Không có cảm giác trọng lượng của tòa nhà bị đổ sập xuống, mấy bạn lính đánh thuê vội thoát khỏi nơi đó, ngay lúc Norre vừa mới bước vào cửa, phía sau cửa ra vào liền dời vị trí, đóng chặt hoàn toàn, trực tiếp khiến cho cái đuôi theo sau là Alanca bị đập phải bức tường. Nicole Shanna không nén nổi bèn vỗ tay khen ngợi, giơ ngón giữa về chỗ cánh cửa đã biến mất kia. Doyle thì quan sát không gian biến đổi bên trong này rồi chép miệng, tràn đầy ước ao nói: "Rốt cuộc là Airy đã làm cái gì đây, phòng khách của nguyên cái tầng này đâu mất rồi?"
Vừa mới nói xong, một vầng sáng màu vàng lướt qua trước mặt bọn họ, tàn ảnh lấp lánh hoàn toàn biến mất, một shota lạnh lùng đứng trước mặt cả đám. Cậu vừa xuất hiện đã lược bớt mấy lời giới thiệu dông dài, trả lời ngay vấn đề Doyle đặt ra: "Lúc xây dựng khách sạn Saint Carlos là vì muốn giấu công trình bên trong, ban đầu có để sẵn một bộ phận lớn không gian không dùng đến, mặt khác toàn bộ không gian các khoang bên trong khác sạn đều có thể di chuyển, cho nên sau khi tích hợp qua một lần thì sẽ có cảm giác khác nhau một trời một vực."
Ánh mắt của mọi người đồng loạt nhìn về phía shota, đồng lòng hỏi: "Cậu là ai?"
Lúc này shota mới nhớ ra cách thức chính xác khi nói chuyện với con người, cậu ngừng lại, nói: "Xin lỗi, đã quên tự giới thiệu. Tôi là AI số 003 thuộc hệ thống điều khiển Tây Túc, Saint Carlos."
Hệ thống Tây Túc? Đó là cái quỷ gì vậy? Tập thể lính đánh thuê mờ mịt nhìn, chỉ có mỗi Doyle là hiểu một chút.
Hệ thống Tây Túc trong truyền thuyết là kiệt tác của người đã thiết kế hệ thống AI, bởi vì quá mức tinh vi nên đã cố ý tách ra làm ba phần, nghe đồn nếu như gom đủ ba phần này, chuyện nắm giữ toàn bộ mạng lưới vũ trụ sẽ không còn là mơ nữa. Bởi vậy, một số ít người biết cũng sẽ âm thầm tìm kiếm tung tích của nó, nhưng có ai ngờ nó lại xuất hiện ở đây chứ.
Chậc chậc, Airy, cậu giấu đồ tốt kỹ thật đấy. Doyle thu hồi vẻ mặt khiếp sợ, trở lại dáng vẻ dáng vẻ như không có chuyện gì xảy ra, hỏi: "......Cậu chính là AI mà Airy cần tìm?"
"Đúng vậy, Airy bảo tôi đưa mọi người đến khoang phụ trách thiết bị, mời đi theo tôi."
"Khoang thiết bị? Rốt cuộc là cậu điều khiển cái gì?" Doyle tò mò hỏi.
Shota liếc hắn, mặt không đổi sắc, trả lời: "Chiếm hạm."
Trời ơi! Chiến hạm! Bọn họ cực khổ thực hiện nhiệm vụ tới hôm nay vậy mà cũng có lúc được dùng chiến hạm rồi! Ha ha ha!
Trong lúc tập thể lính đánh thuê phấn khích la oang oang lên, bên cạnh shota xuất hiện một màn hình liên lạc, trên đó xuất hiện gương mặt của Airy Gailey. Airy Gailey đang muốn nói chuyện nghiêm túc, không ngờ lại thấy nguyên một đám hưng phấn như đang phê thuốc, anh đỡ không nổi bèn hắng giọng một cái: "Khụ khụ, mấy người đang làm gì vậy, có thể làm ơn đừng có làm mất thể diện trước mặt AI như thế có được không?"
"Airy! Đây là chiến hạm đó! Là chiến hạm đó!" Hai mắt Doyle lóe kim quang sáp lại gần màn hình, vẻ mặt keo kiệt bủn xỉn xoa bàn tay: "Hì hì, chiếc thuyền này có phải từ giờ trở đi sẽ thuộc về chúng ta không?"
"Nghĩ sướng nhỉ, chiến hạm của hải quân Liên bang Gassard toàn bộ đều là báu vật, hiện tại chúng ta chỉ mượn dùng mà thôi." Airy không quan tâm vẻ mặt Doyle suy sụp, nói tiếp: "Nếu cậu muốn đổi thuyền thì xì chút máu ra đi, tiền thuê chúng ta làm nhiệm vụ từ đầu đến giờ cũng xứng đáng để đổi sang một chiến hạm mà?"
"Cái gì chứ, đó là tình yêu của tôi, cậu đừng hòng đụng vào!"
Thường ngày, khi Doyle nói ra mấy câu bóc lột sức lao động người khác thế này, Nicole Shanna tuyệt đối sẽ nhảy dựng lên cãi với hắn, nhưng lúc này, thái độ của cô lại yên tĩnh đến lạ, chỉ im lặng quan sát phản ứng của Hackl. Nhiều lần cô hy vọng mình chỉ là hiểu lầm thôi! Nhưng mà hiện thực một lần nữa lại chứng minh cho sự tàn khốc của nó. Nam thần của cô nghe thấy câu này vậy mà lại mỉm cười nhìn Doyle! Cô chịu không nổi choáng váng tựa vào người Norre, "Em trai à...." cô nghẹn ngào nói: "Chị gái em hình như thực sự bị thất tình rồi."
"Không sao đâu," Norre ôm vai cô nàng, "Đừng quên là chị còn có dẫn đường ghép đôi nữa đó."
Nghe thấy mấy lời này của Norre, Nicole Shanna cũng không biết nên khóc hay nên cười, mặc kệ thế nào thì nam thần đều không phải là của cô rồi, hu hu hu......
Thấy đoàn viên của mình có tinh thần làm việc như thế, Airy Gailey bèn mỉm cười, vỗ tay nói: "Được rồi, nhanh lên đi, ai nấy đều vào vị trí của mình làm việc đi, tranh thủ tốc chiến tốc thắng."
"Đã hiểu." Doyle bỏ đi thái độ bừa bãi của mình, Nicole Shanna không còn bi thương nữa, thái độ mọi người đều trở nên chăm chú hẳn. Shota hơi kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã trở lại như lúc đầu, dẫn bốn người vào trong một khoang thuyền. Mà cũng đúng lúc đó, phía dưới màn hình của Airy Gailey lại nhảy ra một dòng chữ: [Đoàn viên của anh đều tốt nghiệp học viện hí kịch à? Sao tốc độ đổi sắc mặt nhanh như chạy chương trình vậy?]
Airy Gailey cười thành tiếng, làm bạn trẻ Lanto đang chăm chú học hành cực khổ ở bên cạnh cũng phải ngẩng mặt lên, "Anh cười cái gì vậy?"
Anh cười giải thích: "Saint Carlos cảm thấy tâm tình đoàn viên của anh biến hóa nhanh quá nên có hơi mờ mịt đó mà."
Lanto kinh ngạc chớp mắt, "AI cũng biết mờ mịt?"
"Đối mặt với tình cảm của nhân loại, bọn họ mãi mãi sẽ y như một đứa trẻ ngây thơ thôi." Airy Gailey quay đầu lại mong mỏi nhìn cậu, lập tức ở trong lòng Lanto muốn gọi người cứu mạng, mẹ nó, làm sao chống cự lại cái tên lính gác khốn kiếp càng ngày càng đẹp này đây, cái cảm giác này thật đáng ghét mà! Lanto vội chỉnh đốn lại tâm tình một tí, vờ bình tĩnh hỏi: "Thế bây giờ anh tính làm gì?"
"Bắt heo."
Trong lúc hai người nói chuyện, nửa đoạn tòa nhà vốn nhanh chóng rơi xuống đột nhiên cởi bỏ non nửa những mảnh vụn, để lộ mấy cái cửa màu đen, năng lượng phản ứng đột ngột tăng vọt, bắn ra tia sáng màu trắng. Vật đó rơi tự do theo phương đứng nhanh chóng hãm tốc độ lại, chậm rãi điều chỉnh phương hướng bay lơ lửng giữa không trung. Động cơ được khởi động không bao lâu, kiến trúc bao ngoài bắt đầu bong ra từng mảng, tựa như là con bướm phá kén chui ra, để lộ ra ánh sáng màu vàng ánh kim nhàn nhạt, phần bụng của một chiếc tàu bay tiêu chuẩn có sơn ký hiệu hải quân Liên bang Gassard chầm chậm xuất hiện.
Hoàn thành lần vận hành thử cuối cùng, trước mặt Airy Gailey xuất hiện ba màn hình, lần lượt là màn hình liên lạc với Doyle và hai chị em, cả đám không hẹn mà cùng bày tỏ tâm tình của mình với Airy Gailey.
"Airy, chiếc thuyền này quá tuyệt vời! Phòng điều khiển độc lập sao! Rốt cuộc ông đây không cần phải nhìn cái mặt thối của Nina nữa rồi, ha ha!"
"Nè! Muốn chết hả! Bà đây đang điều khiển hệ thống hỏa lực đó! Có tin bà đây bắn một phát pháo quỹ đạo vô phòng điều khiển của mi không hả!"
Doyle và Nicole Shanna bắt đầu triển khai toàn bộ hỏa lực đấu võ mồm như thường lệ, Norre chậm nửa nhịp nhìn chằm chằm Lanto ngồi bên cạnh Airy Gailey một hồi, tò mò