Nghe lời anh, Quế Anh dần dần thả lỏng cơ thể cho nên cuối cùng c@u nhỏ cũng thành công đi sâu vào bên trong.
Chất dịch màu trắng bắn thẳng vào bên trong khiến cô khẽ cong người mà thốt lên âm thanh ái muội.
Hàn Chấn Đông từng đợt th úc mạnh vào khiến Quế Anh vì đau mà nghiến chặt răng, mồ hôi nhiễu nhại khắp cả cơ thể.
Những ngón tay thon dài của thiếu nữ bấu mạnh lên tấm lưng trần vạm vỡ của người đàn ông, để lại những vết hằn đỏ.
Hai đôi chân không ngừng đan vào nhau, âm thanh va chạm xác th1t cùng với những nụ hôn h0an ái vang vọng khắp phòng tân hôn lãng mạn.
Triền miên đến nửa đêm, Hàn Chấn Đông mới chịu buông tha cho cô vợ nhỏ của mình.
Anh nghiêng người nhìn sang người con gái nằm cạnh đã thiếp đi mà nở nụ cười hạnh phúc.
Bàn tay rộng lớn của anh ôm trọn cơ thể nhỏ bé của Quế Anh vào lòng mà ngủ một giấc ngon lành.
Về phía Lãnh Bá Siêu, vầng trán anh sớm đã sưng đỏ vì bị Vệ Ngữ Đồng dùng micro gõ mạnh không ngừng vì cái tội cố ngăn cản cô ca hát.
- "Bá Siêu, em không muốn về."
- "Vợ yêu, vào trong nhà thôi, đã khuya lắm rồi đấy."
Gương mặt Vệ Ngữ Đồng ửng đỏ vì say rượu.
Cô đưa mắt nhìn chăm chăm người trước mặt mà bật cười nhưng chưa đầy năm phút thì lại bật khóc nức nở, sau đó còn nôn lên cả áo anh.
- "Nhã Đan, em say lắm rồi."
- "Em không có say."
Cô lớn tiếng bác bỏ, bàn tay đang giữ chặt chiếc túi xách hất mạnh, vô tình va vào trán của Lãnh Bá Siêu khiến anh bị đau mà nhíu mày lẩm bẩm:
- "Phụ nữ khi say đáng sợ vậy sao?"
Phịch...
Cuối cùng, Vệ Ngữ Đồng cũng ngoan ngoãn mà nằm yên vị trên giường.
Nhân cơ hội ấy, Lãnh Bá Siêu mau chóng trở vào phòng tắm thay chiếc áo sớm đã bị cô nôn bẩn cả lên mà khoác vào người chiếc áo choàng ngủ, chậm rãi đi lại phía giường.
- "À ha, sao hôm nay chồng của em lại đẹp trai một cách lạ thường đến vậy?"
Vệ Ngữ Đồng đôi mắt mơ màng nhìn thân ảnh cao ráo diện trên người chiếc áo choàng đen mà