Tôi là Hạng Tư Hàm, thật ra có thể tôi không phải họ Hạng. Lý do tại sao tôi nói "có thể" là vì tôi không biết họ của mình là gì. Tôi không biết mình là ai, càng không biết ba mẹ là ai. Từ lúc có ký ức đến giờ, tôi đã bị nhốt trong một cái lồng sắt với bốn bức tường cao, nhiều đứa trẻ khác cũng bị nhốt chung giống như tôi. Cái lồng đó được gọi là cô nhi viện.
Có thể đối với hầu hết trẻ em, tuổi thơ là sự vô tư, nhưng đối với tôi thì đó là một quá khứ không mấy dễ chịu. Vì chúng tôi là những đứa trẻ thơ dại không có cha mẹ nên chúng tôi phải sớm chấp nhận cái nhìn kỳ thị của người khác. Sống dưới sự giúp đỡ của người khác, phải biết nhìn sắc mặt người ta mà hành sự. Chúng tôi phải giành được sự yêu thương và quan tâm của các nữ tu, chúng tôi phải học cách tranh đấu gay gắt như người lớn.
Dù mệt mỏi và rất muốn khóc nhưng ngày nào tôi cũng mỉm cười với người khác, dù người đó là người mình thích hay không thích hoặc không thích mình thì cũng phải tươi cười chào đón họ. Muốn thể hiện mình là một đứa trẻ tốt thì bạn phải buông bỏ phẩm giá của mình.
Tôi hiểu điều này khi còn rất trẻ.
Ngày nào tôi cũng cầu mong sẽ có chàng hoàng tử cưỡi bạch mã như trong truyện cổ tích đến đưa tôi ra khỏi chiếc lồng này, nhưng không ngờ lại xuất hiện một nàng công chúa câm lặng, vì em ấy mà tôi đã thấy ngục tù vui vẻ hơn.
Lần đầu tiên tôi nghe nói đến người này là bởi chỉ số thông minh phi thường do một nữ tu sĩ đặt danh hiệu "Thiên tài". Tuy nhiên, khi tôi nhìn thấy em ấy thì hoàn toàn khác với lời đồn đại, thậm chí em ấy còn bị bọn trẻ bắt nạt mà không dám đánh trả, không nói lời nào, vẻ mặt thất thần, không có dấu hiệu gì của một thiên tài cả.
Đã hơn một lần tôi trốn trong góc nhìn em ấy bị ném đá và bùn vào người, nhiều lúc tôi cũng thấy lo lắng nhưng em ấy lại dửng dưng như thể người bị xúc phạm không phải là mình. Vì chuyện này, bọn trẻ thường gọi em ấy là con ngốc câm điếc. Các nữ tu cũng thở dài tiếc cho thiên tài nhưng tôi lại phát hiện một sự bất đồng không tầm thường ở em ấy.
Em ấy tỏ ra ngu ngốc hoặc thờ ơ trước mặt người khác, nhưng cho dù giả vờ như thế nào, khi quay lưng lại, ánh sáng trong mắt không thể che giấu được. Em ấy luôn nấp bên góc tường cao khi không có ai, ngước nhìn những cánh chim trên trời, khi đó em ấy sẽ hiện ra gần hết khuôn mặt bị che khuất bởi mái tóc của mình.
Tôi chưa bao giờ nói với em ấy rằng mình đã bị shock khi nhìn rõ mặt em lần đầu tiên. Ánh sáng tỏa ra từ trong ra ngoài là thứ mà tôi chưa từng thấy. Nếu so sánh em ấy với một món đồ thủ công, tôi chỉ có thể miêu tả em đơn thuần nhưng sang trọng. Dường như có một loại sức mạnh nào đó trong cơ thể em ấy thu hút tôi giống như pheromones. Tôi nghĩ cảm giác này chính là yêu từ cái nhìn đầu tiên. Tôi rất vui vì lúc xưa còn trẻ và ngu ngốc dám theo đuổi tình yêu, nếu tôi thay đổi thành tôi của ngày hôm nay, tôi nghĩ tôi có thể không đủ can đảm để đuổi theo...
Vì tôi biết được bí mật nho nhỏ kia rồi thỉnh thoảng sẽ quan sát nó, đôi khi em ấy sẽ viết một loạt các con số không thể giải thích được trên mặt đất. Sau đó tôi đọc được trong vài cuốn sách ở thư viện nhỏ và phát hiện ra đó là số Pi. Em ấy có thể nhớ hơn 500 số sau dấu phẩy nhưng phải giả vờ là một tên ngốc trước mặt mọi người. Tôi không biết còn điều gì khác trong cái đầu nhỏ bé của em ấy nữa không. Tôi muốn hiểu tại sao em ấy lại làm điều này, tôi không phủ nhận rằng tôi là một người rất tò mò. Đúng vậy, tôi phải tìm lý do để tiếp cận em ấy thôi.
Những cơ hội không phải là ít, chỉ cần bạn có ý định! Khi những kẻ xấu đó dùng đá để gây rắc rối với em ấy một lần nữa, tôi đã đứng lên như một người bảo vệ. Tôi không nghĩ em ấy ghét tôi, ít ra em ấy đã không chống lại tôi. Tôi không nghĩ em ấy biết ơn tôi đã ra tay giúp đỡ, bởi vì khi tôi nói tôi đã biết bí mật của em ấy, tôi đã nhìn rõ điều đó trong mắt.
Nói đến sự thù địch mạnh mẽ, tôi nghĩ em ấy là một con mèo con ngoan ngoãn, không ngờ em ấy lại chính là một con mèo hoang chuyên đi cào người, nhưng chỉ cần tôi đi theo trấn an, em ấy sẽ lập tức bỏ xuống đề phòng. Kế hoạch của tôi đã diễn ra tốt đẹp, tôi nghĩ trên thực tế, các thiên tài cũng chỉ là những đứa trẻ dễ