bọn hắn.
- An bài người của Sinh Tử môn xuất thủ.
Khương Hồng Dương nghĩ đến một đám liều mạng tâm ngoan thủ lạt, vừa lúc đang ở Đại Hoang chấp hành nhiệm vụ.
- Chúng ta không nên có liên hệ trực tiếp cùng Sinh Tử môn, bất quá...!Có thể giật dây Tiêu Khuê đi mời.
m trầm ánh mắt Đại trưởng lão nhìn về phía Tiêu Khuê nơi xa đang trừng mắt phát điên.
- Để hắn mời Sinh Tử môn?
- Giúp một chút mà thôi.
Tất cả các phó tướng, võ tướng cứ điểm đều đang ở xung quanh Phong Vân Đài.
- Khương Hồng Dương, các vị trưởng lão, chúng ta nên nói chuyện rồi.
Khương Hồng Dương đứng dậy, trầm mặt nói:
- Nơi này không phải nơi nói chuyện, về Khương Vương phủ.
Sau khi Khương Phàm rời khỏi quảng trường, đi tới Khương Vương phủ.
Hắn ở Đại Hoang huyết luyện đã tám năm, thể chất cường hoành, lực quyền đâu chỉ vạn cân, cực hạn đã đạt đến hai mươi ngàn (hai vạn) cân.
Hắn không có xem luận võ là gì, hôm nay còn có chuyện trọng yếu hơn muốn làm, đó là tìm kiếm một bộ võ pháp.
Võ giả tu luyện Võ Đạo cần phối hợp công pháp nội ngoại kiêm tu.
Công, là chỉ những công quyết có thể cô đọng nguyên lực thiên địa, tôi luyện nhục thân, phát triển kinh mạch, cường thịnh khí hải, thai nghén linh văn của chính mình.
Pháp, chỉ là võ pháp, cô đọng linh lực khí hải, chuyển hóa thành lôi điện, cuồng phong, đao kiếm các loại để tiến hành chiến đấu.
Công pháp kết hợp, hỗ trợ lẫn nhau mới có thể có thành tựu trêи Võ Đạo.
Đại Diệu Thiên Kinh là một bộ công quyết để nội tu, hiện tại Khương Phàm cần một bộ võ pháp ngoại phóng.
Trong Khương Vương phủ có một bộ võ pháp thích hợp với hắn, là tuyệt kỹ thành danh của tổ tiên sáng lập Khương gia - Khương Nguyên Liệt.
Sâm La điện, bảo điện của Khương Vương phủ.
Nơi này của vương phủ trưng bày các loại linh thảo, đan dược, vũ khí, cùng công quyết, là Khương gia cùng tám đại võ tướng cứ điểm mở ra cho đám đệ tử.
Là nơi quan trọng nhất của Khương gia, trong ngoài Sâm La điện phân bố hơn ba trămthủ vệ.
Chỉ bất quá thân thể những thủ vệ này đều có chút không trọn vẹn, không phải trời sinh, mà là thời điểm chống lại mãnh thú ác linh Đại Hoang mà bị đánh thương, sau khi tìm lại một mạng liền lưu tại Khương Vương phủ.
Không chỉ có Khương Vương phủ nơi này, kỳ thật trong toàn bộ Bạch Hổ thành, tất cả thủ vệ có thể nhìn thấy đều là không trọn vẹn.
Tất cả những người có thân thể hoàn chỉnh đều lên cứ điểm kéo dài hơn tám mươi dặm của Bạch Hổ quan, không phân ngày đêm cảnh giác tình huống của Đại Hoang.
- Ta đến xem võ pháp.
Khương Phàm rất tôn kính đối với những thủ vệ nơi này.
- Là Phàm công tử à, hôm nay ngươi không phải sẽ đi Phong Vân Đài sao? Ô? Ngươi thức tỉnh linh văn rồi?
Trước cửa điện, lão nhân tóc hoa râm, tinh thần quắc thước, chỉ là không có hai chân, hắn vừa nhìn đã chú ý thấy trán Khương Phàm bị thắt lưng gấm quấn quanh.
- Vừa mới thức tỉnh.
- Linh văn mấy cấp?
Thủ vệ mặt khác đều hiếu kỳ nhìn qua.
- Cấp ba.
Khương Phàm thuận miệng nói một câu liền đi vào Sâm La điện.
Trong này phi thường lớn, tầng thứ nhất chia trong trong ngoài ngoài rất nhiều khu, trưng bày