Hành trình bảy tiếng rất nhanh đã đến, chẳng qua là ngủ một giấc thôi.
Đường Dã đón taxi giúp cô, xe vừa đến, anh nhìn cô: “Đi đi.”
Cố Yến Nam gật đầu, đợi anh bỏ vali vào cốp xe, vừa xoay người, Cố Yến Nam đã nhón chân, hai tay vòng qua cổ anh.
Trên môi là cảm xúc mềm mềm, ướt át.
Đường Dã không còn đẩy cô ra như trước, cũng không tránh né, thậm chí anh còn chủ động hé môi đáp lại nụ hôn câu hồn của cô.
Siết mạnh eo cô vào ngực, cùng cô môi lưỡi giao quyện say sưa.
Kết thúc nụ hôn, cả hai đều thở gấp gáp.
Đường Dã cắn lên cánh môi cô, giọng khàn đặc: “Tôi sẽ sớm liên lạc với em.”
Cô cụp mắt, gật đầu.
Hai tay buông xuống, lui ra sau.
Eo bất chợt bị anh siết mạnh lần nữa, anh cúi đầu ngậm lấy bờ môi hơi sưng của cô.
Người đi đường chẳng ngạc nhiên gì với cặp tình nhân bắt mắt đang ôm hôn nhiệt tình giữa thanh thiên bạch nhật.
Đường Dã hôn rất sâu, như thể muốn nuốt chửng lấy người ta, hôn lại mút kéo dài vài phút sau thì bị tiếng gọi của tài xế làm phiền.
Môi cả hai tách ra.
Ngón tay thô ráp chà sát nhẹ nhàng, lau đi dấu vết mờ ám trên miệng cô.
Bốn mắt triền miên dây dưa vài giây, cô rụt người lại, cười với anh rồi nhanh chóng lên xe.
Trong gương chiếu hậu, cô thấy người đàn ông nọ vẫn còn đứng yên một chỗ dõi theo mình.
Về thành phố, nghỉ ngơi một ngày, hôm sau Cố Yến Nam bắt xe đến nơi tổ chức buổi casting.
Lần đầu tiên công khai lộ diện trước nhiều người, Cố Yến Nam không có biểu cảm gì, một đường tiến vào tòa nhà.
Trước đó biên tập Lai đã nói, người bên đoàn làm phim chờ đón cô dưới sảnh.
Cô vừa xuất hiện, một cô gái trẻ trung, mắt đeo kính cận lớn đến gần.
"Cô Cố đúng không ạ?"
Cố Yến Nam gỡ cặp kính đen xuống, mắt lạnh nhìn người nọ rồi gật đầu.
"Là tôi."
Cô gái trẻ vô cùng ngạc nhiên, không thể tin được tác giả "Nam" lại còn trẻ và xinh đẹp đến độ này.
Thất thần vài giây, lịch sự nói: "Tôi là trợ lý của đạo diễn Đàm, cô có thể gọi tôi là Tiểu Kiều.
Mời cô đi bên này."
"Được."
Hành lang tầng cao có kha khá người đang chờ, có vẻ là diễn viên đến thử vai.
Có cả nam lẫn nữ, nhưng phần lớn vẫn là nam.
Thấy người của đoàn làm phim dẫn theo một cô gái, ai cũng tỏ vẻ ngạc nhiên xen lẫn tò mò.
Các diễn viên nữ bàn luận xôn xao.
"Người mới à, sao lạ quá."
"Xinh nhỉ, kiểu này chắc muốn cast vai nữ chính rồi."
"Bộ này là song nam chủ mà.
Đâu có nữ chính."
"Nói gì vậy, tiểu thuyết gốc có nhân vật nữ chính mà, là nguyên nhân chính thúc đẩy tình tiết truyện đấy chứ."
"Quan trọng là diễn xuất, đẹp cũng vậy thôi, đạo diễn Đàm khó lắm."
Cố Yến Nam lướt qua bọn họ, không quan tâm, như thể những bàn tán đó chẳng liên quan gì tới mình.
"Khinh người quá rồi đấy."
"Được đặc cách vào thẳng luôn kìa.
Coi như xong, thế còn thử gì nữa."
Bên trong phòng casting không nhiều người, chủ yếu là những nhân vật mấu chốt.
Bất ngờ chạm phải đôi mắt mở lớn của Thẩm Riêng, Cố Yến Nam cũng khá kinh ngạc.
Thế mà có thể gặp tên này ở đây.
Xem ra thân phận không nhỏ đâu.
Thẩm Riêng cũng không kích động vào lúc này, công ra công, tư ra tư.
Anh ta khẽ gật đầu, rồi chuyển dời tầm mắt đi nơi khác.
Cố Yến Nam nhìn anh ta như vậy, có chút thường thức.
Mọi người cùng Cố Yến Nam chào hỏi thân thiện, ai cũng rất khó tin khi tác giả gốc còn trẻ như vậy.
Đúng là tuổi trẻ tài cao.
Buổi casting diễn ra suôn sẻ.
Những người trước đó còn nói này nói nọ Cố Yến Nam, đến khi biết cô ở trong nhóm ban giám khảo mới sửng sốt.
Cố Yến Nam chỉ tham gia casting mấy nhân vật chính, còn lại cô giao cho phía đạo diễn.
Cô xin phép ra về trước.
Đang chuẩn bị giơ tay đón taxi, phía sau Thẩm Riêng không biết đuổi theo từ lúc nào.
Anh ta cười tươi như hoa.
"Người đẹp, có phải chúng ta rất có duyên không?"
Cố Yến Nam hạ tay xuống, liếc anh ta một cái, thừa nhận: "Đúng là có duyên." Biết anh ta là nhà đầu tư lớn lần này, cô cũng không bày tỏ thái độ gì.
Vốn dĩ chuyện bất ngờ trên đời này có vô số, thêm chuyện của anh ta cũng không có gì kỳ lạ.
Một chiếc taxi dừng lại, vẫn như trước đây, cô vẫy tay, lạnh nhạt tạm biệt mà không hề lưu luyến.
"Đi đây."
Nhìn chiếc xe khuất xa, Thẩm Riêng chép miệng, thở dài một hơi.
Buồn bã