Ngày Trần Cảnh rời đi cũng là ngày Hạ Ly nhập học lên lớp 8, hôm ấy trời nắng to nóng đến mức muốn thiêu cháy da người khác cõi lòng Hạ Ly không hiểu sao lại trống rỗng đến kì lạ, cô bất chợt lại nhớ đến hương vị của kem vani được anh tiểu Cảnh mua cho.
Năm nhất đại học điều đầu tiên đón chờ Trần Cảnh là 1 tháng huấn luyện quân sự, anh bận bịu đến mức thời gian ngủ cũng không có và một tháng này cũng không trở về nhà như đã hứa với Hạ Ly.
Chuông tan học của trường phức hợp Lục Sơn vang lên, Hạ Ly chậm rãi thu dọn tập vỡ đợi bạn bè chen lấn ra về hơn phân nửa cô mới cất bước đi ra về.
Hôm nay Trần Nguyệt Cầm không có đi học và hai người Trần Cảnh và Hoàng Minh cũng không còn ở đây, Hạ Ly có chút buồn bã cúi đầu một mình đi về nhà.
Nhưng khi đi đến chỗ rẽ ở cầu thang cô bị một nam sinh cao hơn mình rất nhiều đứng chặn trước mặt.
"Hạ Ly cuối cùng cũng tìm được em."
Hạ Ly nhíu mày vô thức lùi về sau một bước giữ khoảng cách với nam sinh kia.
"Anh là ai?"
Nam sinh nghe thế thì cười cười tự giới thiệu về mình.
"Anh là Trạch Húc Nghiêu lớp 9/3."
Trạch Húc Nghiêu hơi ngừng đưa hộp quà trên tay qua, lấy hết dũng khí nói:
"Anh thích em lâu lắm rồi, em có thể làm bạn gái anh không?"
Hạ Ly sững sốt nhìn vẻ chân thành của cậu lại bất giác mím chặt môi, nhớ đến lời Trần Cảnh căn dặn trước đây.
Cô cụp mắt hơi gật đầu lễ phép từ chối Trạch Húc Nghiêu.
"Em cảm ơn món quà của anh, nhưng xin lỗi em không thể nhận nó được."
Trạch Húc Nghiêu mặt mày ủ rũ có chút xấu hổ khi bị từ chối muốn cười lại cười không nổi.
"Vì sao thế?"
Hạ Ly cụp mắt không hề suy nghĩ đáp:
"Em không muốn yêu sớm, xin lỗi anh em phải đi về nhà."
"Khoan đã..."
Nói rồi cô lướt qua cậu đi về phía cầu thang, nhưng giữa đường cổ tay lại bị người ta nắm chặt khiến chân đang bước của Hạ Ly hẫng một nhịp xuýt ngã nhào xuống cầu thang.
May mà Trạch Húc Nghiêu nhanh tay ôm lấy eo cô kéo về phía sau giúp Hạ Ly thoát được một kiếp nạn, nhưng...!vì hành động này của cậu cả người cô đều nằm gọn trong vòng tay cậu, lưng cô còn dán sát vào lồng ngực của thiếu niên.
Hạ Ly theo phản xạ sau khi đứng vững liền vùng vẫy đứng cách Trạch Húc Nghiêu ba bước chân, cô nhíu chặt mày nhìn chằm chằm cậu không nói lời nào.
Trạch Húc Nghiêu cũng bị cô nhìn đến lúng túng tay chân, cậu đưa tay gãi gãi đầu.
"Anh không cố ý, xin lỗi em."
Cậu nào biết vì một phút nóng vội của mình mà làm ra hành động vô lễ với con gái nhà người ta.
Hạ Ly mím chặt môi không trả cậu ta, cô trực tiếp cất bước rời đi luôn.
Đây là lần đầu tiên cô tiếp xúc gần với một nam sinh khác mà không phải là anh tiểu Cảnh, khi ở trong ngực Trạch Húc Nghiêu cô chỉ có một cảm giác đó là khó chịu, cô không thích điều này chút nào.
Tối đó Hạ Ly xin phép Hạ Mẫn Uyên sang ngủ cùng với Trần Nguyệt Cầm, nằm trên giường lớn Hạ Ly xoắn xuýt đến không ngủ được lăn lộn qua lại khiến cho Trần Nguyệt Cầm cũng không ngủ được theo.
"A Ly, cậu có muốn ngủ không?"
Hạ Ly chu môi quyết định tâm sự với cô bạn thân về sự khó chịu vô cớ của bản thân.
"Nguyệt Cầm, hôm nay có người tỏ tình với tớ."
Trần Nguyệt Cầm đang nhắm mắt liền mở toang ra hưng phấn nhích lại gần Hạ Ly.
"Thế cậu có đồng ý không? Người kia có đẹp trai không? Có cao không?"
Hạ Ly bị cô hỏi dồn dập đến mức không biết trả lời từ đầu.
"Ây da cậu đừng hỏi dồn như thế, tớ không trả lời kịp."
"Vậy có đẹp trai không?"
Hạ Ly thầm suy nghĩ lại nhớ đến gương mặt Trần Cảnh, cô nhịn không được đem hai người ra so sánh, sau đó liền lắc đầu.
"Tạm ổn."
Trần Nguyệt Cầm nghe đến đây liền hết hứng thú, hỏi:
"Cậu có đồng ý không? Chắc là không nhỉ?"
Hạ Ly gật đầu, chần chừ quyết định kể rõ chuyện chiều hôm nay.
"Nhưng lúc rời đi tớ xuýt té ngã, là anh ta kéo lấy ôm tớ vào lòng nên tớ mới thoát nạn."
Trần Nguyệt Cầm tức giận đập tay xuống giường một cái.
"Ôm cậu! Anh ta cơ hội quá rồi đấy."
Hạ Ly nhớ đến nguyên nhân khiến cô xuýt té thì gật đầu đồng ý.
"Nhưng cảm giác anh ta ôm tớ khiến tớ rất khó chịu, không giống với lúc anh tiểu Cảnh ôm tớ chút nào."
Lần này Trần Nguyệt Cầm há hốc miệng trợn mắt nhìn dáng vẻ rối rắm của Hạ Ly, hình như cô đã phát hiện ra điều gì đó thì phải.
Cô ngập ngừng thăm dò hỏi:
"A Ly, cậu ở cạnh anh trai tớ có thấy vui vẻ không?"
Hạ Ly chớp mắt lập tức gật đầu.
"Có."
"Vậy khi anh