Toàn bộ Huyết Ngục nắm chặt liêm đao, tùy thời chuẩn bị giết ra ngoài.
- Khương Vương, uy phong so với năm đó không giảm.
Một đạo âm thanh uy nghiêm đột nhiên từ trêи cao truyền đến, mây đen nồng đậm đều tùy theo tiếng nói mà bốc lên cao như giang hà lao nhanh, bao la hùng vĩ mà kiềm chế.
Khương Hồng Võ bỗng nhiên ngẩng đầu, ánh mắt sáng tỏ xuyên thấu mây mù, thấy được một đạo thân ảnh hùng tráng nơi đó.
‘Tống Thiên Hùng?’
- Đệ nhất Phó cung chủ Cửu Tiêu cung, Tống Thiên Hùng!
Các trưởng lão Khương gia hít vào một hơi khí lạnh, Tam hoàng tử lại mời hắn tới.
Tam hoàng tử nhếch miệng cười, Cửu Tiêu cung cũng không chịu hắn điều động, huống chi là muốn trực tiếp xử trí địa vị mẫn cảm của Khương Vương phủ.
Cho nên dù cung chủ không tự mình tới, nhưng vẫn phái ra Tống Thiên Hùng dưới sự thỉnh cầu liên tục của hắn đã.
Mặt khác, hơn năm mươi người này đều là cường giả thực lực phi phàm trong Cửu Tiêu cung.
Lúc đang trêи đường tới, hắn đã cam đoan với mỗi người, chỉ cần xử lý tốt Thương Châu, hắn tuyệt đối sẽ không bạc đãi bất kỳ một người nào trong số họ.
- Nếu Khương Vương không nguyện ý theo chúng ta, chúng ta chỉ có thể mang các ngươi đi.
Tống Thiên Hùng đạp đám mây, một tiếng bạo hống vang lên, âm thanh rung động thiên khung.
Tầng mây cuồn cuộn ầm vang nổ tung, vạn đạo lôi đình xé rách thiên địa, phô thiên cái địa rơi xuống Khương Vương phủ.
Trong một chớp mắt, thành Bạch Hổ đều phảng phất như lâm vào hắc ám, chỉ có hướng Khương Vương phủ tỏa ra quang mang hừng hực.
- Aaa...!!!
Diện mục Khương Hồng Võ dữ tợn, liệt diễm sôi trào ngưng tụ phía trêи Khương Vương phủ thành vô số tia lửa, cũng nhanh chóng xen lẫn tạo thành hỏa thuẫn to lớn hơn năm trăm mét, oanh kϊƈɦ lôi triều mãnh liệt.
- Liệt Hỏa Phần Thiên không hổ là võ pháp thứ hai của Khương gia.
Hôm nay hảo hảo lĩnh giáo Khương Vương một phen.
Thanh âm uy nghiêm giống như lôi đình cuồn cuộn vang vọng trời cao, sau một khắc, ngàn vạn lôi triều lần nữa trút xuống.
- Phá cho ta!
Khương Hồng Võ gầm thét, tay phải thức tỉnh huyết văn, một cỗ uy thế kinh người nổ tung.
Hỏa Tinh Thuẫn dày đặc ầm vang vỡ nát, liệt diễm vô biên cuồn cuộn ngập trời, giống như vạn ngọn núi lớn phun trào, chảy ngược trời cao, nuốt lấy hết lôi đình đầy trời, Bôn Lôi Điêu bên trong cả kinh chạy trốn tứ phía.
- Xin mời toàn thể Khương gia, đi đến hoàng thành.
Tam hoàng tử phất tay ra lệnh.
Hai mắt một vị trưởng giả Cửu Tiêu cung đỏ chót, áo bào không gió mà bay, toàn thân tràn ngập ra uy thế kinh người.
Hai tay của hắn nâng cao, bỗng nhiên đè x uống, khí lãng màu trắng chấn kϊƈɦ mặt đất.
Trong chớp mắt, phạm vi phương viên mấy ngàn thước ầm vang sụp đổ, loạn thạch xuyên không.
Khương Vương phủ lập tức chia năm xẻ bảy, mặt đất sụp đổ, cung điện băng liệt, loạn thành một bầy, tiếng kêu thảm liên miên.
Từng đạo nham thạch ngưng tụ như cự mãng phá tan phế tích, cuồng dã bốc lên đánh về phía tất cả mọi người Khương Vương phủ.
Ba mươi vị Huyết Ngục như thiểm điện đánh giết ra ngoài, oanh lấy đá tảng to lớn nóng bỏng, lập tức tạo ra tiếng oanh minh đinh tai nhức óc, bụi mù bay đầy trời.
- Người quỳ xuống, sống!
- Người đứng thẳng, chết!
Tất cả cường giả Cửu Tiêu cung bạo khởi, kϊƈɦ hoạt linh văn, thế như mãnh hổ, rống to thẳng hướng về phía Khương Vương phủ đang hỗn loạn.
- Không