Hegel vừa mới nói xong, Saint Carlos liền nhảy dựng lên: "Anh nghĩ hay nhỉ!"
Hegel dường như chỉ chực chờ cậu bạo phát, khoát tay nói: "Ây da, Tiểu Lạc Lạc à, chúng ta đều cùng một hệ thống, sớm muộn gì cũng phải hợp thể mà~"
Saint Carlos giận sôi người: "Tôi vẫn chưa có thừa nhận giống với anh!"
"Cha mẹ sinh con trời sinh tính, ai chả có tính cách khác nhau chứ~" Hegel liếc mắt đưa tình với Saint Carlos, Saint Carlos lại vô cùng phẫn nộ, cậu xoay người nhìn về phía Airy Gailey, nghẹn giọng hỏi: "Airy, anh nói đi!"
Airy Gailey suy nghĩ trong chốc lát, rồi lại ném cho cậu ánh mắt xin lỗi, Saint Carlos đã sớm dự tính được kết quả này, có hơi chán nản sụp bả vai, nhưng câu nói tiếp theo của Airy Gailey lại khiến cậu ưỡn ngực trở lại.
"Anh có thể theo tôi," Airy Gailey nói với Hegel, "Nhưng mọi thứ trên thuyền của tôi đều là Tiểu Lạc định đoạt, anh phải chịu sự điều khiển của cả cậu ấy và Doyle, ngoài ra tôi cũng sẽ thiết kế áp thêm cho anh chương trình giám sát và điều khiển, nếu anh có bất kỳ dị động gì, bất cứ khi nào tôi cũng có thể xóa anh cả, vậy được chứ?"
"Cậu là lão đại, cậu muốn nói thế nào thì là thế nấy thôi~" Hegel giang tay ra, dáng vẻ như bị uy hiếp phải chấp nhận đề nghị này. Có điều cũng giống như gã nói, chỉ cần gã muốn đi, ai cũng không ngăn được, nét mặt được nhân tính hóa như thế hơn phân nửa vẫn là giả vờ. So với Saint Carlos, Airy Gailey vẫn khá đề phòng Hegel hơn.
"Doyle, để Hegel dẫn đường đánh một vòng thăm dò đơn giản đi, xem xem có thể thu được vật chứng gì không, Norre, cậu và Doyle đi cùng nhau. Tiểu Lạc, cậu theo tôi."
"Được." Có thể cách xa Hegel, Saint Carlos cầu còn không được. Hegel thì lại tức giận, "Đã có cái kho trữ dư liệu di động là tôi đây rồi, mấy người còn muốn tìm cái gì?"
Airy Gailey cười đến vô hại: "Chỉ là thăm dò theo thông lệ, sau này anh sẽ quen thôi, được rồi, mọi người phân công nhau hành động đi."
Mặt Hegel không đổi sắc "À" một tiếng, rồi lại như buồn bã vẫy vẫy tay với Saint Carlos, Saint Carlos rùng mình, lập tức hủy bỏ hình ảnh giả lập của mình, không thấy bóng dáng đâu cả.
Thế là Doyle và Norre mang Hegel theo, còn Saint Carlos đi theo Airy Gailey, hai nhóm phân nhau đi hai hướng. Bởi vì tiêu hao quá nhiều tinh thần lực, Airy Gailey tạm thời thu Cavill trở về trong biển ý thức, anh vừa mới lên cấp xong, tình trạng vẫn chưa hẳn là ổn định, tất cả vẫn phải là lấy vững chắc làm chủ. Xong hết mọi chuyện, anh mới hỏi thăm Saint Carlos: "Tiểu Lạc, Hegel có tin được không?"
Nghe thấy tên Hegel, sắc mặt của Saint Carlos lại đen thêm vài phần, cậu cố gắng giữ thái độ khách quan, đánh giá: "Anh ta là AI được nhân tính hóa có trình độ cao nhất do Tây Túc chế tạo, theo như cách loài người mấy anh miêu tả thì đó là kỳ quặc không thích bị gò bó, tuy anh ta hành động theo cách suy nghĩ riêng của mình, nhưng tôi vẫn không thể nào hiểu nổi được."
"Tôi hiểu rồi, tuy tôi không rõ tại sao anh ta lại muốn theo chúng ta, nhưng rõ ràng anh ta có suy tính riêng." Airy Gailey bổ sung, "Nhiệm vụ coi chừng anh ta giao lại cho cậu đấy, Doyle với tôi sẽ tự biết cùng giúp cậu."
"Yên tâm, cứ giao cho tôi." Mặc dù chán ghét cái tên AI cực đoan này, nhưng Saint Carlos vẫn thoải mái chấp nhận những mệnh lệnh của Doyle, "Phải rồi Airy, lúc tôi bị chặn, đã xảy ra chuyện gì vậy?"
Airy Gailey ngừng chân, kìm lòng không đặng mà lấy con cá voi máy xinh xắn ra, anh đè nén tâm tình, nói: "Tôi bị cuốn vào bên trong hình ảnh phản chiếu, ở trong đó, tôi thấy tiền giáo chủ và Lanto." Airy Gailey thuật lại đơn giản nội dung mình thấy, bao gồm cả kết thúc cuối cùng mà anh không đành lòng chứng kiến tận mắt, rồi lại trở nên lo lắng.
"Tại sao lại không xem hết đi?" Saint Carlos kỳ lạ hỏi.
Airy Gailey cười, "Cậu và Hegel đều hỏi chung một câu," Không để ý gương mặt biến sắc nhanh chóng của Saint Carlos, anh tiếp tục, "Không phải là tôi không muốn xem, mà là tôi không xem được, tôi không thể chịu đựng được việc chỉ có thể trừng mắt nhìn Lanto bị thương, khoảnh khắc tuyệt vọng đó, sẽ khiến tôi có cảm giác mình chỉ là một tên rác rưởi, vô cùng tồi tệ."
"Nhưng mà anh không phải," Saint Carlos phản bác, "Đây chẳng qua là hình ảnh ký ức chiếu ra mà thôi, anh cũng không có mặt ở đó khi ấy, bất lực cũng là bình thường mà."
"Tôi thật sự ghen tỵ với lý trí của cậu đó, tôi cũng cho rằng mình có thể làm được chuyện này, nhưng cuối cùng," Airy Gailey bất đắc dĩ nhún vai, "Tôi không thể dứt được tình cảm, có điều cảm giác này quả thật là cũng không tệ."
Saint Carlos đứng hình một chút, khó tin hỏi: "...Anh đang khoe người của mình đấy à?"
Airy Gailey nhìn cậu, cũng bày ra nét mặt khó tin y chang vậy, hỏi lại: "Cậu thân là AI lẽ nào cũng sẽ bị tôi làm cho vấp té à?"
"... Cũng không có."
"Vậy tốt rồi." Airy Gailey cười, nghiêm túc hỏi, "Đúng rồi, chỗ Lanto có hồi âm chưa?"
Saint Carlos bó tay nói: "Tôi đã nói rồi, khoảng cách của chúng ta hiện tại là mấy ngàn năm ánh sáng, tốc độ thông tin truyền đi còn không nhanh bằng tốc độ lo lắng của anh nữa, không thể lúc nào cũng lặp lại cả... Đợi chút," Saint Carlos đột nhiên ngừng giải thích dông dài, hai chân cách mặt đất bình tĩnh lơ lửng giữa trời, dòng dữ liệu sắc kim hình vòng nhanh chóng chảy qua toàn thân cậu, cậu mở mắt bật nói, "Có tin tức Lanto, anh ấy bị mang đi khỏi Selong."
"Cái gì?!" Dưới chân Airy Gailey lảo đảo, anh vững vàng lại thân thể hỏi, "Em ấy bị ai mang đi, Nina đâu, cổ đang làm cái gì chứ?"
Airy Gailey xưa nay chưa từng nóng nảy vừa nghe Lanto gặp chuyện liền không nhịn được mà nóng ruột, Saint Carlos đưa tay tỏ ý bảo anh "bình tĩnh", nói: "Anh yên tâm, Nina ở cạnh anh ấy, hiện tại anh ấy ổn cả."
"Ổn thì làm sao lại bị mang đi chứ? Bọn họ bây giờ đang ở đâu?"
Tính tình Airy Gailey đã không còn tốt đẹp nữa, Saint Carlos cũng cảm thấy tin tức mình lấy được cũng không quá dễ nghe, do dự một chút mới nói: "Cái này, Airy... Lanto hiện nay đang ở hành tinh thứ ba Rosma của đế quốc Bergany...trong viện bồi dưỡng dẫn đường."
Vừa dứt lời, Airy Gailey liền mở màn hình gọi Doyle: "Doyle, kết thúc thăm dò, chúng ta trở về."
"Hả? Sao cậu lại đổi ý rồi, không phải là vừa mới hóa cuồng xong giờ bị thêm cái bệnh tâm thần đó chứ?" Doyle vừa mới mở màn hình ra không bao lâu, hiện tại đang quét kết cấu chính của Tháp Đen, tiến độ chỉ mới được phân nửa mà Airy Gailey đã mở miệng đòi trở về, sao hắn lại không bực bội cho được chứ.
Airy Gailey xoa xoa huyệt thái dương, anh cũng biết biết mình phản ứng hơi quá khích, có thể là do chịu ảnh hưởng từ hình ảnh phản chiếu, nên đối với an toàn của Lanto, sự chú ý của anh cũng đã đạt đến mức cao chưa từng thấy, thậm chí còn cao hơn cả nhiệm vụ mà Hackl nhờ anh làm.
"Xin lỗi," Anh tự kiểm điểm sự thay đổi tâm trạng của bản thân, "Lanto bị mang đi, cho nên..."
Doyle cứng họng. Được rồi, với Airy Gailey bây giờ mà nói thì dù trời có sập xuống cũng không quan trọng bằng Lanto, nhưng mà không đúng nha, không phải là có Nina đi theo sao. Doyle hỏi thẳng nghi ngờ của bản thân, "Nina đâu?"
"Ở cùng với em ấy, bây giờ đang ở bọn họ bây giờ đang ở đế quốc Bergany..." Airy Gailey đột nhiên ngừng nói, chợt vỗ đầu, "Sao tôi lại quên chuyện ấy chứ. Doyle, cậu cứ tiếp tục làm công việc của mình đi, nếu như kết thúc trước giờ cũng không cần trì hoãn, mau chóng tập hợp, Tiểu Lạc, trước