Dạo Bước Phồn Hoa

Hành sự


trước sau

Đối phó Cố gia rất dễ, nhưng muốn kéo Bùi gia vào cùng thì phải suy nghĩ kỹ một chút.

Hoàng hậu chau mày, bà ta có thể không quan tâm Bùi gia, nhưng Thái hậu và Hoàng thượng sẽ không giả vờ như không biết.

Nội thị lui xuống, Nữ quan tiến lên nói: "Nương nương, bước tiếp theo chúng ta phải làm gì.

Hoàng hậu nhìn ra ngoài cửa sổ: "Bổn cung đã trải qua rất nhiều chuyện trong cung, sớm đã hiểu rõ một đạo lý. Có những chuyện nói ra nhưng không nhất định sẽ làm được, nhiều người từng hứa hẹn rất nhiều thứ, nhưng sau đó lại lâm trận thoái lui…"

Bùi gia cũng là danh gia vọng tộc, nhưng không phải gặp chuyện gì cũng có thể đối phó được.

Một khi đụng đến lợi ích của bản thân, ai cũng sẽ nghĩ cách bảo vệ mình.

Nếu không thì Ninh Vương phi cũng không đi đến bước này, nhờ người đến cầu cứu bà ta.

Vì thế, bà ta sẽ không sợ.

"Hôm nay con trai thứ hai của đại ca sẽ đến Kinh thành phải không?" Hoàng hậu hỏi.

Nữ quan vội trả lời: "Triệu Nhị gia sáng mai sẽ đến thỉnh an nương nương."

Đại ca đợi lâu như vậy, chính là muốn nắm trong tay biên giới phía bắc, nếu bà ta có thể lợi dụng Ninh Vương phi, sắp xếp người của đại ca đi Thái Nguyên, Chân Định, bà ta cũng xem như có chút dáng vẻ của Hoàng hậu.

...

Trong Từ Ninh Cung, Thái hậu mỉm cười dặn dò Từ Cẩn Du: "Thay Ai gia đưa cho Bùi Thái phu nhân."

Bùi Thái phu nhân bước lên trước hành lễ.

"Được rồi, được rồi," Thái hậu cười nói, "Chỉ cần bà có thể thường xuyên vào cung trò chuyện cùng ta thì được rồi, ở tuổi chúng ta, người có thể cùng nói chuyện không nhiều nữa."

Từ Cẩn Du bước đến đỡ Bùi Thái phu nhân, Bùi Thái phu nhân được nàng dìu đi ra khỏi đại điện.

"Thái phu nhân người đi từ từ thôi." Giọng Từ Cẩn Du trong trẻo.

"Được rồi, đến đây thôi," Bùi Thái phu nhân nhìn Từ Cẩn Du, "Lão có người dìu đi ra là được rồi, con đỡ phải đi tới đi lui."

Từ Cẩn Du nở nụ cười, Bùi Thái phu nhân rốt cuộc hôm nay đến để làm gì? Không khí ở Từ Ninh Cung không giống bình thường.

Thái hậu nương nương cứ luôn hỏi tuổi của Bùi Khởi Đường, còn hai chậu hoa mẫu đơn đó nữa, bỗng nhiên nàng có một cảm giác rất nguy hiểm.

Không lẽ Bùi gia muốn mai mối cho Bùi Khởi Đường?

May là nàng tìm được lí do để về cung, nếu không sẽ bỏ lỡ cơ hội lần này.

Từ Cẩn Du cười nói: "Cùng thái phu nhân đi dạo, con cũng rất thích."

Bùi Thái phu nhân có chút ngạc nhiên: "Tại sao?"

Từ Cẩn Du ánh mắt xa xăm: "Vì thái phu nhân cũng giống tổ mẫu của con, người rất là hiền từ, khiến người ta cảm thấy thân thiết."

"Đứa trẻ này," Từ Cẩn Du làm Bùi Thái phu nhân bật cười, "Thật biết làm người vui lòng, chả trách Thái hậu nương nương không rời xa con được."

"Lúc nãy thái phu nhân hỏi thăm Lang Hoa," Từ Cẩn Du hiếu kì hỏi, "Có phải là đã nghe chuyện của Lang Hoa nên cảm thấy thích nàng ấy không?"

Bùi Thái phu nhân ngẩng đầu: "Một cô nương như Cố Đại tiểu thư, có thể đi trị bệnh cho thương binh ngoài chiến trường thật không dễ dàng gì, con và Cố Đại tiểu thư quen thân không?"

Từ Cẩn Du mỉm cười: "Chúng con sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, từ nhỏ đã ở cùng nhau, sau đó con dọn đến kinh đô… nhưng bây giờ thì tốt rồi, nàng ấy cũng thường vào cung. Phụ thân con cũng rất thích nàng ấy, xem như con gái của mình, con cảm thấy chúng con rất giống tỉ muội."

Bùi Thái phu nhân trước kia có hỏi thăm Cố gia, Cố Thế Hoành có thể được triều đình khen thưởng, tất cả đều là vì Từ Tùng Nguyên, nếu không có Từ Tùng Nguyên, không ai biết Cố Thế Hoành lập được công lao như thế.

Xem ra, Từ gia rất có tác phong của danh môn thế gia, nhà vợ của Từ Tùng Nguyên cũng rất có khí phách, nhiều năm trôi qua, triều đình Đại Tề có được bao nhiêu Hàng Đình Chi?

Bùi Thái phu nhân cười nói: "Ai cũng nói Cố Đại tiểu thư rất tốt."

Từ Cẩn Du gật đầu: "Lang Hoa không giống chúng ta, trái tim nàng ấy ở bên ngoài, không bị giới hạn trong nhà như chúng ta."

Vốn chỉ là những lời khen Lang Hoa, nhưng lại khiến Bùi Thái phu nhân chau mày, ai cũng biết nữ tử có tâm quá lớn thường không phải là chuyện tốt.

Nữ tử chỉ nên ở trong nhà phụ chồng nuôi dạy con cái.

Từ Cẩn Du nhìn lướt qua sắc mặt của Bùi Thái phu nhân rồi tiếp lời: "Khi chúng con còn đang học nấu ăn, nàng ấy đã dẫn người đi Tây Hạ tìm phụ thân, sự gan dạ này e là không có cô nương Đại
Tề nào có thể thắng được, dù là nam tử nhìn thấy nàng ấy cũng phải xấu hổ."

Không có nhà nào muốn cưới một nàng dâu suốt ngày đi sinh sự.

Danh môn thế gia như Bùi gia thì càng như thế, nếu như Bùi gia đang suy xét chuyện hôn sự, bà nhất định sẽ gạt Cố Lang Hoa ra đầu tiên. Những cô nương còn lại, không có ai có thể đặt ngang hàng với nàng ấy.

Bùi Thái phu nhân gật đầu nhưng sắc mặt không thay đổi.

Hai người đi đến cổng cung, Bùi Thái phu nhân mỉm cười nhìn Từ Cẩn Du: "Hôm khác nhất định phải đến nhà ta làm khách, ta sẽ cho người làm điểm tâm thật ngon cho con."

Từ Cẩn Du vui mừng cười nói: "Con nhất định sẽ đến thỉnh an Thái phu nhân."

Người hầu Bùi gia bước đến dìu Thái phu nhân lên xe ngựa, Từ Cẩn Du đứng nhìn xe ngựa rời đi, từ từ cong đôi môi.

Bùi Thái phu nhân ngồi trong xe, nghe Quản gia bên cạnh nói: "Nếu thật sự giống như lời Từ Đại tiểu thư nói thì vị Cố Đại tiểu thư kia là người không thể bị ràng buộc rồi."

Ở Cố gia nàng ấy có thể tự do đi lại, nhưng về nhà chồng rồi… thì phải làm sao?

Bùi Thái phu nhân ngước mắt lên: "Tính cách như vậy không thể là cháu dâu mà ta chọn, nhưng những chuyện này là nói để người bình thường nghe, cháu ta có phải là người bình thường không?"

Bùi Thái phu nhân nói xong thì nhìn vào tay áo: "E là không phải!"

Bà càng ngày càng cảm thấy, Khởi Đường chọn Cố gia là có lí do riêng.

Hôm nay bà chỉ vào cung một chuyến, nhắc đến Cố Lang Hoa vài lần, nhưng đã gây ra không ít sóng gió, có thể thấy, không thể xem thường Cố gia.

...

Trong Từ Ninh Cung, Thái hậu đang nhìn hai chậu mẫu đơn.

Hôm nay Bùi Thái phu nhân đến là để cho bà biết một tin.

Đường Bân xảy ra chuyện, có người muốn ngư ông đắc lợi.

Bùi gia cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn.

Sự việc có chút vượt xa sự dự liệu của bà, nhưng như vậy mới càng thú vị.

Thái hậu cười nhạt: "Trong cung này đã lâu không có náo nhiệt, thời gian dài, Ai gia cũng cảm thấy rất buồn chán."

Vì thế, nên đến thì để nó đến đi.

Cửa của Từ Ninh Cung sẽ vĩnh viễn rộng mở.

...

Triệu Nhị gia vội vã lên đường đến kinh đô.

Hai ngày nay hắn đã chịu nhiều vất vả.

Nếu không phải vì lợi ích sau này của Triệu gia, hắn cũng không cần vất vả đi chuyến này.

"Nhị gia."

Triệu Nhị gia còn chưa xuống ngựa, Quản gia đã đến bẩm báo: "Trong tửu lầu đã chuẩn bị yến tiệc, nói là chiêu đãi Nhị gia."

Tiếp đãi hắn?

Trên đường đi hắn không kinh động bất kỳ ai, sao lại có người chuẩn bị tiệc đợi hắn.

Triệu Nhị gia chau mày: "Rốt cuộc là chuyện gì?"

Chưởng quầy trong tửu lầu nghe được tin liền chạy đến, nhìn thấy Triệu Nhị gia liền quỳ xuống đất: "Vị này nhất định là Nhị gia của Triệu gia, nghe tin ngài từ phương nam đến, sợ ngài không quen ăn thức ăn phương bắc, tiểu nhân đặc biệt mời đầu bếp phương nam giỏi nhất đến phục vụ ngài."

"Được đón tiếp ngài là vinh hạnh của tửu lầu chúng ta."

Những lời này khiến Triệu Nhị vô cùng dễ chịu.

Triệu Nhị gia nhìn về phía tửu lầu cách đó không xa, mắt hơi nhướng lên: "Là tiệc do ai chuẩn bị?"

Chưởng quầy cười nói: "Nhị gia hỏi khó tiểu nhân rồi, người đó không lưu lại tên, chỉ nói phải phục vụ tốt cho Nhị gia."

Mùi thơm của thức ăn từ tửu lầu bay ra, khiến Triệu Nhị cảm thấy bụng đói cồn cào.

"Nhị gia, ngài yên tâm," Chưởng quầy cười nói, "Trong đó không chỉ chuẩn bị cho ngài bấy nhiêu đây thôi đâu."

Chưởng quầy vừa nói thì có người mở cửa sổ tửu lầu, một bầy oanh oanh yến yến từ tửu lầu nhìn xuống.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện