30-【1】
“Ông ngoại bà ngoại, con chào hai người, con là Tống An Thần, là bạn của Tình Tình.”
Giọng Tống An Thần vang lên sau lưng cô, dọa cô nhảy dựng không khỏi trợn mắt, người này vậy mà lại nhận thân nhanh như vậy, thấy ông bà nội cô cũng theo cô gọi một tiếng ông nội bà nội, bây giờ thấy ông ngoại bà ngoại cô cũng tự gọi luôn, không biết xấu hổ!
Hạ Chi Tình xoay người lại thấy Tống Kim Nhứ hai tay bê theo bao lớn bao nhỏ quà tặng, không khỏi có chút giật mình, sau thùng xe của anh rốt cuộc ẩn giấu bao nhiêu đồ vật, sao lại thấy giống như lấy mãi không hết vậy.
Tống An Thần lớn lên vốn dĩ rất đẹp, dáng như người mẫu, ngũ quan so với minh tinh còn xinh đẹp hơn ba phần, nay lại một câu “Ông ngoại bà ngoại”, lễ phép hiểu chuyện, lại còn biết xử sự mang theo lễ vật, hai cụ thấy tự nhiên là lòng tràn đầy vui mừng, ấn tượng đầu tiên không những không hà khắc mà còn cho tròn điểm.
Ba Hạ đứng sau lưng Tống An Thần trong lòng tràn đầy ý xấu hy vọng Tống An Thần cũng có thể bị ha bẹp trước mặt mẹ vợ và cha vợ của mình, không ngờ mẹ vợ ông mở miệng một câu liền đánh ông vào mười tám tầng địa ngục ——
“Ai da, đứa nhỏ này không chỉ có bộ dáng lớn lên đẹp mà còn vô cùng hiểu chuyện, không giống người nào đó.”
Đầu gối ba Hạ bị trúng một chưởng, thiếu chút nữa chảy nước mắt nước mũi ngẩng đầu nhìn trời, trời xanh ơi, ông cũng mang theo quà tặng tới có được không, chỉ là quà của ông bảo Hạ Chi Sơ mang lên sau.
Giờ phút này trong lòng ba Hạ tràn đầy tang thương, nếu trời cao chịu cho ông một cơ hội nữa, ông cho dù không có hai tay hai chân, ông cũng sẽ treo quà trên cổ mà tới gặp bọn họ!
Ông ngoại bà ngoại cũng không thèm liếc mắt con rể một cái, tiếp đón những người khác đi vào, lòng ba Hạ hoàn toàn tan nát, ông thề, ông muốn đem phần không được ưa thích này tặng gấp đôi cho con rể ông. Tống An Thần đi ở phía trước bỗng nhiên toàn thân run rẩy một chút, cảm giác sau lưng một cơn khí lạnh âm trầm đâm vào.
Đi vào bên trong, nhìn thấy cả nhà cậu cả đã sớm đến đây.
Cậu cả kết hôn sớm hơn so với cậu hai, cho nên hai anh họ con cậu cả của cô, một người thì lớn hơn cô và Hạ Chi Sơ bảy tuổi, người còn lại lớn hơn năm tuổi, cả hai người cũng đã kết hôn, mỗi người cũng đã có con trai. Cậu hai kết hôn sớm hơn mẹ Tô hai năm, cho nên anh ba lớn hơn anh em họ hai tuổi, còn anh tư sinh ra sớm bọn họ hai tháng, hai người đều đã có bạn gái, hay nói cách khác đó chính là: Trong nhà giờ phút này chỉ còn dư lại một cẩu độc thân chính là Hạ Chi Sơ.
Hạ Chi Tình nghĩ tới tiếp theo Hạ Chi Sơ sẽ bị mọi người tấn công mà bức hôn, tâm tình trở nên vô cùng tốt đẹp. Thông minh như cô, thông minh mà mang bạn trai giả về nhà ăn Tết, bằng không lát nữa bị tấn công không chỉ có mình Hạ Chi Sơ.
Nhìn thấy bọn họ đi vào, cả nhà tụ tập lại đây, chào hỏi “Mợ, cậu, anh cả, anh hai, anh ba, anh tư, chị dâu cả, chị dâu hai, chị dâu ba, chị dâu tư, dì, dượng” lẫn nhau, xong một vòng tiếp đón chào hỏi này, cô đều có chút miệng khô lưỡi khô, muốn đi phòng bếp lấy ly nước uống, con trai Tô Gia Dương của anh cả liền nhảy lên hai chân kẹp ở đùi cô, làm nũng muốn cô bế.
Cô cố hết sức bế cháu trai lên hệt như chú heo này, trêu chọc nó nói: “Bạn nhỏ Tô Gia Dương, có phải cháu lại mập lên hay không?”
Tô Gia Dương nháy hai đôi mắt to ngập nước, có chút khó hiểu hỏi: “Dì ơi, mập lên là cái gì, ý là lớn lên xinh đẹp sao?”
Năm nay bạn nhỏ Tô Gia Dương năm tuổi, đúng là độ tuổi ham hỏi ham chơi, cô hôn lên khuôn mặt trắng nõn của nó một cái, trợn mắt nói dối lừa gạt đứa trẻ: “Đúng vậy, ý là lớn lên rất xinh đẹp .”
Bạn nhỏ Tô Gia Dương nhớ tới cô giáo mầm non nói “Người khác khen con, con nên khen lại”, vì thế nhếch môi, ngọt ngào nói: “Dì ơi, dì cũng mập lên.”
“……” Cô khóc không ra nước mắt, trong đầu bay mấy chữ “Không làm bậy sẽ không chết”.
Mọi người nghe vậy liền bùng nổ trận cười, chị dâu hai là người rất dễ cười, cho nên lúc này cười ngã trước nghiên sau, nhào qua trên người anh hai ôm bụng kêu “Ai da ai da”.
Tống An Thần đứng sau lưng cô vừa lúc thấy hai tai cô đỏ lên, khóe miệng nở ra một nụ cười.
30-【2】
Cơm nước xong xuôi, mọi người tụ tập bên nhau uống trà, tiểu bối dập đầu chúc Tết trưởng bối, các trưởng bối sẽ phát bao lì xì cho tiểu bối, Hạ Chi Tình vuốt bao lì xì phồng lên, hai mắt cười giống hai mảnh trăng non.
Sau khi phát xong bao lì xì, kế tiếp chính là hoạt động giục hôn như thường lệ, trọng điểm thúc hôn năm ngoái là hai anh em bọn họ, năm nay cô đã được mọi người khen ngợi, cậu cả làm ăn buôn bán nên cho cô hai bao lì xì, nói là khen thưởng cô tìm được bạn trai, nói rằng nếu năm nay có thể kết hôn thì tất cả chi phí hôn lễ ông nhận thầu hết.
Cô cầm hai bao lì xì, mừng rỡ cười toét miệng, liên tục gật đầu, nói tuyệt đối sẽ không làm ông thất vọng, hoàn toàn quên mất bạn trai là mình thuê về.
Tống An Thần ngồi ở bên cạnh cô, khi nghe được lời thề son sắt bảo đảm của cô, quay đầu lại nhìn cô một cái, cũng chỉ là liếc mắt một cái, anh cũng không nghĩ sâu xa hơn bởi vì người kia hai mắt trực tiếp hiện lên ký hiệu “¥” nhân dân tệ, mấy cái khác đều nhìn không thấy.
Ba Hạ nghe được lời cậu cả nói không khỏi có chút không vui, con gái là của ông, muốn tổ chức hôn lễ cũng là ông người làm cha này tới nhận thầu a, ông là cậu người ta dựa vài cái gì mà tới đoạt a, nhưng ba Hạ trong lòng không vui thì cũng không biểu hiện ra ngoài.
Sau khi khen ngợi Hạ Chi Tình xong, các trưởng bối không ngừng cố gắng cường điệu phê bình Hạ Chi Sơ, một tiếng hai tiếng đều nói khổ tâm, dùng đủ biện pháp: nêu ví dụ có, thỉnh cầu có, uy hiếp có, lời tốt lời xấu đều nói hết, tóm lại một câu, mặc kệ là con mèo hay con chó cũng được, sang năm anh nhất định phải mang một đứa về cho mọi người nhìn xem.
Nghe thế, ba Hạ lại không vui, cái gì con mèo con chó a, con của ông ưu tú như vậy, con mèo con chó sao có