Nhị Nô trong một bộ cánh xinh xắn nằm chờ sẵn trên giường, tâm thế có chút hồi hộp.
Ma Kim từng bước tiến tới rồi cúi người xuống dùng miệng để tháo từng nút thắt y phục của đối phương.
Hàm răng hắn ngậm chặt, kéo một cái mạnh để vứt bỏ để lớp vải vướng víu ra phía sau.
Bản thân thì cũng cởi hết y phục trên người, để lộ con quái vật to lớn đang vươn mình hăm he yêu nữ.
Thấy Nhị Nô mãi chăm chú nhìn vào hạ bộ, Ma Kim liền lấy bàn tay che mắt nàng ấy lại.
Sau đó hắn chầm chậm đưa môi hôn lên từng đường cong mềm mại, nghe rõ từng tiếng chùn chụt kích thích.
Nhị Nô bắt đầu cảm thấy cơ thể nóng bừng, chuyển hô hấp từ mũi sang miệng.
-Ư...!ử...
Ma Kim cắn nhẹ vào những cái nhụy hoa màu hồng nhạt của Nhị Nô khiến nàng ta rên khe khẽ.
Sau đó thì cả hai cứ thế mà tiến tới bước lên đỉnh thôi.
Vì không có quá nhiều tình cảm với Nhị Nô nên Ma Kim chẳng dùng quá nhiều sức lực.
Nhưng mà việc được truyền thụ tinh hoa thẳng vào trong cơ thể khiến cho Nhị Nô vui lắm.
-Thì ra anh chẳng ghét bỏ em.
-Em xinh đẹp, dễ thương, thông minh như vậy thì sao lại ghét em chứ.
-Nhưng em...!em hôm bữa...
-Không sao, việc đó chẳng phải anh bảo cho qua rồi à.
-Nhưng...
-Nhưng nhị gì ở đây.
Ma Kim bế Nhị Nô lên, dịu dàng nói:
-Em cùng tắm với anh nhé.
Gương mặt của nàng ấy có chút ngấn lệ, đôi má ửng hồng, miệng mỉm cười, khẽ gật đầu và đáp lời:
-Dạ vâng!!!
.
Ma Kim xem ra đợt này về không những không được nghỉ ngơi mà phải cày cuốc sấp mặt.
Đêm qua mới chiều Nhị Nô xong tới trưa lại xông vào phòng cưỡng hiếp Thiên Khả.
Tiên nữ này với tâm hồn thuần khiết phản ứng rất dữ dội trước hành động tà dâm của hắn, tuy nhiên vẫn giữ luôn được cho mình khí chất chính nghĩa, quyết không lấy Thiên Thuẫn ra phòng thủ.
Tất nhiên, nữ nhân chân yêu tay mềm làm sao chống đỡ được tên nam nhân thô bạo.
Chóng vánh đã bị hắn đè xuống giường, áp mặt vào hai cái bánh bao hít như chưa từng được hít.
-Aaa, thơm thật sự đó thần tiên tỉ tỉ của ta ơi!
-Hứ, ai là của người chứ.
Mau bỏ ta ra, ta hét toáng lên gọi người tới bây giờ! Đồ biến thái!
Ma Kim tháo dây thắt lưng ra, buộc miệng nàng lại.
Hắn cười ha hả:
-Giờ thì không ai đến cứu nàng nữa rồi!
Thiên Khả bất lực chỉ còn có thể ú a ú ớ giãy giụa.
Bộ đồi núi của nàng ấy thật kỳ vĩ khiến cho mấy chục phút đầu hắn ta chỉ tập trung vào đó mà thôi, nào là ngửi, liếm, mút, cắn, day, dập, bóp...
Hạnh phúc nhất chính là lúc úp mặt vào cái khe ở giữa, xong nhào nặn hai khối u hai bên, cảm giác cứ như đang ở thiên đường.
Ngoài ra, long ngoạn trùng sơn cũng đê mê không kém là bao.
Cái vẻ mặt vừa hờn dỗi, vừa tê tái của Thiên Khả khi đang bị bịt miệng lại thật khiến cho Ma Kim không cưỡng lại việc bắn ra hết lên đó.
Hiệp hai thì trở về tư thế truyền thống.
Gương mặt của tiên nữ đã bị vấy bẩn nên hắn vừa hoạt động phía dưới mà phía trên phải dùng lưỡi để làm sạch cho nàng.
"Hê hê, hổ dữ không ăn thịt con, mà xem ra ta ăn kha khá nhỉ.
Cơ mà phải cho nàng ấy chịu nghiệp chung vậy!" Ma Kim nghĩ tới đó, liền tháo đồ bịt miệng của Thiên Khả ra.
Nhưng nàng chưa kịp nói câu nào đã bị đôi môi của hắn tấn công.
Mùi vị trao nhau lúc này có chút kỳ lạ nhưng lại gây nghiện cực mạnh.
Xong việc, Thiên Khả đương nhiên đấm yêu hắn vài cái rồi lạnh lùng xoay lưng lại.
Lúc này Ma Kim mới chú ý đến dãy núi phía dưới, trông cũng rất hấp dẫn...! Thế là hắn lại đè nàng nằm úp xuống và phá nát cái hang động ẩn sâu trong núi.
Bộ phận tưởng chừng như vô dụng đối với tu chân giả lại khiến đem lại cho Ma Kim trải nghiệm trên cả tuyệt vời.
Thiên Khả lúc đầu còn cố gắng chổng người ra để thao tác được trơn tru hơn, nhưng rất nhanh nàng đã nhận ra sự khác thường, hốt hoảng hét toáng:
-Không, không phải chỗ đó mà!
Cơ mà không ái có thể ngăn cản hắn...ngoại trừ bản thân hắn.
Tuy chỉ ma sát nhẹ ngoài cửa hang nhưng khả năng phân tích siêu phàm cho hắn biết một điều là "Bót lắm đây, nếu mà thông phát này liệu có tịt ngòi không nhỉ.
Để xem nào, tối nay còn một buổi cho Tam Nô, ngày mai là Hồ...!À mà thôi, không mạo hiểm.
Tỉ lệ tịt ngòi cao quá!"
Ma Kim vỗ mạnh cái đét hằn đỏ lên mông nguyên bàn tay, sau đó ngã người nằm sấp đè lên trên Thiên Khả, hai cái tay theo bản năng luồn lách tới vị trí của cặp nhụy hoa đang bị chèn ép.
Hắn cười nói:
-Chuẩn bị dần đi, tương lai ta sẽ phá vỡ lớp phong ấn khu vực đó ra đấy.
-Đồ biến thái, hai vị trí kia còn chưa đủ thỏa mãn hay sao chứ!
-Tất cả đối với ta đều là một khối thôi.
Ta muốn ăn hết, ăn không chừa miếng nào cả!
-Hứ, đã biến thái rồi còn tham lam!
-Đúng vậy! Ta tham đến nỗi muốn ăn nàng đến kiếp sau, kiếp sau và kiếp sau.
-Ba kiếp thôi sao?
-Một tỉ kiếp sau luôn.
-Hơ hơ, ai mà thèm chứ.
-Nàng không thèm thì ta thèm, nàng không muốn thì ta ép!
-Hứ, chỉ giỏi việc ức hiếp người khác.
-À mà ước gì nàng có sữa thì hay biết mấy nhỉ?
-Ngươi lại nghĩ linh tinh gì đấy?
-Hồi nhỏ ta được bú sữa mẹ, thơm lắm! Lam Ngọc cũng có, nhưng hơi tanh.
Nếu nàng có sữa thì chắc là sẽ thơm giống mẹ ta vậy.
-Thật là, ngươi tranh sữa với cả Tiểu Đông.
Thật hết nói nổi mà.
-Hê hê, ta muốn về Thượng Giới để được thưởng thức sữa mẹ lần nữa.
Nếu như nàng có thì...!a hèm, thôi coi như ta chưa nói gì.
-Ngươi nói thật không? Nếu ta có sữa thì ngươi sẽ không rời xa phải không?
-Đã bảo coi như ta chưa nói gì mà.
Đừng nghĩ ngợi nhiều.
-Nhưng...!một ngày nào đó ngươi sẽ phải rời đi thật sao.
-Ừa, ước gì ta có thể đem các nàng theo.
Nhưng mà theo phân tích thì tỉ lệ rất thấp đó.
Có điều, yên tâm đi, nếu ta chiếm lĩnh được Hạ Giới sau đó thăng lên Trung Giới thì mọi thứ sẽ dễ dàng hơn, lúc đó thì không cần có ta, các nàng vẫn sống tốt.
Chúng ta còn ở cạnh nhau khi đến Trung Giới mà.
Nếu tính toán không sai thì quá trình đó sẽ mất khoảng ba mươi năm.
-Ba mươi năm trôi qua rất nhanh đấy!
-Không nhanh tí nào, chả phải chúng ta chỉ vừa gặp nhau năm trước đấy sao.
-Đấy, nhanh thật mà, chớp mắt cái đã một năm.
Ta thậm chí còn chưa thăng lên nhị giai trung kỳ.
-Yên tâm, lúc ta thăng lên nhị giai sẽ cho các nàng lên nhị giai hậu kỳ trong tích tắc, à không, ba hiệp thì kéo dài nửa canh giờ.
Lúc đó nàng sẽ nhàn hạ rồi, tha hồ tận hưởng thời gian quý báu.
-Thời gian gì