Xem được phần này cũng có nghĩa là mấy bạn đã xem được ít nhất là xong chương 43 rồi, vì trong này có vài chỗ khó hiểu mà nếu không xem kỹ và chắp vá mọi thông tin từ đầu thì mấy bạn sẽ không hiểu được lý do vì sao Lanto vốn đang trong biển ý thức, còn Airy chỉ đang xem lại ký ức của Lanto thì làm sao thấy được Lanto, và Airy với Lanto đã thực hiện ấn ký liên kết tinh thần từ lúc nào.
Đầu tiên thì chúng ta xem Airy và Lanto đã thực hiện ấn ký liên kết tinh thần khi nào nhé. Trong truyện không đề cập trực tiếp, nhưng mà nó nằm rải rác trong chương 17 với 19.
Chương 17:
[...] "Lanto, trên người của cậu..." Sao lại có mùi hương đó? Airy Gailey lẩm bẩm, chóp mũi cọ vào cổ Lanto, nhịn không được lại hít một hơi thật sâu. Một mùi thơm thoang thoảng rót vào khoang mũi, tựa như mùi hương sạch sẽ trong lành như có như không sau cơn mưa, đây không phải là ảo giác, rõ ràng là rất câu dẫn mê người, mùi hương của dẫn đường. [...]
⇒ Đây là lúc Airy bắt đầu nhận ra Lanto thực chất là dẫn đường, lý do lần đầu tiên Airy gặp Lanto không nhận ra được cậu là dẫn đường là vì khi đó Thanh Điểu ở cạnh Lanto, đã "hút hết" mùi dẫn đường của cậu nên trông qua chỉ như người bình thường.
[...] "Ể, anh nghĩ...." Còn chưa dứt lời, thân ảnh Airy Gailey đã bao lấy cậu, nghiêng người hôn lên môi cậu.
Đây chính là thù lao anh muốn.
Lanto có chút mơ hồ, khi Airy Gailey thăm dò cạy thử khớp hàm cậu, ấy vậy mà ai đó cũng ngơ ngác há miệng ra, mãi đến khi khoang miệng và ý thức của đối phương đều bị càn quét mới chịu buông tha. Airy Gailey thoả mãn liếm môi, cười nhẹ: "Sao vậy, vẫn còn dư vị à?" [...]
=> Đoạn Airy hôn Lanto chính là một phần khi thiết lập ấn ký liên kết, đây là bước đầu cho liên kết tinh thần.
Chương 19:
[...] Ôm lấy suy nghĩ chán ghét trong đầu mình, nhưng Lanto vẫn yên lặng tiếp nhận sự thật trước mắt. Trong bóng tối, cậu tùy ý để Airy Gailey dắt lấy tay mình, giữa bầu không khí hoàn toàn yên tĩnh, cậu cảm giác biển ý thức của Airy đang hướng về phía mình dịu dàng rộng mở, thiện chí và sự tin tưởng vô điều kiện này khiến cậu giật mình, vậy mà lúc này chính bản thân cậu cũng không ý thức được, một "người thường" như cậu làm sao có thể dễ dàng tiếp xúc được biển ý thức của lính gác, chuyện này chỉ có dẫn đường mới có thể làm được. [...]
⇒ Here, nhờ vào nụ hôn của Airy, liên kết tinh thần bắt đầu được thiết lập, và Airy lúc này cũng mở rộng biển ý thức cho phép Lanto xâm nhập, cũng chính là lúc liên kết tinh thần xem như hoàn thành.
[...] Tay Airy Gailey vươn vào quả cầu sáng, sau đó nhìn về phía Lanto.
Lanto, đến.
Trong đầu vang lên thanh âm của Airy Gailey, Lanto kỳ lạ nhìn anh, mà anh cũng chỉ mỉm cười không nói.
Đến đây nào, cục cưng.
Một câu nói còn đáng sợ hơn cả ngàn ngôn ngữ trùng kích nổ vang trong đầu cậu, Lanto nhoáng cái đỏ mặt, trừng mắt nhìn anh, trực tiếp đáp lại trong biển ý thức: Cmn ai là cục cưng của anh!
Thật là, cục cưng, được rồi, đừng lãng phí thời gian nữa, đừng quên chúng ta còn phải cứu thế giới đấy.
[...]
Cho bàn tay vào đây. Ánh mắt Airy Gailey chuyển sang quả cầu sáng.
Lanto nhìn anh, hiên ngang lẫm liệt đưa tay ra, ngay lúc ngón tay tiếp xúc với ánh sáng, dòng dữ liệu màu vàng lao thẳng ra từ quả cầu, chiếu vào giữa đồng tử không ngừng chuyển động những hoa văn thần thánh.
Đương lúc hoảng hốt, Airy Gailey cầm tay cậu, mười ngón tay đan vào nhau, gắt gao nắm cùng một nơi. Biển ý thức của anh lại vang lên âm thanh tim đập nhanh của ai đó đang đỏ mặt, cứ tiếp tục khiến anh không biết nên nói gì.
Cục cưng, cùng với anh nào. [...]
⇒ Đoạn này có hơi không liên quan tí, nhưng vẫn phải nói thêm rằng chỗ này có 2 ý nghĩa:
Một là lý do hai người có thể trực tiếp nói chuyện với nhau là vì cả hai đã hoàn thành xong liên kết tinh thần, nên không cần nhất thiết phải nói chuyện bằng miệng mà có thể tâm tình thông qua biển ý thức.
Hai là lúc này cả hai cùng nhau cưỡng chế khởi động chiến hạm Saint Carlos, nguyên nhân tại sao thì đến gần cuối truyện các bạn sẽ rõ, khi đó Ngạn sẽ giải thích thẳng trong chương.
.
Okay, đến khúc này các bạn đã hiểu được một điều cực kỳ quan trọng là Airy và Lanto đã thiết lập xong liên kết tinh thần, nhưng vì Lanto luôn ở chung với Thanh Điểu nên Airy không thể nào vào được biển ý thức của Lanto cũng như không tìm được Lanto thông qua mùi dẫn đường.
Tiếp theo, chúng ta lại nói đến chuyện tại sao Airy và Lanto lại thấy được nhau. Trước hết thì phải nói đến đoạn Thanh Điểu ru Lanto ngủ trong chương 42 và lúc Airy rơi vào khúc xạ tinh thần ở chương 36.
Chương 42:
[...] Dường như Thanh Điểu nghe được tiếng lòng của cậu, thấp giọng nói: "Chẳng phải cậu muốn biết chân tướng sao, tôi...có thể nói cho cậu biết."
"Nói thì cứ nói thẳng, che mắt tôi làm gì chứ?" Lanto cố gắng ngồi dậy, giữa một màu đen cậu nghe thấy âm thanh ngâm nga của Thanh Điểu, nương theo tiếng ca của hắn, cảm giác mệt mỏi lại như thủy triều dâng lên, thân thể cậu càng ngày càng mềm nhũn, ngã nằm xuống giường.
Tiếng ca Thanh Điểu theo đó mà khẽ thay đổi, hắn buông tay, lấy ra một cái hộp từ trong túi, đặt bên cạnh đầu Lanto, khẽ thở dài: "Đây là chân tướng cậu muốn, hôm nay...cứ cho cậu xem trước một phần, đừng tức giận nữa." [...]
=> Nhắc nhở, Thanh Điểu là người đưa Lanto vào biển ý thức của cậu, chứ không phải là người đã trả lại ký ức cho cậu, người trả lại ký ức cho Lanto là Noah, đừng nhầm lẫn với Thanh Điểu, dẫn chứng nằm trong chương 43:
[...] Noah không nói gì, ông nhẹ nhàng khoát tay, một luồng ánh sắc kim như ẩn như hiện lượn quanh cổ con chim máy. Con chim máy lại cử động lần nữa, loạng choạng bay về phía Lanto.
"Trả lại cho cậu, một phần trí nhớ của cậu."
Trí nhớ của mình? Nhìn con chim máy bay về phía mình, Lanto bất giác đưa tay ra đón, cầm con chim máy một lát, trong biển ý thức vang lên tiếng "lạch cạch ——", chiếc hộp ký ức phủ đầy bụi chậm rãi mở ra. Từng mảnh ký ức đua nhau tràn về, chen chúc nhau gần như khiến đầu cậu nổ tung. Cậu quỳ xuống đất khẽ rên, nhưng những hình ảnh ấy không ngừng thay đổi, chắp vá lại rồi xuất hiện trong biển ý thức.
Tháp Đen, vật thí nghiệm, buồng cứu sinh, còn có...con người như tượng sứ ngủ say bên trong đó. [...]
Chương 36:
[...] Bốn phía tĩnh mịch không có tiếng động, Cavill cúi đầu khẽ kêu, trong âm thanh có hơi kỳ lạ. Airy Gailey vội vàng tập trung tinh thần rồi lại mở hai mắt ra lần nữa, một luồng ánh sáng chói lòa bất ngờ xuyên thẳng vào mắt, lại khiến anh chóng mặt thêm lần nữa. Đến khi anh nâng cảnh giác cao độ, nhìn lại lần thứ ba thì giật mình há to miệng.
Trước mặt anh là Tháp Đen, rất hoàn chỉnh, nguyên vẹn không bị phá hư tí nào. Tường trắng trơn nhẵn, trong không gian chứa đủ mọi thiết bị, có vô số người khoác áo choàng trắng dài bận rộn bên trong đó, trao đổi với nhau, tất cả vẫn bình thường.
Nhưng mà, đây không phải là thế giới thật.
"Khúc xạ tinh thần... Quay ngược không gian... Đây rốt cuộc là của ai?" [...]
=> Đây, sau khi Lanto "được" Thanh Điểu ru