Bây giờ đã qua giờ ăn, trong Trân Vị các cũng chỉ có vài khách hàng, mà bên đối diện vẫn đang buôn bán sôi nổi.
Tiểu nhị vốn đang nhàm chán đến ngủ gật nhìn thấy có một bóng người lắc lư trước cửa, lập tức tươi cười nhiệt tình chào đón: "Khách quan muốn dùng gì đây?"Lại gần mới phát hiện đó là một bé gái ốm yếu gầy tong teo, nụ cười trên môi giảm đi hơn phân nửa, bé gái này mặc một bộ quần áo vừa mỏng manh lại còn vá víu, nhìn đã biết hoàn cảnh trong nhà không tốt.
Tiểu nhị thở dài, nhưng cũng không nói ra bất kỳ lời ác ý nào đuổi Mạch Tuệ đi, hắn ta ném miếng giẻ qua vai, đi vào lại.
Mạch Tuệ vội vàng gọi hắn ta: "Tiểu nhị ca đừng đi vội, ta đến bán công thức nấu ăn, có thể làm cho ngươi kinh doanh áp đảo bên kia.
"Tiểu nhị quay đầu lại: "Ngươi nói mớ gì vậy, người ta là đầu bếp đến từ kinh thành, ngươi chỉ là một cô thôn nữ thì biết cái gì?"Mạch Tuệ giơ năm mươi chín đồng còn lại trong tay lên: "Cho ta thử một lần đi, nếu làm hỏng thì ta mua là được.
Nhưng nếu thành công thì các người có thể xoay mình mà, ngươi nghĩ lại đi.
"Nhìn thấy ánh mắt kiên định của nàng và túi tiền căng phồng, tiểu nhị hơi do dự, nhưng chuyện này hắn ta cũng không thể làm chủ được, hắn ta đành bảo Mạch Tuệ đợi, sau đó quay đầu vào trong mời chưởng quầy ra.
Chỉ một lúc sau, chưởng quầy ra ngoài đưa Mạch Tuệ vào phòng trong nói chuyện: "Ngươi là đứa bé gái ăn nói ngông cuồng đó à?"Mạch Tuệ gật đầu không chút luống cuống, đặt túi tiền của mình lên bàn, chưởng quầy cầm nó lên ước lượng rồi thả xuống.
Chưởng quầy bình tĩnh lại, nhấp một ngụm trà rồi nói: "Cũng chỉ chừng nửa lượng bạc mà thôi, nếu như nguyên liệu mà ngươi làm hỏng còn đắt hơn thế này thì sao?"Mạch Tuệ biết ông ta đang giả vờ không gấp gáp lắm, nếu ông ta thực sự không vội, nếu thật sự không gấp thì đã không để một tiểu cô nương như nàng vào đến đây.
Mạch Tuệ thẳng thừng liệt kê các nguyên liệu một cách lưu loát: "Mấy cái màn thầu nguội, một con gà nặng một cân, hai quả trứng, ông nói xem chừng đó bạc của ta có đủ mua không?"Đủ rồi, còn dư nữa.
Nhưng Ngũ chưởng quầy là ai, ông ta nhàn nhạt liếc nhìn Mạch Tuệ một cái, giọng điệu không mặn không nhạt nói: "Trông tiểu cô nương nhà ngươi cũng không dư dả gì, ta cho ngươi một cơ hội.
"Chỉ