Ngay khi ý nghĩ này xuất hiện, lập tức bị có ném ra khỏi đầu
Chính cô cũng nghĩ bản thân thật điên rồ, tự nhiên lại có suy nghĩ viển vông như vậy, người ta Chủ tịch Tú Quỳnh chính là nhân vật đứng ở đỉnh Kim Tự Tháp, mà cô chính con gái gia đình bình thường mà thối, bản thân làm sao có thể xứng đối người tôi đầu Cô chỉ xứng với phế vật Lâm Tử Minh mà thôi.
Nghĩ đến Lâm Tử Minh, cô lại là tức giận, con người này đã biến mất một ngày ! Biết rõ hôm nay là ngày có phải hy sinh , lại mặc nhiên không có xuất hiện, ngay cả một lời nhắn đều không gửi cho cô, thỏa thuận ly hôn cũng không ký.
Vừa nói liền tới, cô đi ra tòa cao ốc Tử Quỳnh, liền thấy được người có không muốn nhìn thấy nhất, Lâm Tử Minh, đột một cỗ lửa giận bốc lên.
Hiện tại Lâm Tử Minh mặc một bộ vest, nhìn như chú cún, đứng run rẩy trong gió, nhìn thấy cô đi ra, lập tức chào đón, tươi cười đầy mặt: "Vợ, em ở nơi
Lâm Tứ Minh nói xong liền đem áo khoác cởi ra, khoác lên người Sở Phi.
Sở Phi nhìn đến hắn cũng rất phiền, niềm vui vì thành công mượn hai ngàn vạn cũng giảm bớt. Bìnhtĩnh nhìn chằm chằm Lâm Tử Minh, "Anh ngày này đều chết ở đâu vậy!
Cô hiện tại nhìn đến khuôn mặt Lâm Tử Minh cũng thấy khó chịu, giọng điệu nói chuyện cũng thiếu kiên nhẫn, nhưng Lâm Tử Minh vẫn không tức giận, một chút tôn nghiêm của đàn ông đều không có, so với chủ tịch của Công ty Điện ảnh và Truyền hình Tử Quỳnh thật sự kém xa quá xa !
"Ách. ." Lâm Tử Minh ấp ủng, dĩ nhiên nói không nên lời, Sở Phi càng thêm phiền chán, khoát tay nói: "Không cần phải nói , tôi cũng không có hứng thú biết. Vest của anh làm sao có vậy? Anh không phải không có Vest ư?"
Sở Phi kéo áo Vest trên người, nghi hoặc hỏi han, cô nhéo nhéo, chất liệu vải còn rất tốt, sờ lên đặc biệt thoải mái, vừa thấy là biết đồ cao cấp.
Lâm Tử Minh trong lòng lý lộp bộp một tiếng, xong đời, chính hắn đi ra quá mau, đều quên thay quần áo .
May mắn hắn phản ứng nhanh, vội vàng nói: "Em không phải vẫn nói tôi không được tìm công việc sao, cho nên hôm nay tôi tới khu vực này tìm công việc, vừa vặn tìm được rồi một công việc về bất động sản, đây là quần áo bọn họ cấp cho."Sở Phi kêu lên một tiếng, cũng không có hứng thủ truy vấn, cô trước kia đổi Làm Tử Minh còn có một chút lưu luyến, nhưng vừa rồi, sau khi thấy Chủ tịch Tử Quỳnh, cô đồi Làm Tử Minh cuối cùng một chút lưu luyến cũng không còn
Trước kia Trương Diệu Đông đã theo đuổi cô nhiều năm, nhưng cô chưa bao giờ bị Trương Diệu Đông cám dỗ hay nghĩ đến việc ly hôn. Nhưng bây giờ, sau khi nhìn thấy chủ tịch Tử Quỳnh, cô thấy rằng mình đã bị thu hút và cô có cảm giác rung động với dáng người cao lớn đó. Lần đầu tiên, cô có ý tưởng không muốn dành thời gian cho Lâm Tử Minh.
Bầu không khí đột nhiên cứng ngắc, Sở Phi đi phía trước, nghiêm mặt không nói chuyện, hắn đành phải cắm đầu đuôi theo
"Đúng rồi Phi Phi, hai ngàn vạn em đã vay được chưa?" Lâm Tử Minh chủ động tìm đề tài, nói mới vừa nói ra, hắn liền hối hận, chính hắn không phải không có việc gì tự tìm rắc rối sao.
Quả nhiên, Sở Phi sắc mặt lập tức lạnh như băng, nhìn chằm chằm Lâm Tử Minh, mở miệng muốn mắng, nhưng cô thấy bộ dạng Lâm Tử Minh hối hận không yên, giống như cậu bé đã làm sai chuyện, rất đáng thương , sắc mặt của cô chậm rãi dịu đi, nói: “Mượn được rồi.""Vậy là tốt rồi." Lâm Tử Minh ngày ngô cười,
Nhìn đến hắn vẫn còn cười được, Sở Phi lại là một trận căm tức, đây là loại đàn ông gì vậy! Vợ mình vì vay tiền bán đứng thân thể, cho dù hắn không cảm thấy mất mặt, nhưng làm sao có thể cười được!
Sở Phi rất muốn tát cho hắn một cái, nhưng cần thận ngẫm lại, Lâm Tử Minh chính là vô dụng, nhưng bản thân hắn cũng không có làm sai, hơn nữa đây là lựa chọn của cô, có cái gì oán trách Lâm Tử Minh dây?
Vì thế cô nhịn trở về, thản nhiên nói: "uh ."
Về đến nhà ,mở cửa ra, phát hiện trong phòng tràn ngập khói thuốc, có người đang hút thuốc, ngoài Sở Hoa Hùng cùng Liễu Tổ Hồng ở ngoài, Sở Quốc Đống, Sở Hạo, Sở Hoa Hữu và những trưởng bối đều ở đó, bọn họ đang ở một bên hút thuốc, một bên thương lượng sự tình, nhìn đến Sở Phi cùng Lâm Tử Minhtrở về, lập tức liền ngây ngẩn cả người.
"Phi Phil Con không phải đi cùng vương tổng sao ? Như thế nào nhanh như vậy sẽ trở lại ?" Liễu Tổ Hồng lập tức kinh ngạc hỏi han.
Sở Hoa Hữu