Dạo Bước Phồn Hoa

Ám chỉ


trước sau

Hứa Sùng Trí lên giường từ sớm, liên tục mấy ngày chôn vùi trong công việc ở nha môn, đã khiến cho hắn mệt mỏi không chịu nổi, huống chi còn phải nơm nớp lo sợ nhìn những hòa thượng kia, hắn vì Lâm An cũng coi như dùng hết tâm lực rồi.

Hứa Sùng Trí rất nhanh thì ngủ, trong mơ mơ màng màng hắn nằm mơ thấy mình nhận được văn thư sắp điều vào kinh thành, hắn đang mừng rỡ không thôi, lại nghe thấy có người nói: “Hứa Sùng Trí không nên được bổ nhiệm.”

Thanh âm tức giận kia là của Diệp lão phu nhân.

Diệp lão phu nhân mặt đầy tức giận, xanh mặt hỏi hắn, “Hứa Sùng Trí, việc ta bảo ngươi làm, ngươi làm xong chưa?”

Tim Hứa Sùng Trí dường như lập tức bị kéo ra khỏi ngực, cả người ngã vào trong bóng tối, hắn kinh sợ mở mắt, vẫn chưa hoàn toàn tỉnh hồn lại, liền cảm giác được có người đẩy hắn, “Lão gia, ngài có phải mơ thấy ác mộng hay không.”

Nha hoàn bưng một ngọn đèn vào nhà, trong phòng sáng lên, Hứa Sùng Trí thấy được Hứa đại thái thái vẻ mặt ân cần.

Nguyên lai chỉ là một giấc mộng, vậy mà lại chân thật như vậy.

Hứa Sùng Trí thở phào nhẹ nhõm, có lẽ là ban ngày hắn nghĩ quá nhiều, mới có thể nằm mơ thấy tình hình như thế.

Nha hoàn rón rén đi ra ngoài, Hứa Sùng Trí đem giấc mộng nói qua với Hứa đại thái thái một chút.

Hứa đại thái thái nói: “Diệp lão phu nhân cũng là làm khó người ta, nếu như cô nãi nãi của chúng ta không trả về, Hứa gia còn có chỗ nói chuyện, nhưng bây giờ…”

“Nói linh tinh cái gì thế,” Hứa Sùng Trí nói, “Ai trả về? Chuyện này còn chưa làm cho rõ ràng, lẽ nào Cố gia tùy tiện nói một chút là có thể quyết định sao, Cố gia bây giờ không kiêng nể gì cả, đợi Bùi gia làm cho thua thiệt rồi, bọn họ nhất định phải mời chúng ta giúp đỡ.”

Cố gia ở thành Hàng Châu cũng không quen ai khác.

Ai sẽ vì Cố gia nho nhỏ mà nói chuyện, ai lại sẽ đứng ở phía hắn, Cố gia khó trách sắp suy tàn, Cố lão thái thái là càng già càng hồ đồ rồi.

Hứa Sùng Trí mới vừa nghĩ tới đây, hạ nhân Hứa gia đã vào cửa bẩm báo, “Lão gia, một vị sai dịch trong phủ nha tới, nói Tiền Đường bên kia xảy ra chuyện, Tri Phủ đại nhân đã qua đó rồi, cũng kêu lão gia lập tức đi qua đó trước.”

Hứa Sùng Trí nói: “Có nói là chuyện gì hay không?”

Hạ nhân Hứa gia suy nghĩ một chút, “Sai dịch kia nói rất gấp, hình như là Cố gia và Bùi gia đánh nhau, kết quả là xảy ra nhân mạng”

Xảy ra nhân mạng.

Ánh mắt Hứa Sùng Trí lập tức sáng lên, ở sông Tiền Đường nháo xảy ra nhân mạng, chuyện không xảy ra ở Lâm An, hắn rốt cuộc sẽ không đứng mũi chịu sào bị thăm hỏi.

Nghĩ lại một chút, Cố gia và Bùi gia đánh nhau, bị tổn hại hiển nhiên là người của Cố gia, nhân mạng có phải hay không cũng xảy ra ở Cố gia...

“Đúng rồi,” Hạ nhân Hứa gia nghĩ tới chỗ mấu chốt, “Người nọ còn nói, đại tiểu thư Cố gia hình như là bị Hoàng Thành Ti ép nhảy sông.”

Hứa Sùng Trí đứng lên, cho nên nói, người chết là Cố Lang Hoa.

Lang Hoa chết rồi.

Hứa đại thái thái ý thức được chuyện gì xảy ra, kinh ngạc bụm miệng, “Lang Hoa... sẽ không phải là Lang Hoa... nó còn nhỏ tuổi như thế làm sao lại tới Hàng Châu, làm sao lại đến sông Tiền Đường ồn ào với Bùi gia,” Nói rồi ngẩng đầu lên, “Chuyện này có nên nói cho cô nãi nãi biết không.”

Hứa Sùng Trí không khỏi suy đoán, Tri Phủ đại nhân để cho hắn đi trước, sẽ không phải là phải xử lý chuyện Cố gia chứ, nếu như Cố Lang Hoa chết rồi, người Cố gia nhất định sẽ không chịu để yên, thế nhưng Bùi đại nhân lần này là Khâm sai tới Giang Chiết tra án, nếu như Bùi tứ công tử vì vậy mà phải vào đại lao, hắn coi như là đã kết thù với Bùi gia.

Cho nên lát nữa đến sông Tiền Đường, hắn nhất định phải xem tình hình mà làm việc, ít nhất phải có thái độ trong chuyện này.

Hứa gia cùng Cố gia đã hoàn toàn không có liên quan gì nữa.

Cố gia chống đối với Bùi gia nhất định không có kết quả tốt, đây là điều hắn đã sớm đoán được.

“Đừng vội nói ra,” Hứa Sùng Trí nói, “Ta trước đi xem tình hình đã rồi nói sau.”

Hứa đại thái thái nơm nớp lo sợ gật gật đầu, Hứa Sùng Trí đi nhanh ra khỏi nhà.

Hứa Sùng Trí nhanh như gió chạy tới sông Tiền Đường, chân trời xa xa đã biến thành màu xám xanh, qua nửa canh giờ nữa, mặt trời sẽ mọc lên rồi.

Trên mặt sông còn
có bóng người trôi lơ lửng, hiển nhiên là ở trong nước tìm cái gì.

Hứa Sùng Trí kêu tùy tùng kéo một người lại hỏi, “Các ngươi đây là đang làm gì thế?”

Người kia nói: “Mò người a, mò được người thưởng cho năm trăm lượng hoàng kim.”

Năm trăm lượng hoàng kim, cũng chỉ có Bùi gia mới mạnh tay được như vậy, xem ra tin tức là đúng, thật là có người rơi vào trong nước, tám phần là Cố Lang Hoa rồi.”

“Tối hôm qua thật là náo nhiệt a, mắt thấy một người rơi xuống... đàn ông đàn bà không biết... dù sao thì chỉ nói là một người...”

Hứa Sùng Trí vội vội vàng vàng hướng thuyền lớn chạy tới, bên bờ sông Tiền Đường đã có không ít đỉnh kiệu chờ ở chỗ đó, những công tử tham gia tiệc rượu kia sau khi bị nha dịch hỏi thăm qua, lục tục từ trên thuyền xuống, trên mặt tất cả mọi người đều là vẻ mệt mỏi.

“Tri Phủ đại nhân đâu?” Hứa Sùng Trí hỏi sai dịch bên cạnh.

Sai dịch vội nói; “Ở trên thuyền, đang nói chuyện với Bùi đại nhân.”

Hứa Sùng Trí đang chuẩn bị vào khoang thuyền, một người mặc quần áo của gã sai vặt màu xanh tiến lên phía trước nói: “Ngài là Hứa đại nhân sao?”

Hứa Sùng Trí gật gật đầu.

Gã sai vặt nói: “Tứ công tử nhà chúng ta vốn định qua đây nghênh tiếp Hứa đại nhân, chỉ là... hành động bất tiện, vì vậy để cho ta ở chỗ này chờ, xin phiền Hứa đại nhân qua đó nói chuyện.”

Bùi Khởi Đường để cho người ở nơi này chờ hắn, nhất định là muốn hắn giúp đỡ cùng Cố gia đọ sức, không bằng liền thừa cơ hội này, hướng Bùi Khởi Đường thám thính chút tin tức.

Hứa Sùng Trí quyết định, đi theo gã sai vặt đến một khoang thuyền khác.

Cửa khoang kéo ra, Hứa Sùng Trí thấy Bùi Khởi Đường nằm ở trên giường mềm, không khỏi có chút bất ngờ, Bùi Khởi Đường nhìn bộ dạng mười lăm mười sáu tuổi, mày đen như mực, mắt phượng nhỏ dài sáng như ngôi sao, dung mạo xinh đẹp, Hứa Sùng Trí không nhịn được nhìn chung quanh một chút.

Bùi Khởi Đường nói: “Hứa đại nhân không cần lo lắng, ở đây không có ai khác.”

Hứa Sùng Trí lúc này mới ngồi xuống: “Tối hôm qua rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, người rơi xuống sông là ai?”

Trên mặt Bùi Khởi Đường lộ ra mấy phần do dự, “Ta biết Cố gia và Hứa gia là quan hệ thông gia, muội muội của Hứa đại nhân là mẹ đẻ của Cố đại tiểu thư.”

Đây là đang dò xét Hứa gia có thể vì Cố gia ra mặt hay không.

Hứa Sùng Trí đang không biết nói thế nào. Bùi Khởi Đường nói: “Lần trước ở trong tiệm thuốc, người Cố gia nói Cố đại thái thái đã bị trả về rồi,” Nói rồi ánh mắt thâm ý, “Hứa đại nhân cũng biết, cha ta mặc dù đã sớm nghỉ hưu, Bùi gia chúng ta lại ở Phúc Kiến xa xôi, nhưng chuyện trong kinh chúng ta vẫn là biết được một ít, như Hứa đại nhân hẳn là môn sinh của Thái Tử, nếu như năm nay thi thành tích vượt trội, Hứa đại nhân sẽ được điều vào kinh thành.”

Hứa Sùng Trí có chút kinh ngạc, không nghĩ tới Bùi Khởi Đường sẽ biết rõ ràng như vậy, cũng chính là nói Bùi gia luôn luôn chú ý tới chiều hướng của triều cục.

Bùi Khởi Đường sắc mặt thản nhiên, dường như là đang nói chuyện gì quang minh chính đại, “Tối hôm qua là Cố đại tiểu thư mang người tìm đến nơi này, ta chẳng qua là ở yến tiệc... rất nhiều chuyện cũng không phải là ý của ta... hiện tại xảy ra chuyện, bất kể là Hoàng Thành Ti hay là Bùi gia cũng không tránh được liên quan, dù sao cũng phải cho mọi người một cái kết quả.”

Hứa Sùng Trí đã hiểu, Bùi gia là đang lôi kéo hắn. Hắn lập tức ý thức được đây là một cơ hội tốt, hắn có thể mượn chuyện này thuận lợi thăng tiến.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện