Ngay khi đám nghiện ngập sắp sửa lao vào người của Quế Anh thì cũng là lúc nghe được giọng nói trầm khàn của người đàn ông với vóc dáng cao ráo, khỏe mạnh, bên tay cầm một khẩu súng mà bắn thẳng lên nóc nhà khiến bọn chúng giật mình mà xoay người lại, nhìn về phía anh.
- "Bọn mày thử động vào cô gái đó thì sẽ biết kết cục ra sao?"
Thẩm Đằng gương mặt giận dữ ngay khi nhìn thấy một đám đàn ông đang ra sức bắt nạt một cô gái yếu đuối như Quế Anh mà lạnh giọng cảnh cáo.
Tuy nhiên, trước những lời đe dọa này của anh, bọn chúng không những không sợ hãi mà còn bật cười thật lớn, giọng điệu mỉa mai, thách thức nói:
- "Bọn tao thích động thì làm sao? Mày nghĩ...chỉ mình mày có súng thôi sao?"
Dứt lời, bọn chúng rút khẩu súng từ bên trong túi ra mà đồng loạt chỉa thẳng về phía Thẩm Đằng khiến Quế Anh không thể không lo lắng cho tính mạng của anh mà lớn tiếng nói:
- "Cẩn thận."
Đùng...Đùng...Đùng...
Tiếng súng vang lên liên tục, hướng về phía của Thẩm Đằng.
Tuy nhiên, dường như bọn chúng sắp lên cơn nghiện ngập cho nên đôi mắt đã trở nên mơ màng mà bắn hụt nhiều lần.
Thoáng chốc, súng của một tên đã hết đạn.
Thừa cơ hội hắn đang lúng túng, Thẩm Đằng nhanh chóng dùng đôi chân dài của mình đá một cước thật mạnh, làm rơi khẩu súng trên tay, sau đó mạnh tay khống chế tên nghiện ngập trở thành tấm bia đỡ đạn trước ba tên còn lại.
Một tên trong số đó nhìn thấy người anh em thân thiết của mình trở thành lá chắn, chết một cách vô cùng thê thảm mà trở nên mất cảnh giác.
Với kinh nghiệm là cảnh sát lâu năm, Thẩm Đằng nhanh chóng bắn chết một tên đang ngơ ngác, sau đó hướng về đôi chân của hai tên còn lại mà nổ hai phát súng khiến bọn chúng té ngã xuống đất, gào thét ôm lấy một bên chân bị thương.
Xoạt...
- "Cô mau chóng mặc vào đi."
Thẩm Đằng nhanh chóng chạy đến chỗ của Quế Anh, liền lập tức cởi chiếc áo khoác jeans trên người mình, cẩn thận choàng lên người con gái chỉ còn mỗi chiếc áo lót nhạy cảm.
- "Cảm...cảm ơn anh đã cứu tôi kịp thời."
Ngay khi cả hai bước trở ra cũng là lúc Hàn Chấn Đông ở bên ngoài bước vào.
Sau nhiều gọi lại cho Quế Anh không thành khiến anh cảm thấy vô cùng lo lắng mà theo định vị đã được cài sẵn trên điện thoại của cô lái xe đến tận chỗ này.
Lạc An Tâm ở bên ngoài chờ đợi, vừa nhìn dáng vẻ gấp gáp của Hàn Chấn Đông mà nhanh chóng chỉ lối đi, theo sau anh vào bên trong.
Hàn Chấn Đông trợn tròn mắt ngay khi nhìn thấy Thẩm Đằng