Sau khi ly thân với Minh Nhật, cuộc sống của Thu Hương không có nhiều thay đổi.
Vốn dĩ trước đây họ cũng đều bận rộn, cả tuần chỉ gặp nhau vài tối.
Bé Dâu đã ngủ, những người thuê khác trong căn hộ này cũng thế, toàn bộ không gian rơi vào im lặng chỉ còn tiếng máy điều hoà đang chạy.
Cô ngẩn người ngồi một mình ở sô pha, nghĩ lại những chuyện đã qua.
“Cô nghĩ hàng thật và hàng dựng thì cái nào sẽ được định giá cao hơn? Nhân viên ngân hàng chắc chắn không lạ gì chuyện này nhỉ?”
“Nếu không nhờ có tôi thì cô sẽ chẳng có cuộc hôn nhân mà cô luôn tự hào khoe lên mạng này”
“Món ăn mà anh ấy thích cô nấu là món mà chúng tôi đã ăn cùng nhau suốt mấy năm trời”
“Tên cô giống hệt tên tôi, cô cho rằng đó chỉ là trùng hợp thôi sao?”
“Tôi muốn giành lại anh ấy, tôi đến đây chỉ để thông báo”
Đó là những lời mà mối tình đầu của anh đã nói với cô.
Vốn dĩ hôm đó chỉ là một ngày làm việc bình thường, cô còn định sau khi tan làm sẽ nấu món anh thích, chờ anh đi làm về rồi cùng ăn với nhau.
Nhưng có một khách hàng chỉ định chuyên viên chăm sóc là cô.
Sau khi gặp mới biết là tới để gây chuyện với cô, không phải để tìm hiểu dịch vụ gì hết.
Nhưng với kinh nghiệm đi làm nhiều năm, cô không phát giận ngay lúc đó mà chỉ lịch sự nói một câu:
“Dạ nếu chị không cần tư vấn về dịch vụ thì em xin phép ra ngoài trước ạ”
Nói xong thì cũng quay lưng bỏ đi, mặc kệ người phụ nữ đó ngồi lại với vẻ mặt tức giận.
Hôm đó sau khi về cô đã làm một việc mà trước nay cô rất khinh thường đó là xem trộm Facebook của Minh Nhật.
Trước đây cô không xem là vì tin tưởng anh không lừa cô.
Anh đăng nhập sẵn các tài khoản ở máy tính để bàn trong nhà nên cô vào xem cũng không có gì khó khăn.
Cô điên cuồng kéo xuống, cho tới nhiều năm về trước, từ thời sinh viên của anh.
Những bài đăng này đã bị chuyển về chế độ Only me nên cô không biết là nó từng tồn tại.
Có rất nhiều ảnh chụp của anh và mối tình đầu cùng những lời lẽ mùi mẫn khi họ còn mặn nồng.
Hoá ra tất cả những gì cô có trong 7 năm qua đều chỉ là một phiên bản dựng lại mối tình đầu của anh.
Kiểu tóc anh thích cô để, món ăn anh đòi cô làm, cách anh âu yếm gọi tên đều không thuộc về cô.
Minh Nhật từng khen tên cô rất đẹp, hoá ra rất đẹp này chính là giống y hệt mối tình đầu của anh.
Càng nghĩ lại sống mũi càng cay xè, nước mắt cũng lặng lẽ rơi trên gò má.
Thu Hương ngồi khóc trong bóng đêm.
Cô đưa tay bụm miệng thật chặt, cố gắng không phát ra tiếng động làm phiền người khác.
Đêm dần sáng, nước mắt cạn khô, đợi bình minh lên thì vẫn phải bắt đầu một ngày mới như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
…
Minh Nhật đi trực, lúc này không có việc gì cần làm, anh ngồi ở ghế đá của bệnh viện nhìn lên bầu trời đêm đen đặc.
Anh đã nghĩ rất nhiều cách khác nhau nhưng không có cách nào bào chữa được cho sai lầm của mình.
“Làm điếu không?” Tiến Dũng ngồi xuống bên cạnh, đưa hộp thuốc lá về phía anh rồi hỏi.
Tiến Dũng cũng là một bác sĩ trong khoa, không cùng chuyên khoa với anh nhưng hôm nay cũng có lịch trực đêm.
Bình thường Minh Nhật cũng hay nói chuyện với anh ấy, tính cách khá hợp nhau.
“Nhà có con nhỏ, tôi không hút thuốc” Minh Nhật lịch sự từ chối.
“Có được ở với con nữa đâu mà không hút? Cậu đừng tưởng tôi không biết nhà cậu đang lục đục, cả cái khoa này đều biết rồi.
Trong khoa có ai mà không biết vợ chồng cậu lúc nào cũng mặn nồng như vợ chồng son, thế mà cả mấy tháng nay rồi chẳng thấy cậu mang cơm nhà.
Trong khoa có người sống cùng khu nhà với cậu đã đi nói khắp nơi là vợ cậu bỏ đi rồi, con cũng chẳng thấy đâu nữa” Tiến Dũng nói ra những tin đồn gần đây trong khoa.
“Tôi…” anh định phản bác nhưng những lời này quá đúng nên lại nghẹn lời.
“Thế nào? Làm gì mà để vợ giận đến mức đó? Vợ tôi có hay giận hờn, bản tính của phụ nữ là thế nhưng dỗ dành vài hôm lại đâu vào đấy ngay”
“Chuyện của tôi với nhà tôi không phải chỉ cần dỗ dành là xong” Minh Nhật buồn rầu nói.
“Đừng nói là cậu chạm đến điều cấm kỵ trong hôn nhân là ngoại tình rồi nhé?”
“Ừ”
Tiến Dũng ngạc nhiên, định nói gì đó lại thôi nhưng nhìn anh bằng ánh mắt khác lạ: “Cậu làm tôi suýt nữa đã chửi thề đấy.
Cậu có biết ngoại tình nó không vẻn vẹn là vấn đề trong hôn nhân của cậu không? Cậu có biết nếu lộ ra thì cái ghế phó khoa tương lai sẽ mãi mãi không liên quan gì đến cậu nữa không? Nó không chỉ là vi phạm pháp luật, nó còn là vi phạm về đạo đức”.
“Tôi biết”
“Biết mà còn làm” Tiến Dũng nhìn anh phán xét.
“Tôi không phản bội cô ấy, tôi không gian díu với phụ nữ khác, tôi chỉ lừa gạt lòng tin của cô ấy.
Nói ra thì nghe như bị điên nhưng tôi từng xem cô ấy như bạn gái cũ của mình”
Tiến Dũng suy nghĩ một lát rồi nói: “Chắc đây là cái kiểu người thay thế gì đó mà vợ tôi hay nói.
Không biết vợ tôi nghe từ đâu, nhưng thường soi xem tôi có bao nhiêu mối tình cũ, có coi cô ấy là phiên bản khác của họ không.
Tôi thấy nghe như dở hơi, đã dứt tình rồi thì mới yêu được người khác chứ, tôi có điên đâu mà chưa hết tình cảm với người khác đã đến với cô ấy.
Không ngờ trên đời này thực sự có người sẽ coi bạn đời của mình là người thay thế cho tình cũ, cậu có ấm đầu không?”
Minh Nhật nghe xong thì cảm thấy bản thân thật nực cười, chưa dứt tình cũ thì không thể đến với người khác được, điều này đơn giản như thế mà sao 7 năm trước anh lại ngu ngốc đi làm ngược lại?
Anh cười, là cười nhạo chính bản thân mình ngu ngốc, nước mắt lại rơi xuống: “Ừ, điên thật, 7 năm trước tôi điên khùng nên bây giờ phải gánh hậu quả”.
“Thế bây giờ cậu yêu ai? Mối tình đầu hay vợ hiện tại của cậu?”
“Nếu tôi nói là tôi yêu vợ tôi, muốn sống với cô ấy cả đời thì có ai tin không?” Minh Nhật cười khổ.
Thu Hương chắc chắn sẽ không tin anh, bố mẹ anh còn bảo anh dùng hành động để chứng minh đi thì cũng là không tin anh.
Đến người thân ruột thịt còn không tin thì ai tin nổi anh nữa?
“Thế tôi đặt cho cậu một tình huống nhé, nó hơi nhảm nhí nhưng vợ tôi thích hỏi.
Nếu vợ cậu và mối tình đầu của cậu cùng rơi xuống nước thì cậu cứu ai?”
“Cứu vợ tôi” anh trả lời dứt khoát gần như ngay lập tức rồi lại nói tiếp: “Điều này còn phải hỏi sao? Trước đây thì không dám nói nhưng hiện tại và sau này thì tôi chỉ có mình cô ấy, không có ai khác nữa”.
Tiến Dũng vỗ vai anh nói: “Vậy là cậu cũng có chính kiến đó, tôi không biết khuyên cậu thế nào, nhưng tôi có thể hỏi vợ tôi, cô ấy có nhiều ý kiến hay, biết đâu lại giúp được gì đó cho cậu”.
“Được, cảm ơn cậu”.
…
Hôm nay là ngày khám ngoại trú, phòng của Minh Nhật và bác sĩ Khoa là có nhiều bệnh nhân xếp hàng lấy số nhất.
Mỗi phòng sẽ có một bác sĩ đã dày dặn kinh nghiệm phụ trách khám, tư vấn cho bệnh nhân và một bác sĩ thực tập phụ