Chu Gia Hào vừa nói dứt câu liền bị người đang ghen đẩy mạnh sang một bên.
Lãnh Bá Siêu nhanh chóng ngồi xuống cạnh Vệ Ngữ Đồng, hai tay giữ chặt chiếc hộp đựng dụng cụ y tế, hướng người đang ngơ ngác, dõng dạc nói:
- "Để tôi tự thay cho Ngữ Đồng.
Dù sao cô ấy cũng là vợ tôi cho nên sẽ không cảm thấy ngại hơn là để cho một bác sĩ nam như cậu làm chuyện này."
Nghe đến đây, Chu Gia Hào khẽ bĩu môi nói:
- "Sợ người khác nhìn thấy cơ thể vợ mình chứ gì? Cậu ghen quá rồi đấy.
Tôi chỉ là đang thực hiện vai trò của một bác sĩ."
Rầm...
Chu Gia Hào vừa dứt lời đã bị Lãnh Bá Siêu đẩy ra phía ngoài, sau đó khóa chặt cửa lại, nói vọng ra:.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Cô Dâu Bảy Tuổi: Làm Dâu Âm Phủ
2.
Qua 81 Nạn Mới Cưới Được Vợ
3.
Nốt Ruồi Son Nơi Đáy Mắt
4.
Như Giấc Mộng Ban Đầu (Tự Mộng Sơ Giác)
=====================================
- "Yên tâm, tôi đã từng qua khóa sơ cứu cho nên tự tay thay băng cho Ngữ Đồng được."
Nói rồi, Lãnh Bá Siêu không quên lục tìm cuộn băng keo đen mà dán bít ô kính nhỏ quan sát vào bên trong nhằm tránh người bên ngoài vô tình nhìn thấy.
Chu Gia Hào lắc đầu bất lực, trầm giọng nói:
- "Giữ vợ kĩ nhỉ? Tự nhiên cảm thấy bản thân trở thành tên biến thái tự lúc nào không biết."
Hiện tại, bên trong phòng chỉ còn mỗi Lãnh Bá Siêu và Vệ Ngữ Đồng.
Liền sau đó, anh nhẹ nhàng giúp cô cởi chiếc áo bệnh nhân ở bên ngoài.
Sau đó chậm rãi tháo từng đường vải quấn vòng quanh ngực của cô xuống.
Vết khâu dài bên ngực trái khiến cô cảm thấy vô cùng tự ti mà dùng tay che lại, trầm giọng nói:
- "Để em tự làm được rồi."
Vệ Ngữ Đồng vừa dứt câu thì người trước mặt đã nắm lấy hai tay nhỏ bé của cô, nhẹ nhàng đặt vào lòng bàn tay mình, ôn nhu nói:
- "Chúng ta là vợ chồng, đúng chứ?"
Hai mắt Vệ Ngữ Đồng rưng rưng, một lúc sau bật khóc đáp:
- "Nhưng sau này sẽ để lại sẹo, sẽ không đẹp nữa."
Cô vừa dứt câu liền cảm nhận đầu ngón tay của người đàn ông nhẹ nhàng chạm lên chỗ vết khâu bên ngực trái, sau đó chậm rãi hôn lên, ngọt ngào nói:
- "Anh yêu mọi khiếm khuyết trên cơ thể em.
Sau này để lại sẹo thì sao chứ? Đối với anh, chỉ cần em khỏe mạnh đã là điều đáng trân quý rồi."
Không kiềm được niềm hạnh phúc, Vệ Ngữ Đồng lập tức choàng tay lên cổ người trước mặt mà ôm chầm lấy anh.
Hai tay Lãnh Bá Siêu khẽ vuốt dọc tấm lưng trần của người con gái, nhỏ giọng thuyết phục:
- "Sẽ không đau.
Khi trước, anh đã học sơ qua khóa sơ cứu cho nên nhất định sẽ làm thật cẩn thận."
Sau khi khử trùng và bôi thuốc, Lãnh Bá Siêu