Ma Kim nhàn nhã được binh lính khiêng kiệu đưa về đến tận cổng.
Tuyết Hân đang thay cho Ái Như quản lý cửa tiệm thì nhân viên tới thông báo, đành bước ra xem có chuyện gì.
Thấy bóng dáng hắn khập khiễng được binh lính dìu vào, nàng vội vã chạy tới, sực nhớ danh phận nhỏ bé của mình, nàng khựng lại rồi đứng bên cạnh.
Ma Kim đưa tay ra và nói:
-Sao thế, không tính đỡ ta vào trong sao?
Gương mặt của nàng vui vẻ hẳn lên, liền đón lấy vòng tay từ hắn.
Ma Kim không quên cảm ơn những binh lính:
-Đạ tạ mấy huynh đệ!
-Đây là chuyện nhỏ, đại hiệp cứ khách sáo, ngài cứ tập trung tịnh dưỡng đi ạ.
Chuyện bảo vệ thành Hoàng Hà, huynh đệ bọn ta sẽ lấy tính mạng ra đảm bảo.
Cần gì cứ việc sai bảo, bọn ta nhất định sẽ làm.
-Vất vả rồi, mọi người đi thong thả.
-Bọn ta xin cáo lui.
Bước vào trong Phủ, đám người trong Kim gia nhốn nháo cả lên, bọn hầu cận cho Tuyết Hân thấy nàng và Ma Kim thân mật như thế cũng mừng tít cả mắt.
Trái tim của hắn lớn lắm, nếu như số phận sắp đặt cho hắn tỉnh dậy đúng lúc Tuyết Hân thổ lộ, thì đành thuận theo vậy.
Với cả, trong cái danh phận Nguyễn Kim, hắn cũng nợ nàng một mạng, cái lần hắn vô tri liều mạng tới Phạm phủ, Tuyết Hân vì để cứu hắn mới đồng ý với gia phụ ngoan ngoãn chấp nhận vụ hôn sự kia.
Đếm đi đếm lại, tính cả kiếp trước và kiếp này mới có sáu nữ nhân kề cạnh, hắn muốn bảy luôn cho đủ, bèn kề tai nàng nói nhỏ
-Nè, ngươi có yêu ta không?
Tuyết Hân đỏ cả mặt:
-Chuyện này...
-À thôi, tí vào kia thảo luận của hai cô nương kia rồi ngươi quyết định.
-Hai cô nương?
"Cốc cốc"
Hồ Mẫn phản xạ hét lên:
-Là ai?
-Chọc ta chửi à? Lỡ ngươi khác nghe giọng ngươi thì sao con ngu.
(Ma Kim)
-Thiếp ra liềnnnn!
Nghe thấy giọng điệu quen thuộc của chủ nhân, Hồ Mẫn liền nhanh chân ra mở cửa.
Thấy bộ dạng Tuyết Hân đang vui vẻ dìu Ma Kim, Hồ Mẫn liền cảm thấy có chút ghen tuông:
-Nè, ngươi đừng giả bộ nữa, chiếm hết tiện nghi tiểu thư đài cát rồi kìa.
Nói về mối quan hệ giữa Hồ Mẫn và Tuyết Hân thì không tốt cho lắm, Hồ Mẫn khi bé đã thích thầm Kim công tử, lúc đầu thì ngại thân phận và tài đức kém cỏi, lúc sau thì phải tu ma nên mãi vẫn chưa dám tỏ tình, tuy vậy vẫn luôn giữ sự ngưỡng mộ đối với hắn, nhưng hắn vì say mê Hân tiểu thư mà đạp đổ hình tượng thư sinh trong lòng Hồ Mẫn nên ả ta sinh lòng thù hận Tuyết Hân.
Chính vì vậy Hồ Mẫn bắt Phạm Đức phải gả Tuyết Hân cho con trai của Hổ Thiết nhằm hủy hại cuộc đời nàng ấy.
Ma Kim không biết điều đó, chỉ thấy dáng vẻ Hồ Mẫn lúc ghen tị trông rất đáng yêu nên hắn càng làm ra bộ dạng thê lương ưởn ẹo.
-Aaa, khó thở quá, Hân tiểu thư, nàng có thể giúp ta hô hấp không.
Hắn đặt tay sau gáy của Tuyết Hân, từ từ kéo nàng lại, điều này khiến Hồ Mẫn tức đến run người.
Nhưng ngươi ghen không có mỗi một mình nàng, phía bên trong Ái Như giả vờ ho lên vài tiếng.
Ma Kim nghe thấy vậy thì thôi không đùa giỡn nữa.
Đứng thẳng hiên ngang đi vào phòng, Tuyết Hân thì chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Ba nữ nhân ở trong phòng bắt đầu nghe Ma Kim kể lại quá khứ, hiện tại và tương lai, thật ra Hồ Mẫn và Ái Như từng nghe kể sơ qua một lần rồi nên hắn chủ đích tiết lộ cho Tuyết Hân thôi.
-Mọi chuyện là như thế đó, ba nàng có theo ta không?
Hai chị đại thì đã quyết tâm từ sớm, còn mỗi Tuyết Hân do dự, thực chất còn chưa dám tin bản thân cũng có quyền trả lời câu hỏi này:
-Tiểu nữ không có chút thiên phú nào, sợ sẽ cản trở Kim công tử, chỉ mong được phụ giúp việc lặt vặt ở Kim Phủ, không dám trèo cao.
Xin công tử hiểu cho ta.
Ma Kim cười nói:
-Yêu thì yêu, cần gì phân biệt chứ.
Ta đã cho nàng lựa chọn, tức có nghĩa nàng đã phù hợp để đi cùng ta rồi, điều nàng cần băn khoăn duy nhất chỉ có một việc.
Nếu sau này không may ta bỏ lại tất cả mọi người ở thế giới này có thể sẽ khiến cho cả ba mỹ nhân xinh đẹp các nàng phải buồn, vậy nên kết thúc sớm thì bớt đau khổ, còn mạo hiểm thì có thể tận hưởng trải nghiệm mới lạ, thế thôi.
Ái Như cũng động viên:
-Nè, Hân muội yên tâm, nếu hắn rời đi, thì tỉ sẽ tìm cho các muội một hậu cung hàng ngàn nam nhân, sẽ không buồn đâu mà lo.
Hồ Mẫn nói thêm vào:
-Tuy ta không ưa ngươi, nhưng mà thật sự đây là cơ hội cực kỳ cực kỳ hiếm đó, nếu mà so sánh thì thăng thiên còn dễ hơn gặp chủ nhân.
Cho nên hãy suy nghĩ thật kỹ.
Tuyết Hân thật sự không đủ khả năng tiếp nhận lượng thông tin khổng lồ đến một cách bất ngờ như thế này, nàng hôm qua chỉ dám mơ mộng xa vời về việc sống cùng Ma Kim và Ái Như ở Kim Phủ, có con đàn cháu đống thôi, còn những thứ như Trung Giới, Thượng Giới, bốn vị mỹ nhân, Ma vương các kiểu thì...!Nàng đành cầu khẩn:
-Có thể cho tiểu nữ thêm một chút xíu thời gian suy nghĩ không?
-Đéo! Ai rảnh.
(Ma Kim lạnh lùng nói)
Hắn bỗng đứng lên cởi y phục để lộ cơ bắp cuồn cuộn, Tuyết Hân vội che mắt lại theo cách cũ, dòm ngó xem cái vòi khổng lồ đang cương mãnh.
Ma Kim nói bằng một cái giọng mạnh mẽ đầy gợi cảm.
-Ta đói rồi, ai muốn ăn thỏa thích thì ở lại, không thì ra ngoài.
Thế này thì làm gì có nữ nhân nào cưỡng lại chứ, đã vậy hắn còn tỏa ra dâm khí, bảo tự do lựa chọn thế thôi chứ hắn làm gì cho phép ba nữ nhân chân yếu tay mềm này rời khỏi đây.
Hồ Mẫn là học trò giỏi nhất, nhanh chóng tới giành chỗ tốt nhất, quỳ xuống liếm láp cây nấm kia như một con mèo vậy.
Ái Như cũng đã cởi bỏ y phục, thấy Tuyết Hân vẫn còn đứng ngỡ ngàng ở đó, phận làm đại tỉ cũng phải giúp một tay, đánh lạc hướng tiểu muội bằng đôi môi, chỉ mất vài giây để tháo đi lớp áo bên ngoài.
Sau khi cả hai đã trần trụi không một mảnh vải che thân, Ái Như kéo tay Tuyết Hân quỳ xuống bên cạnh Hồ Mẫn.
Miêu nữ