Thông tin truyện Đan Nữ

Đan Nữ

Tác giả:

Lượt xem:

123

Trạng thái:

Hoàn thành

Nguồn Truyện:

Internet
Website không giữ bản quyền truyện này.Liên hệ gỡ [email protected]
Đánh giá: 10/10 từ 19145 lượt

REVIEW TRUYỆN ĐAN NỮ

 

Tác giả: Cống Trà
Thể loại: Cổ đại, huyền huyễn “linh tinh”, “bựa”, gia đấu, hài, 2S, HE
Độ dài: 31 chương
Tình trạng: Hoàn edit

——————

CẢNH BÁO: Khuyến khích truyện chỉ dành cho 16+. Truyện KHÔNG có thịt, nhưng có những tên ăn thịt nên phát sinh những đoạn đối thoại và tư duy không phù hợp cho trẻ chưa thành niên. Tà không muốn đầu độc thần trí trong sáng của mầm non Tổ quốc, đừng bắt đền Tà...

***

Niêm Hoa Tăng là một hoà thượng được nuôi nấng trong chùa, tuy nhiên lại học được dịch dung thuật kỳ dị, biến ảo khôn lường dùng mỹ sắc đi lừa tình, lừa tiền các tiểu thư. Nay tên dâm tăng này đang bị tình nghi là kẻ đã câu dẫn và giấu sư muội Huyền Cảnh Tử cùng sư phụ của Tam Thanh quán, vừa bị bắt lại, đang chờ điều tra sau đó thủ tiêu.

Tam Thanh quán dưới sư phụ Tam Thanh đạo trưởng có tổng cộng sáu đạo sĩ, lần lượt là Huyền Dương Tử, Huyền Phi Tử, Huyền Vi Tử, Huyền Thanh Tử, Huyền Cảnh Tử, Huyền Tuỳ Tử, và đan đồng Quỳ Phiến. Họ tóm được dâm tăng Niêm Hoa Tăng đang định uy hiếp dùng hắn làm mồi dẫn cho đan nổ để tra hỏi tung tích của sư muội, sư phụ.

Nào ngờ lò luyện đan phát nổ, sức ảnh hưởng đánh sập cả một Tam Thanh quán, sáu sư huynh đệ đành phải tới Văn Hoà quan ở tạm, đợi ngày trùng tu quán xong sẽ trở về. Nhưng điều kỳ lạ nhất ở đây, vốn “Niêm Hoa Tăng” là một tên sư đầu trọc chấm nhang, sau vụ nổ đột nhiên “mọc” ra một đầu tóc dài, gương mặt mỹ nữ, thân hình mông tròn ngực nở eo thon, giọng nói thánh thót. Chẳng lẽ dịch dung thuật của hắn đã đạt tới cảnh giới kỳ ảo như vậy???
...

Đại sư huynh Huyền Dương Tử tên tục Cảnh Bạch Thạch, là Nhị gia của Cảnh vương phủ. Đại Yến đánh trận thua nước Kim, Hoàng thượng bị bắt sang Kim quốc chăn dê. Nước một ngày không vua như rắn mất đầu, Huyền Dương Tử là dòng dõi hoàng thất duy nhất còn sót lại, bắt buộc phải hồi kinh lên ngôi Hoàng đế.

“Dâm tăng” mất trí nhớ, vì “sinh” ra từ lò luyện đan, mọi người thống nhất đặt nàng tên Đan Nữ. Đan Nữ tự biết bản thân hiện không nơi nương tựa, chỉ có thể theo Huyền Dương Tử về kinh, giả làm một vị Quý phi. Xưa chỉ có cung nữ thăng cấp làm Quý phi, thì nay đã có Quý phi sáng là cung nữ cầm quạt, chiều chuyển thư đồng nghiền mực rót nước, tối lại phải làm ấm giường (nghĩa đen). Nhưng trách ai được bây giờ, phận ăn nhờ ở đậu, chỉ làm chút việc nhẹ tay chân cũng quá là hạp lí đi.

Thực chất ban đầu Huyền Dương Tử giữ nàng lại bên mình mục đích đơn thuần là xác nhận giới tính “linh hoạt” của Đan Nữ thực sự là nam hay nữ, còn phải tìm tung tích sư muội cùng sư phụ. Chàng lại nhớ tới chiến tích cũ của “dâm tăng” đi quyến rũ tiểu thư nhà lành, chỉ sợ sơ suất để nàng biến mất khỏi tầm mắt là Đan Nữ liền đi tạo nghiệp.

Cho dù Huyền Dương Tử luôn coi Đan Nữ là tên “dâm tăng” giống đực, nhưng hàng ngày nàng một mực giễu qua giễu lại với dáng vẻ xinh đẹp mỹ miều, thậm chí đến tối lại chung chăn chung gối, khiến chàng có chút căm tức =)).

“Dâm tăng, ngay cả bản đạo trưởng cũng muốn câu dẫn, quá vô liêm sỉ!”

Chính vì vậy, Huyền Dương Tử càng đẩy nhanh quá trình vạch trần thân phận Đan Nữ. Căn bản là, chừng nào còn chưa ra ngô ra khoai, chừng nấy chàng còn phải tắm nước lạnh, hại sức khoẻ hại thân lắm, nhỡ đâu về sau hại lây cả nàng =)).
...

Huyền Dương Tử hồi nhỏ được phán có tướng đế vương nên bị Hoàng đế bấy giờ đưa lên Tam Thanh quán làm đạo sĩ lúc vừa lên năm. Cuộc sống của đạo sĩ vô cùng thanh tâm quả dục, ăn uống không quá cầu kỳ. Khi còn là đạo truởng, Huyền Dương Tử được mệnh danh là đại sư huynh mặt than, thế nhưng xoay người thành Chiêu Hoà Hoàng đế lại trở thành một tên mặt dày, suốt ngày bám lấy Hoàng hậu đòi ăn thịt =)).

Nhưng trên cương vị Đế vương thì Huyền Dương Tử là một vị Hoàng thượng chuẩn không cần chỉnh, luôn bận tâm vì giang sơn và con dân. Bản thân Huyền Dương Tử là người hữu dũng đa mưu, cộng thêm sự trợ giúp của các đại thần sáng suốt, chàng giúp Đại Yến lấy lại từng thành trì đã mất, từ một “thế” vua tạm thời, được mọi người tín cử là một chân vương thực sự.

Đan Nữ vì “nghịch ngu” mà từ trên trời rơi xuống Tam Thanh quán. Rõ ràng là một nữ nhi chân chính nhưng một mực bị tên đại đạo trưởng “tuyên truyền” nàng là hoà thượng dâm dục khiến đôi lúc A Đan còn phải nghi ngờ chính mình. Dù mất ký ức nhưng trí thông minh của Đan Nữ không hề giảm sút, thậm chí nàng còn giúp được Huyền Dương Tử và bảo vệ bản thân. Nhưng IQ thì chẳng liên quan đến EQ nên đáng thương thay A Đan ngây thơ bị tên đạo sĩ biến thái lừa vố rất đau, bằng chứng ở cuối bài review =)).

Ngoài phát triển tình cảm nam nữ chính, Cống Trà còn đưa vào một số tình huống gia đấu tranh quyền đoạt lợi, từ tranh chấp hậu cung cho tới triều thần kết bè phái,... Loạt mưu kế trong truyện đều không quá cao siêu, chẳng có sóng gió gì quá gập ghềnh. Các tình tiết khác biệt, mỗi nhân vật có cá tính riêng như từng gam màu nóng lạnh tưởng chừng đối lập nhưng lại hoà hợp với nhau vẽ nên một bức tranh đầy màu sắc.

Truyện có motip là sự kết hợp giữa những tình tiết quen thuộc đã cũ nhưng dưới bàn tay nhào nặn của Cống Trà, nó như được thổi một làn gió mới và rất là ‘chuyên cần và cuốn hút’ luôn ý. Hút đến mức mà một người 11 giờ phải ngủ đã cày truyện xuyên màn đêm và ra lò cái review này luôn trong vòng chưa đến nửa ngày...

Đặc biệt, Cống Trà có một tài năng khiến bạn đinh ninh là truyện sắp khép lại trong một cái kết dễ đoán. Thì không, tác giả sẽ vỗ bốp vào mặt lay bạn thức tỉnh bằng một khung cảnh mới giở khóc giở cười đầy khôi hài, nhưng mình sẽ không tiết lộ thiên cơ ^^. Như đã trình bày ở trên thì mình đọc truyện đêm phia và cười khúc khích một mình như bị ma ám vậy đó, nhưng không thể “ra đi” một mình được. Mọi người hãy đọc hết chỗ dẫn chứng sau, nhảy hố để cùng ám cùng vui nhé:

*Phân đoạn ai mặt dày hơn ta*

Đan Nữ: “Có phải lão đạo nên cảm ơn ta không?”

Huyền Dương Tử: “Ngươi không phải vẫn muốn nhìn “của” Trẫm sao? Đêm nay Trẫm cho ngươi xem một hồi, coi như là báo đáp!”
...

Đan Nữ khen ngợi một câu: “Hoàng thượng anh minh!”

“Được!” Huyền Dương Tử gật đầu, “Lát nữa trở về điện, ngươi lớn tiếng khen cho ta, nói nhỏ như vậy nghe chẳng đã gì cả.”

Đan Nữ: “...”

Đan Nữ miết góc áo: “Lão đạo, huynh cảm thấy ta sẽ nghĩ sao?”

“Đúng vậy, bỏ một phu quân anh minh thần võ như ta để lấy người khác, chỉ có mắt mù. Dạ minh châu về sau sẽ có, mà ngôi vị Hoàng hậu cũng là của nàng.” Huyền Dương Tử khoe khoang.

Đan Nữ nói: “Cái ta thích không phải dạ minh châu hay ngôi vị hoàng hậu.”

“Ta biết, nàng thích là con người bản đạo trưởng ta.” Huyền Dương Tử lại mặt dày khen mình câu nữa.

***

*Phân đoạn trừng phạt Tiêu Hoàng hậu vì ức hiếp Đan Quý phi*

Đan Nữ: “Lão đạo, vừa rồi nàng mắng ta là tiện nhân, cũng tiện thể mắng luôn ngươi là tiện phu đấy. Lột quần nàng ta, treo trước Minh Hoà điện thị chúng.”

Huyền Dương Tử gõ đầu Đan Nữ, phân phó Huyền Phi Tử: “Đợi trời tối, đệ lẻn vào lãnh cung cạo sạch tóc nàng ta, xem nàng còn dám ló mặt đi đâu?” Nói xong lại hỏi Đan Nữ: “Vừa lòng không?”

Đan Nữ gật đầu mạnh, ngây thơ bổ sung: “Cạo sạch lông trên người nàng càng tốt!”

Huyền Phi Tử: “...”

Huyền Dương Tử: “...”

***

*Phân đoạn tội nghiệp cừu A Đan*

Huyền Dương Tử thuận thế ôm nàng, nhẹ nhàng nói: “Tụ giác có tẩm diễm hương, nàng ngửi phải nếu không có thuốc giải, hậu quả thực sự khó lường.” Hmm, thực ra tắm nước lạnh, uống trà lạnh độc sẽ tự giải. Nhưng ta sẽ không nói đâu.

Đan Nữ nỉ non: “Thuốc giải ở đâu?”

“Ta là thuốc giải!” Huyền Dương Tử giọng khàn đặc.

Xxoo Ooxx.

Đến tận gần sáng Huyền Dương Tử mới giúp Đan Nữ đắp chăn: “Nàng có cảm thấy cả người đau nhức, gân cốt như muốn ta ra từng mảnh không? Đấy là do độc chưa giải hoàn toàn, mỗi đêm đều dùng thuốc giải một lần, khoảng ba năm tháng sau sẽ hoàn toàn thanh lọc hết.

“Loại độc này mạnh như vậy?” Đan Nữ nửa tin nửa ngờ.

Huyền Dương Tử nghiêm túc: “Thuốc giải không có tác dụng phụ, mỗi đêm dùng một lần để đề phòng thì có sao?”

Đan Nữ đỏ mặt, “Mỗi đêm dùng một lần?”

Huyền Dương Tử càng thêm nghiêm túc: “Mỗi đêm dùng hai lần ba lượt cũng được.”

Đan Nữ hừ hừ: “Thuốc này dược tính quá hung hãn, có phản tác dụng không?”

“Không đâu.” Huyền Dương Tử thấp giọng: “Chỉ có tác dụng tốt, ví dụ như làm đẹp hoặc thanh lọc cơ thể.”


Bình luận truyện