Quay lại vài phút trước, khi Lisa bị áp chế bởi đám vải lụa của Mộng Dao, Ma Kim và Ly Ly tranh thủ thời gian tập trung nghiên cứu cuốn công pháp để tìm cách hóa giải trạng thái cuồng bạo kia.
Lisa vùng vẫy điên cuồng rồi bỗng dưng bất động.
Mông Dao cứ ngỡ hai người kia đã tác động gì đó nên buông lỏng cảnh giác.
Bất ngờ Lisa chuyển hai tay sang dạng lưỡi dao đồng thời cường hóa chúng bởi luồng ma lực mạnh mẽ nhanh chóng xé toạc dây trói.
Cái đuôi rắn của nàng cuộn tròn lại sau đó bật thật mạnh để lao tới hai mẹ con Ly Ly.
Không còn vải lụa để điều khiển, Mộng Dao đành dùng tay không chắn cho họ.
Nhưng nàng đâu ngờ rằng, thứ ma lực này được chuyển hóa từ hồn lực, nếu như nàng không dùng toàn bộ sức mạnh thì hoàn toàn không tài nào chịu được quá một đòn.
Lớp vải mỏng quấn trên tay trái Mộng Dao rách trong tích tắc dưới lưỡi dao sắt bén, nàng vận ma lực vào tay phải đẩy mẹ con Ly Ly thoát khỏi đòn công kích của Lisa và bản thân cũng lách nhẹ để né.
Trước bạo khí ngùn ngụt của Lisa, Mộng Dao nhanh trí dùng mị lực phát ra từ đôi mắt.
Đòn này hiệu quả tạm thời làm suy giảm tinh thần của Lisa.
-Nhanh lên, tỷ sắp không thể khống chế nổi muội ấy rồi!
Vừa dứt câu, Lisa lấy tay tự che mắt để giảm đi hiệu quả của mị lực, rồi lại dùng đòn bật ban nãy lao tới, Mộng Dao chỉ chỉ kịp lách nhẹ qua một bên.
Đuôi của Lisa quấn lấy nàng ấy rồi giương dao kết liễu, may thay Ly Ly cũng kịp thời đọc thần chú chế ngự lúc cái chết chỉ cách một gang tay.
Ngón tay út của Mộng Dao đứt lìa rơi xuống đất, ngón áp út cũng bị cắt sâu đến xương.
Đòn tấn công đấy quá nhanh và biến ảo khiến cho nàng không hề phát hiện ra bản thân đã bị thương.
Chỉ đến Ma Kim phát hiện và chạy lại sơ cứu, nàng mới ý thức được.
Một người ngót nghét bảy mươi như nàng vậy mà òa khóc lên vì đau đớn.
.
Cẩn thận băng bó, sử dụng dược phẩm ngũ giai đã giúp vết thương lành lại.
Nhưng giờ bàn tay vàng ngọc của nàng đã không còn nguyên vẹn.
Ma Kim cầm ngón tay út Mộng Dao lên, bỗng dưng hắn thèm thuồng dục vọng một cách kì lạ.
Hắn cố kiềm chế mà thu nó vào nhẫn trữ vật, hắn sực nhớ quà chia tay của Hồ Mẫn đã tặng.
Không nghĩ ngợi nhiều hắn liền đưa nó cho Mộng Dao:
-Đây coi như đệ bù đắp lại tổn thất của tỉ, mong tỉ nhận cho.
Nàng ấy lúc này đã khóc sưng hai mắt, môi run bần bật, gượng nói:
-Ta không sao đâu, lúc này rồi sao ta có thể nhận đồ của đệ.
Hắn nắm lấy bàn tay khiếm khuyết kia.
Cởi bỏ lớp băng cầm máu vị trí từng có ngón tay út, nó lộ cả xương ra.
Tim thắt lại đau đớn nhưng hắn cố tỏ ra bình thản, nhìn nàng ấy với một gương mắt tự tin, điều này cũng giúp Mộng Dao an ủi phần nào.
Hắn nhỏ nhẹ nói:
-Tỉ xem đây có phải ý trời không.
Đệ đây có một mảnh hồn cốt bộ phận ngón tay.
Trùng hợp có thể gắn vào đây nhỉ?
Cầm lấy mảnh hồn cốt lên xem, Mộng Dao thắc mắc:
-Đây thật sự là hồn cốt sao? Quý giá như vậy ta không nhận đâu.
Ma Kim trêu chọc:
-Tỉ mà không lấy, sau này đệ gọi tỉ với biệt danh Mộng chín ngón đấy.
Tử Nguyệt nhéo tai hắn, hét:
-Này, ta biết đệ thích đùa nhưng xem đây là lúc nào hả.
Đệ quả thật cần bị phạt cho chừa.
Mộng Dao thấy thế liền bật cười, nói nhỏ nhẹ:
-Không sao đâu, cơ mà đệ lấy thứ quý giá này từ đâu thế?
Thấy nụ cười trên môi Mộng Dao, Ma Kim cũng nhẹ nhõm phần nào, hắn trả lời:
-Hồ Mẫn tỉ tỉ dưới Địa Ngục tặng cho đệ.
Bảo rằng đệ phải cắt ngón tay ra thế vào mới sử dụng được.
Mà đệ sợ đau lắm, nên đành tặng cho mỹ nhân như tỉ vậy.
-Hồ Mẫn gần bốn trăm tuổi mà đệ nhắc tới lúc chúng ta gặp nhau lần đầu sao.
-Đúng rồi, tỉ còn nhớ hay thật.
-Ta cũng biết sơ về vị tiền bối ấy.
Người đó là tông chủ đời trước của Hợp Hoan Tông.
Nếu như đồ từ người đó tặng thì chắc là quý giá lắm.
Ta không dám nhận đâu.
-Tỉ không nhận thì thôi vậy.
Tối nay ta đành nhân lúc mẹ ta hoặc Nguyệt tỉ ngủ say.
Lẻn vào phòng và chặt đứt ngón tay của họ.
Tử Nguyệt tay thì vò đầu Ma Kim, miệng thì nói với Mộng Dao:
-Tên nhóc này gan thật.
Mộng tỉ nghe thấy rồi đó, nếu tỉ không nhận thì nó chặt ngón tay của muội mất.
Ly Ly cũng hùa theo cổ vũ:
-Đúng đó Mộng tỉ, tỉ coi như vì bọn muội mà nhận lấy đi.
Gì chứ Ma Kim một khi đã nói thì sẽ làm đó.
Mộng Dao như một đứa trẻ, lại òa khóc lớn lần nữa:
-Đa tạ mọi người, ta không biết phải đền ơn thế nào đây.
Huhu.
Ly Ly và Tử Nguyệt ôm lấy nàng, Ma Kim cũng chen vô chiếm tiện nghi.
Ly Ly an ủi:
-Nếu như không có tỉ thì khéo hai mẹ con muội đã mất mạng rồi.
Tỉ bị thương thế này đều do lỗi của bọn muội.
Tỉ đừng nói thế.
Mau mau sử dụng khối hồn cốt này đi.
Mộng Dao lấy dùng cổ tay dụi dụi nước mắt.
Nàng cầm lấy hồn cốt, bắt đầu dung hợp với cơ thể.
Một luồng sức mạnh lớn chạy thẳng vào đan điền khiến cơ thể nàng nóng bừng lên.
Sau mười phút, nàng đã thích nghi với khối hồn cốt.
Ngón tay út bắt đầu mọc ra, bao bọc nó là một cái móng vuốt nhỏ màu trắng.
Ma Kim chúc mừng:
-Của hồ ly tinh ngàn năm có khác, trông ngầu quá đi! Cái này có tác dụng chuyển hóa dâm khí thành ma khí lẫn ma lực nhé.
Đối với người sở hữu mị cốt như tỉ thì quá thích hợp luôn.
Mặt Mộng Dao lúc này ửng đỏ, thở gấp, ngập ngừng trả lời:
-Ra...!là vậy...!sao.
Nó...!thật quý...!giá!
Không biết là do bản chất khối hồn cốt hay Hồ Mẫn giở trò.
Sau khi khối hồn cốt hoàn thành dung hợp với Mộng Dao, cơ thể nàng bỗng dừng nóng bừng lên, tim đập nhanh chóng, cả người bức bối muốn xả ra hết.
Nàng bắt đầu không kiềm lại được mà động tay động chân:
-Mà đệ đệ đây vừa nói là...!nó ngầu sao.
.
Mộng Dao đưa bàn tay lên vuốt ve mặt của Ma Kim, ngón tay út vừa được thay thế từ từ chạm vào môi hắn.
Tay còn lại cũng bắt đầu đưa lên tự nâng niu gò núi cao.
Một người tràn đầy kinh nghiệm như hắn tất nhiên nhận ra Mộng Dao đang rất hứng tình.
Hắn liền lùi lại và hét lớn:
-Hai người mau giữ Mộng tỉ lại mau lên.
Ly Ly và Tử Nguyệt khá bỡ ngỡ nhưng bản năng của họ vẫn nghe theo hắn mà giữ tay Mộng Dao lại.
Tỉ ấy lúc này phản kháng bằng cách rên la một cách gợi tình, đôi mắt nàng phát sáng phát động mị lực khống chế bọn họ.
Tuy nhiên vì Ly Ly và Tử Nguyệt từng cùng Ma Kim nếm qua trái cấm cho nên kĩ thuật đó của Mộng Dao hoàn toàn không có tác dụng.
Lúc mọi người đang rối tung lên thì cây lưỡi hái động đậy.
Lisa chuyển sang dạng xà nhân ngây thơ hỏi:
-Có chuyện gì xảy ra á? Cuốn công pháp mọi người đã tìm ra cách học chưa?
Ma Kim liền nảy ra một ý tưởng.
Hắn hỏi Ly Ly:
-Mẹ ơi có thần chú nào cho con nhỏ