Mộng Dao đang đỡ Lisa trong vòng tay còn Tử Nguyệt cũng đang ngồi bên cạnh lấy khăn lau chùi cho muội ấy.
Bộ dạng của Lisa trông rất thê thảm, thậm chí do ảnh hưởng của dâm khí nên tạm thời nàng ta chưa thể biến đổi sang dạng lưỡi hái để hồi phục.
Tử Nguyệt đứng thẳng dậy, bước tới phía Ma Kim, ánh mắt đầy sự phẫn nộ định giơ tay tặng cho hắn một bạt tay nhưng tên nhóc lém lĩnh đã nhanh nhẹn núp sau lưng mẹ.
Ly Ly ngây ngô hỏi:
-Mấy tỉ muội cũng tới để can ngăn Lisa à?
Tử Nguyệt tức giận hét lớn:
-Tỉ nhìn cho rõ đi, hắn ta đã khiến Lisa thành ra thế này, nay muội phải thay tỉ giáo huấn thằng nhóc biến thái này mới được.
Nàng ấy đi vòng ra phía sau lưng dí Ly Ly để lôi Ma Kim ra.
Nhưng hắn ta núp mãi cũng chán rồi, biến thành dạng thanh niên to cao để xem Tử Nguyệt làm được gì.
Nàng ta ngước lên nhìn hắn, vội lấy thanh Trích Huyết chỉa thẳng vào cổ hắn đe dọa:
-Ta có mắt như mù mới thích một tên như ngươi.
Ngươi nói xem ngươi nên lãnh hậu quả nào đây.
Ly Ly vội túm lấy tay Tử Nguyệt:
-Muội bình tĩnh nào, có chuyện gì từ từ nói.
Lisa đang nằm thoi thóp ở đó khóc lớn:
-Chủ nhân, xin người hãy đòi lại công bằng cho muội, muội bị Ma Kim hại đời mất rồi.
Mộng Dao vội lấy tay vuốt ve gương mặt Lisa, lau đi giọt nước mắt lăn dài trên má.
Mỹ nhân ấy cũng muốn đòi lại quyền lợi cho tiểu muội muội vừa ân ái với mình đêm qua:
-Ly muội, nếu muội không dạy dỗ thằng bé, thì hôm nay để tỉ dạy thay muội.
Mộng Dao dùng vải lụa quấn chặt lấy hắn treo lên trần nhà.
Với nhị giai sơ kì như hắn thì chỉ biết bất lực chịu trói.
Ly Ly hét lên can ngăn:
-Tỉ làm gì thằng bé vậy, mau bỏ nó xuống.
Ma Kim cũng hét lên đòi quyền đính chính:
-Này Mộng tỉ, người bị hại là đệ mà!
Mộng Dao dùng khăn bịt miệng hắn:
-Chỉ giỏi mồm mép xảo biện.
Ta không muốn nghe ngươi trình bày.
Tử Nguyệt hối thúc Ly Ly:
-Tỉ tỉ mau xem có cách nào giúp Lisa không?
Mặc dù lo lắng cho Ma Kim, nhưng biết đại tỉ sẽ không làm gì quá lố nên Ly Ly đánh đến xem tình hình của Lisa trước rồi tính tiếp.
Mộng Dao giải thích:
-Muội ấy đã bị dính một luồng dâm khí cực kì mạnh mẽ.
Lúc ta và Tử Nguyệt định ghé phòng Lisa để rủ muội ấy đi ngắm bình minh thì đã thấy muội ấy đang nằm bất tỉnh ở đây, ta và Nguyệt muội dùng ma khí và huyết khí mới giúp Lisa tỉnh dậy.
Muội ấy rơi vào tình cảnh này tất cả là do tên nhóc ranh biến thái kia.
Ly Ly nắm lấy bàn tay run run của Lisa:
-Muội không chuyển lại dạng vũ khí được sao?
-Muội không thể.
-Rốt cuộc chuyện gì xảy ra.
Muội nói ta nghe.
-Tên Ma Kim nửa đêm lẻn vào phòng muội, hắn móc ra cái thứ khổng lồ, liên tiếp đâm vào muội, muội phản kháng thì hắn dùng dâm khí lên người muội, sau khi hành hạ muội chán chê, hắn lại dùng sát khí khiến muội đau đến bất tỉnh.
Tỉ tỉ, xin tỉ đòi lại công đạo cho muội.
Muội thề với tỉ, muội thật sự không hề nói dối dù chỉ nửa lời.
Ly Ly nghe xong vội quay đầu lại nhìn Ma Kim với ánh mắt xen lẫn sự thất vọng và phẫn nộ.
Ma Kim cố nói nhưng không được, hắn đành biến nhỏ rồi luồn lách tụt xuống, vừa chạm đất thì Tử Nguyệt đã lấy dao kề cổ:
-Ngươi không trốn được đâu, còn lời trăn trối gì không?
Hắn ta hết kiên nhẫn, nằm lấy lưỡi dao Huyết Trích kéo sát lại cổ, nó cứa vào bàn tay và cổ hắn khiến máu chảy ra.
Tử Nguyệt hoảng sợ, vội gỡ ngón tay hắn ra:
-Ngươi ngươi làm trò gì vậy, buông ra nào.
-Dám lấy dao kề cổ mà sợ ta chết à? Muốn giết ta thì cứ giết đi.
-Ta không có ý đó, mau bỏ ra nào, máu chảy nhiều qua rồi kìa.
Ma Kim đành thả lưỡi dao ra, Tử Nguyệt vội lấy dược liệu ra để cầm máu cho vị hôn phu.
Ma Kim hít sâu một hơi rồi quay sang nhìn thẳng Ly Ly:
-Mẹ tin con hay tin Lisa?
Câu này dường như Ma Kim đã từng hỏi một lần, Ly Ly bối rối không biết tin vào ai.
Mộng Dao chen lời:
-Ta đã dùng phương pháp kiểm tra Lisa, muội ấy không hề nói dối.
Ma Kim không ngần ngại thách thức:
-Thế kiểm tra ta luôn đi.
Hắn tự tin mà bước tới, Mộng Dao bấm một huyệt trên người hắn để cảm nhận dòng khí trong người, nếu như khi nói mà dòng khí này rung chuyển không đều chứng tỏ hắn ta đang nói dối, tuy là có khả năng kiểm soát để che giấu, nhưng Mộng Dao tin rằng hai người vừa được sinh ra vài năm thế này không thể biết cách được.
Ma Kim liền kể cho mọi người nghe câu chuyện dưới góc nhìn của hắn.
-Sao, đệ không nói dối chứ?
-Ta không biết nữa.
-Cái gì, đám nữ nhân các người hùa nhau đùa ta à?
-Dòng khí của ngươi, không hề chuyển động.
Đây là trường hợp sách không đề cập đến nên ta cũng không dám đưa ra khẳng định.
Ma Kim cũng cạn lời, tuy nhiên Lisa lúc này lên tiếng:
-Mọi người xem, cái ngàn vàng của ta đã bị rách mất rồi.
Ma Kim là người hoảng hốt hơn ai hết, vội quay sang hỏi lại lần nữa:
-Cái gì, ngươi không nói đùa chứ?
Hắn tính tới chạm xem nhưng Mộng Dao đã cản lại:
-Không cần đâu, ta đã xem qua rồi.
Nàng ấy là một người rất coi trọng cái màng trinh đó, không thể nào vì để nói dối mà tự tay phá nó được.
Trong trường hợp này chỉ có đệ mà thôi.
Ma Kim cũng bắt đầu tự nghi ngờ bản thân: "Mọi chuyện rốt cuộc là thế nào? Rõ ràng sự việc là như thế mà!"
Ly Ly với ánh mắt đầy cảm thông nhìn về phía Ma Kim, nhẹ nhàng nói:
-Con trai của mẹ thực sự đã làm việc tày đình đó sao.
Nhưng mà mẹ không trách con, cái ngưỡng dục khí đó con không thể kiểm soát được.
Đáng lí con phải qua phòng của mẹ chứ tại sao lại ghé phòng Lisa, con nhầm lẫn chăng?
Mộng Dao nghe thế rất bất ngờ:
-Muội...!muội từng chiều nó à?
Biết bản thân nói hớ, Ly Ly im lặng thầm thừa nhận.
Mộng Dao trong lòng bùng lên tên căm thù Ma Kim, nếu như không có chuyển biến gì, đời này kiếp này nàng ta sẽ không chấp nhận thể loại rác rưởi như hắn.
.
Ma Kim hiểu rõ điều này, hắn một lần nữa muốn tìm lại sự trong sạch của bản thân, hắn hỏi Lisa:
-Ngươi có nhớ rõ mốc thời gian không?
-Ta, ta nhớ rất mơ hồ.
-Ta là ta qua phòng ngươi từ sớm, lúc đấy ta bảo ngươi qua chăm sóc cho Mộng tỉ.
Mộng tỉ nói xem có phải vậy không?
Mộng Dao cố nhớ lại rồi đáp:
-Chuyện này...!đúng là vậy.
(Mộng Dao)
Ma Kim lại quay sang hỏi Lisa:
-Thế ngươi nói xem ngươi có nhớ về chuyện này không?
-Ta nhớ là ta có qua phòng Mộng tỉ nhưng mà ta không nhớ ngươi có bảo ta hay không?
-Thế đêm qua Mộng tỉ có nghe muội ấy nhắc gì về vấn đề này không? (Ma Kim)
-Ta không, à mà hình như chỉ hỏi ta cảm nhận thế nào về ngươi.
(Mộng Dao)
-Thế ngươi có nhớ gì về lọ âm dịch ta nhờ ngươi