- Phụ thân ngươi Bạch Ngao Thương được Khương Vương bồi dưỡng, từ thị vệ đến chủ tướng cứ điểm thứ hai Bạch Hổ quan.
Không nghĩ báo ân, lại phản bội chạy trốn Khương Vương phủ, đối nghịch trong bóng tối.
Bạch Hoa ngươi, lấy danh nghĩa khiêu chiến, ý đồ muốn giết hại con gái của Khương Vương.
Các ngươi là súc sinh bất trung bất nghĩa.
Tiếng nói gạt ra từ trong hàm răng của Khương Phàm cũng không cao, nhưng lại rõ rõ ràng ràng truyền khắp sơn lâm.
Sắc mặt của rất nhiều người lập tức thay đổi, Bạch Ngao Thương dù sao cũng là một trong Tam Vương Thương Châu, mặc dù xuất thân có chút ám muội, nhưng cho tới nay không người nào dám ở trước mặt mọi người nói ra.
- Đó là quyết đấu công bằng!
Bạch Hoa hư nhược giải thích.
- Ngươi nói công bằng?! Lấy Lê Hồng Thường uy hϊế͙p͙, khiến cho Lê Hồng Y hạ độc Uyển Nhi, sau đó liên sát tỷ muội Lê Hồng Y, Lê Hồng Thường để diệt khẩu, cẩu vật ngươi cũng xứng đàm luận công bằng?
Khương Phàm không quản sự thực như thế nào, trực tiếp lôi một tràng hô lên ở bên trêи.
- Tên tiểu tử này.
Chu Thanh Thọ cười cười xấu hổ, hắn chỉ cố ý kϊƈɦ th1ch Khương Phàm một chút, cũng không phải là chứng cứ trực tiếp
Lời nói này nghe vào lỗ tai võ viện trưởng lão cùng đám đạo sư trong lại vô cùng chói tai.
Bọn hắn ho nhẹ vài tiếng, đang muốn ra mặt, thanh âm Khương Phàm lại lần nữa cao vút.
- Khi uy danh Khương Vương phủ lần nữa vang vọng đại địa Thương Châu, Bạch gia, Triệu gia, Lý gia, đều sẽ lấy tên phản đồ, đính bên trêи Sỉ Nhục Trụ của lịch sử để tiếng xấu muôn đời.
- Buồn cười, ngày đó sẽ không tới, Thương Châu này vĩnh viễn không có khả năng lại là của họ Khương, các ngươi vĩnh viễn không có khả năng lại đứng lên.
Bạch Hoa miệng đầy máu tươi đáp lễ.
- Tương lai ngày đó sẽ không lâu, người thông minh sẽ ngước đầu nhìn lên, một ít mắt chó lại lựa chọn làm như không thấy.
Hoàng thất muốn mai táng Khương Vương phủ ở trong Bạch Hổ quan, thật tình không biết, Khương Vương phủ sẽ trùng sinh bên trong máu và lửa
Khương Phàm chỉ Thương Châu võ viện phía xa, thanh âm cao vút vang dội.
- Khương Phàm, chú ý lời lẽ của ngươi.
lượng lớn cường giả hô to cảnh cáo.
- Tiểu gia hỏa này là đến tỷ võ hay là đến cố ý nhục nhã?
- Hắn muốn làm gì?
Chu Thanh Thọ mơ hồ cảm giác không đúng.
Khương Phàm lựa chọn nghênh chiến Bạch Hoa tại thời điểm chiêu sinh của võ viện, sẽ không phải chỉ vì nói những lời này đó chứ?
Lời này là chính hắn nghĩ, hay là do Khương Hồng Võ chỉ điểm?
- Khương Phàm, tứ đại cương vực Lang Gia quốc, tất cả vương phủ cổ thành cứ điểm, toàn bộ họ Tần, cũng vĩnh viễn sẽ họ Tần.
Một trưởng lão Thương Châu võ viện trực tiếp đi đến lôi đài, tiểu tử này khiêu chiến Bạch Hoa rất có thể chỉ là lấy cớ, giận dữ mắng mỏ Thương Châu mới là bản ý thật sự.
- Hơn hai trăm năm trước, tiên tổ Khương gia - Khương Nguyên Liệt, vì tiên hoàng xuất sinh nhập tử, huyết chiến thiên hạ, nhiều lần cứu vớt tính mệnh của tiên hoàng.
Thời khắc Lang Gia quốc khai quốc, tiên hoàng mời tiên tổ Khương Nguyên Liệt cùng hưởng thiên hạ, nhưng tiên tổ cự tuyệt, nguyện mang Khương gia đời đời trấn thủ Thương Châu, thống ngự quân doanh Bắc Cương chống cự vạn dặm Đại Hoang, đời đời vĩnh viễn thủ Lang Gia quốc.
Các ngươi, đều đã quên rồi?
Khương Phàm hoàn toàn không để ý tới ánh mắt trưởng lão võ viện càng ngày càng lạnh, lại đột nhiên quay người, chỉ tất cả mọi người toàn trường ở phía xa.
- Khuyên tất cả các ngươi, làm người phải có lương tâm, nhìn mọi chuyện phải cảnh giác cao độ.
Những năm nay là ai đang bảo vệ Thương Châu? Hoàng thất, hay là thành Bạch Hổ! Triệu gia, Lý gia, Bạch gia, hay là Khương Vương phủ chúng ta? Một khi mười ba vạn tướng sĩ Khương Vương phủ rút khỏi Bạch