Dứt lời, ba vị bác sĩ đó bước vào, cùng nhau hợp lực để cứu mạng người con gái toàn thân đẫm máu đang nằm bất động trên giường kia.
Trợ lý của Lục Triết Tần hoàn toàn biết, tim người ngừng đập không thể cứu vãn được, dù sao máu Khúc Lệ San thuộc loại hiếm, trong bệnh viện có bao nhiêu đều mang đi tiếp cho Khúc Linh San hết rồi!
Có dốc sức cứu nhưng kết quả chỉ nhận lại con số không.
Trợ lý làm vậy để cho Lục Triết Tần bình tĩnh lại, không làm càn trong phòng phẫu thuật này.
Trợ lý kéo Lục Triết Tần ra ngoài ngồi vào hàng ghế chờ.
Người đàn ông không nói một lời nào mà đứng ngay ở cửa ra vào, ánh mắt rủ xuống nhìn về phía tay của mình, trên tay anh dường như dính đầy máu tươi của Khúc Lệ San, nhìn lâu nó chẳng khác nào một con dao vô hình đâm tới đôi mắt của anh, khiến anh cảm thấy đột nhiên đau đớn một cái.
Dường như cả thế giới của Lục Triết Tần bị nhấn nút tạm dừng.
Linh hồn của anh bị một thế lực nào đó lôi kéo vào hố đen vạn dặm, đến khi mở mắt ra anh phát hiện mình ngồi trong một chiếc xe taxi, phía trước mắt có một chiếc xe container mất đà lao đến.
Anh nhắm mắt thật chặt, xương cốt từng trận đau đớn truyền đến, hệt như vỡ vụn từng mảnh, mỗi một chỗ đều đau như kim châm muối xát.
Tất cả hồi ức giống như là bị quay vào cuộn phim bên trong, cấp tốc chiếu đi chiếu lại.
Lục Triết Tần từng xảy ra tai nạn xe hơi, cũng may khi ấy tài lái xe cố điều chỉnh vô lăng lánh sang một bên mới cứu anh một mạng.
Nhưng anh vẫn bị thương nặng, trong não đã có máu đông tụ lại, đè lên dây thần kinh thị giác nên đôi mắt anh mới bị mù.
Đây là một bí mật động trời không mấy ai có thể biết được, khi đó, Lục Triết Tần hầu như mỗi ngày đều sinh hoạt trong bóng tối.
Mà cái đoạn thời gian lờ mờ kia có một bé gái cùng anh vượt qua khoảng thời gian tối tăm ấy, cô bé ấy mỗi một ngày đều bên tai anh truyền đạt lại những thứ tốt đẹp ở thế giới ngoài kia, chỉ nghe cô kể mà trong lòng anh ngập tràn hạnh phúc.
Thế giới của cô ấy quá đẹp đẽ, mà anh lại quá cô độc, khiến anh càng thêm tự ti.
Mỗi ngày anh đều ở trong đầu tưởng tượng dung mạo của cô bé ấy, tích cực trị liệu, về sau đôi mắt của anh khỏe rồi, anh mới biết được thì ra cô gái đẹp đẽ kia được gọi là Khúc Linh San.
Về sau Lục Triết Tần chuyển đến một trường trung học phổ thông khác, gặp được một nữ sinh tên là Khúc Lệ San, cô ấy lần đầu gặp mặt hình như đã thích anh, không biết e thẹn xấu hổ gì mà đã tỏ tình với anh.
Giọng nói xanh mượt trong vắt của thiếu nữ vang lên ở bên tai Lục Triết Tần, trong khoảnh khắc đó anh cảm thấy bản thân mình sắp bị mê hoặc rồi, cảm thấy nụ cười của cô ấy rất ấm áp, làm động lòng người biết bao.
Cũng có lúc, Lục Triết Tần nghĩ mình dao động rồi, bị đôi mắt hạnh long lanh của cô ấy làm cho hút hồn.
Nhưng trong lòng của Lục Triết Tần lại có chút khinh bỉ, cô ấy luôn dùng đôi mắt biết nói để nói ra những lời yêu thương, mật ngọt đấy với bao nhiêu chàng trai rồi?
Anh là chàng trai thứ mấy mà cô đã tỏ tình rồi?
Nhưng cho dù là Lục Triết Tần cự tuyệt từ chối lời tỏ tình của cô xong, cô nàng cũng không có ý định từ bỏ, mỗi ngày anh đi đâu, cô ấy cũng sẽ đi theo anh đến đó.
Lục Triết Tần một mặt cự tuyệt, mặc kệ cô, nhưng lại nhịn không được quay đầu nhìn cô ấy một cái, để xem cô gái đó có đuổi kịp bước chân của mình hay không.
Anh đôi lúc đều nghĩ, nếu không phải anh sớm đã phải lòng Khúc Linh San, người mà