Editor: Bee + Beta: Khiết Dĩ ThanhNghe vậy, chân mày Thương Ôn Hứa nhướng lên, rõ ràng là không nghĩ tới cô sẽ nói như vậy.
Anh có chút không hiểu suy nghĩ của cô gái này, còn Trần Viễn đứng bên cạnh nghe xong lại càng không thể hiểu được mạch não của cô.
Cái gì mà anh anh em em? Nhìn thế nào hắn cũng cảm thấy đây là lý do chị dâu nhỏ dùng để từ chối lão đại vậy?
“Ha” Không hiểu sao người đàn ông trước mặt đột nhiên cười, ánh mắt quét qua khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêm túc của cô với vẻ thích thú.
Đuôi mắt dài và hẹp, khiến nụ cười đó có chút không được thiện cảm.
Anh tiến lên một bước, khom lưng, tầm mắt ngang với Hứa Dệt, lười biếng nói một câu: “Cô bé, em muốn lợi dụng anh trai của mình à.”
Bởi vì bị cảm lạnh, giọng nói của anh lúc này thấp hơn bình thường.
Trong cổ họng như có sỏi đá cọ xát vào nhau, nhưng nó cũng không khó chịu lắm.
Hứa Dệt chỉ cảm thấy tai mình râm ran.
Nhìn khuôn mặt tuấn tú đột nhiên gần ngay trước mắt, cô theo bản năng lùi về sau, há miệng, vẻ mặt hơi nghiêm túc.
Hứa Dệt liếc mắt nhìn Trần Viễn một cái, rồi nghiêm mặt giải thích với cậu: “Không có, tự nhiên gọi tôi là chị dâu nhỏ, thì anh ta liền trở thành em trai của tôi rồi.”
Người tự nhiên gọi cô là chị dâu nhỏ:…..
Tôi không có, tôi không phải, tôi không thừa nhận T_T
“Ồ?” Thương Ôn Hứa đứng dậy, nghiêng đầu.
Anh liếc nhìn Trần Viễn, Trần Viễn chỉ cảm thấy cúc hoa mình căng thẳng, sợ chết sớm.
Có lẽ thời gian họ ở bên ngoài tương đối lâu, hoặc là vì Trần Viễn đã lặng lẽ nói với mọi người rằng: “Hôm nay chị dâu cũng đến đây”.
Nên bên trong mọi người đều tò mò, rốt cuộc người làm cho lão đại muốn kim ốc tàng kiều có diện mạo thế nào.
Cho nên mọi người đã cử Hàn Thành ra xem xét tình hình.
Khi đến gần, Hàn Thành thấy một cô gái nhỏ đứng bên cạnh lão đại, đứng ở khoảng cách rất gần.
Trước đây anh chưa từng thấy cô gái nào có thể đứng gần lão đại như vậy, trong lòng lập tức hiểu rõ.
Hơn nữa, lão đại còn đích thân lấy hai chai nước chanh cho cô gái nhỏ trước mặt nữa.
Vậy chẳng phải cô ấy là bạn gái của lão đại như lời Trần Viễn nói sao?!
Hàn Thành vui vẻ bước tới nhìn Hứa Dệt, kích động nói: “Đây là chị dâu nhỏ trong truyền thuyết của….chúng ta sao?”
Trần Viễn đứng bên cạnh, giật giật tay áo hắn ta, liều mạng nháy mắt ra hiệu.
Nhưng sự chú ý của Hàn Thành bây giờ đều tập trung vào người chị dâu nhỏ xinh đẹp, dễ thương trước mặt, không thèm quan tâm đến hắn!
Thương Ôn Hứa đứng một bên, không nói gì, vẻ mặt không rõ vui giận, chỉ chờ Hàn Thành từ bên dưới.
Hàn Thành cũng không biết chạm phải dây thần kinh nào, môi run lên, như tìm được người thân thất lạc nhiều năm, rên rỉ nói: “Chị dâu nhỏ, cuối cùng em cũng tìm thấy chị rồi!”
“….”
Quả nhiên.
Sắc mặt Thương Ôn Hứa vô cảm, không biết nên có biểu cảm gì.
Hứa Dệt còn chưa kịp nói cảm ơn Thương Ôn Hứa lần nữa, thì đã bị lời của người đó cắt ngang.
Cầm ba chai nước chanh trên tay, cô tự hỏi tại sao những người mình gặp hôm nay đều kỳ quái như vậy chứ?!
Hàn Thành lúc này còn đang muốn tiến lên nói chuyện với Hứa Dệt, Thương Ôn Hứa đứng một bên, đột nhiên mất kiên nhẫn, tiến lên phía trước hai bước, cánh tay dứt khoát vòng qua cổ Hàn Thành đem cậu ta vào trong.
Còn trầm giọng mắng câu “Ngu ngốc!”
Vậy về sau anh gần gũi với nữ sinh nào, cũng có quan hệ với nữ sinh đó à?
Đầu óc mấy người này không biết nghĩ linh tinh cái gì nữa?! Dùng để trang trí sao?
Trần Viễn nhìn Thương Ôn Hứa, vỗ trán, thầm nghĩ lần này hiểu lầm lớn rồi.
Nhìn hai người họ đi xa, rồi lại nhìn sang Hứa Dệt: “Cô thật sự không phải bạn gái của lão đại à?”
Hứa Dệt nhìn hắn vài giây, rồi mở to đôi mắt, hỏi lại câu: “Lão đại là ai? Lão đại xã hội đen, hống hách, phóng túng yêu tôi hả?”
Trần Viễn: “……”.
Truyện Truyện Teen
Dám đồn lão đại có bạn gái, hắn cảm thấy cái chết của mình tới gần rồi.
Chương trình học năm nhất tương đối nhẹ nhàng, điều này khiến cho Hứa Dệt có thói quen xấu, đó là không bao giờ ngủ trước nửa đêm.
Tối qua, Hứa Dệt đã hoá thân thành cú đêm, cô đọc một cuốn tiểu thuyết ngôn tình, mắt thấy đã hai giờ rưỡi sáng nhưng cô vẫn kiên trì, xem xem nam chính tự luyến, kiêu ngạo, không có ưu điểm gì trên người, thì sao có thể lọt vào mắt xanh của nữ chính, khiến cô si mê hắn tới như vậy?!
Suốt khoảng thời gian cô đọc gần hai trăm chương truyện, cũng chẳng thể tìm được lý do, nam chính vẫn là thằng khốn nạn đó, nữ chính thì không thể thoát khỏi lòng bàn tay của nam chính, bị hắn giam lỏng, rồi trở thành con chim hoàng yến khao khát được tự do.
Đọc đến hơn bốn trăm chương truyện, Hứa Dệt chỉ biết tặc lưỡi, nữ chính và nam phụ bỏ chạy, hết.
Khi đọc đến cuối cùng dòng chữ cái to đùng “Hoàn toàn văn” đập vào mắt cô, cô đối mặt với cuốn tiểu thuyết lãng mạn này tràn ngập ác ý.
Dưới phần bình luận từ toàn là lời mắng nhiếc.
Cho nên, khi cô bắt đầu xem nó, tại sao cô không vào đọc bình luận trước?
“Chi Chi, mau dậy đi, chúng ta không thể đến trễ tiết của Diệt Tuyệt Sư Thái* được.” Tĩnh Tĩnh ở giường dưới, luống cuống tay chân thay quần áo, thấy Hứa Dệt còn đang ngủ, cô vội vàng kéo Hứa Dệt đang nằm, hai chân kẹp chăn ở giữa, cuộn lại thành sushi, rồi kéo xuống.
(*Diệt Tuyệt Sư Thái là một nhân vật hư cấu trong tiểu thuyết Ỷ thiên Đồ long ký bà cũng nổi tiếng là một nhân vật cố chấp, nặng nề định kiến và quan điểm hắc bạch phân minh, lại quá lạnh lùng nên đến chết vẫn không chịu hợp tác với Minh Giáo và cũng không chịu nhận lấy sự giúp đỡ của Trương Vô Kỵ.
Ở đây ý chỉ giáo viên nghiêm khắc tuyệt đối không nhượng bộ.
(xem thêm link)
Hứa Dệt mơ mơ màng màng, thậm chí còn không mở mắt nổi, tiếp tục ôm chăn nằm một lúc cũng không có động tĩnh gì.
Tiểu Bát từ phòng tắm đi ra, Tĩnh Tĩnh liền kéo Hứa Dệt vào phòng tắm.
Một lúc sau, “Bùm” một tiếng, Hứa Dệt ngã xuống đất.
Tiểu Bát đang kẻ eyeliner cũng vì tiếng động vừa rồi làm sợ hãi, eyeliner bị kéo ra khỏi khoé mắt, dài gần sát chân tóc.
“Hứa Chi Chi” Tiểu Bát không nhịn nổi nữa mà hét lên “Dậy mauu!!!!!”
Cuối cùng, Tĩnh Tĩnh với Tiểu Bát đều đã tắm sạch sẽ, vệ sinh xong xuôi, còn Hứa