Dạo Bước Phồn Hoa

Đồng ý


trước sau

Cố Thế Hoành nghĩ tới tướng mạo anh tuấn, thân hình rắn rỏi của Bùi Khởi Đường, Bùi Tư Thông lại nhiệt tình, thành khẩn như vậy, hai cha con này đúng là khiến người ta khó có thể từ chối.

Cố Thế Hoành nói: “Cũng không thể đuổi người ta đi nữa, ít nhiều cũng phải nể mặt người ta một chút.” Trừ phi Lang Hoa thật sự không định gả cho Bùi Khởi Đường.

Cố lão thái thái nói: “Nếu theo ta, bắt đầu từ giờ tìm kiếm ứng cử viên cô gia, phải đợi dăm ba năm nữa mới có thể quyết định, ai ngờ mấy người họ ai cũng nhắm vào Lang Hoa chúng ta không buông.” Cho nên nói, một nhà có con gái cả trăm nhà muốn kết thân, con gái nhà mình quá nổi bật cũng không phải việc tốt.

Cố Thế Hoành mím môi, cười khổ: “Mẫu thân thật sự muốn giữ Lang Hoa dăm ba năm?” Chỉ e khó mà làm được như vậy, trong dăm ba năm có thể xảy ra quá nhiều việc, Bùi gia nhất định sẽ không đồng ý.

Cố lão thái thái đứng lên để Cố Thế Hoành dìu tới cửa sổ: “Thời gian qua nhanh quá, ngày Lang Hoa vừa sinh ra giống như còn ngay trước mắt, ta thật sự lưu luyến Lang Hoa, sợ nó tuổi quá nhỏ đã gả chồng, tới nhà chồng sẽ vất vả.”

Trong lòng Cố Thế Hoành xót xa: “Mẫu thân yên tâm, nhà chúng ta khác với nhà khác, nếu Lang Hoa thật sự chịu thiệt thòi, con sẽ không để yên, nhất định đuổi tới cửa...”

Cố lão thái thái cười “hì hì” ra tiếng, lời này bà ấy tin: “Nói chuyện thêm với Bùi đại nhân đi, lúc then chốt này, chúng ta không ai được sơ suất.”

Cố Thế Hoành gật gật đầu, mẫu thân nói vậy là đồng ý rồi: “Chỗ Lang Hoa... nên nói thế nào đây.”

Cố lão thái thái lắc lắc đầu: “Con ấy, đúng là thẳng ruột ngựa, việc của Bùi gia làm lớn như vậy, nếu Lang Hoa muốn né tránh, con bé có từng tới kể khổ với con chưa?”

Cố Thế Hoành nghĩ kỹ lại: “Chưa từng, nhưng việc này Lang Hoa sao có thể mở miệng, nó...”

“Vậy mấy ngày nay Lang Hoa bận gì?” Cố lão thái thái vừa bực vừa buồn cười, “Nếu nó ghét Bùi Khởi Đường, đã sớm tránh xa từ lâu rồi.”

Đúng là như vậy, có thể thấy Lang Hoa vẫn là có tâm tư với Bùi Khởi Đường.

Cố Thế Hoành đột nhiên hiểu ra, không nhịn được cười nói, “Nói như vậy, nhà chúng ta thật sự phải lo hỉ sự rồi, vậy... chúng ta cũng nên chuẩn bị kỹ càng một chút.”

Cố lão thái thái gật gật đầu: “Dù nói trong lòng không nỡ, cũng là vì không yên tâm được, nếu Lang Hoa có thể gả cho người nó thích, sau này ta cũng có thể không lo lắng gì.”

“Mẫu thân,” Cố Thế Hoành vội nói, “Đây mới là cầu thân thôi mà, sau này người còn phải ôm chắt ngoại nữa. Lang Hoa gả chồng, tình hình Bùi Khởi Đường người cũng biết, không thể thiếu sự giúp đỡ của người bên cạnh. Chúng ta đều phải sống tốt, không vì cái khác, chỉ vì cả nhà có thể sống vui vẻ bên nhau.”

Cố lão thái thái vỗ vỗ tay Cố Thế Hoành: “Con nói đúng, lão thái bà ta còn phải sống thật lâu để làm chỗ dựa cho Lang Hoa,” Nói rồi dừng lại, “Gọi Bùi Tư Thông tới đây, ta có lời muốn hỏi hắn.”

Cố Thế Hoành đáp lại một tiếng: “Con trai biết rồi.”

Cố lão thái thái nói: “Có vài việc nếu hắn không làm được, thì đừng ai mong Lang Hoa gả qua đó.”

...

Nhìn thấy xe ngựa nhà mình, nước mắt Từ Cẩn Du suýt rơi xuống, vội đỡ Từ lão phu nhân lên xe.

Hai bà cháu đều có cảm giác thoát khỏi cái chết, mấy ngày nay ở am đường, Từ lão phu nhân thậm chí cảm thấy mình có thể chết ở đó.

Xe ngựa cuối cùng vào ngõ hẻm, Từ Chính Nguyên đợi ở cổng Từ gia, lập tức vén áo chạy tới đón: “Mẫu thân, mẫu thân, cuối cùng cũng đợi được người về rồi, đều do nhi tử vô dụng, không thể sớm đón người về.”

Nghe thấy Từ Chính Nguyên nói, nước mắt Từ lão thái thái đột nhiên trào ra, ấm ức bao nhiêu ngày chỉ muốn nhanh chóng phát tiết ra hết.

Từ lão thái thái gầy đi rất nhiều, áo rộng thùng thình khoác trên người, gương mặt khô quắt nhăn nhúm vàng vọt, trông như đã hơn bảy mươi tuổi.

Từ Tùng Nguyên và Hàng thị lên trước hành lễ.

Từ lão thái thái vẫy vẫy tay: “Đứng lên đi... việc này may nhờ hai ngươi, không thì... ta còn không biết khi nào mới có thể về nhà.”

Từ Tùng Nguyên có
chút bất ngờ, không ngờ mẫu nhân lại khen ngợi họ. Hàng thị cũng hơi ngây ra, vội nói: “Mấy ngày nay mẫu thân chịu khổ rồi, lão gia cũng nhờ người khắp nơi...”

“Đúng thế,” Từ Chính Nguyên lập tức tiếp lời, “Con và đại ca nhờ người khắp nơi, chỉ cần mẫu thân có thể trở về, dù Thái hậu nương nương nói gì, chúng con đều đồng ý.”

Từ lão thái thái nắm chặt tay Từ Chính Nguyên: “Những cái này ta đều rõ, được rồi... vào nhà trước đi!”

Cả nhà vào viện, Hàng thị đi gặp Từ Cẩn Du: “Mấy ngày nay để con chịu khổ rồi.”

Từ Cẩn Du rơi nước mắt: “Chỉ cần tổ mẫu có thể bình an, dù vất vả chút cũng có là gì ạ.”

Hàng thị thầm gật dầu, dù bị Thái hậu nương nương phạt, bất luận là Từ lão thái thái hay là Cẩn Du dường như đều có chút thay đổi.

Nghĩ tới đây, Hàng thị không cầm được nói: “Du Nhi hiểu chuyện rồi.”

Trong lòng Từ Cẩn Du khẽ lạnh, nàng ta vốn cho rằng Hàng thị sẽ an ủi mình vài câu, không ngờ lại tùy tiện đuổi nàng bằng một câu nói như vậy. Trong lòng Hàng thị, người quan trọng nhất mãi mãi là đệ đệ, nếu đệ đệ bị nhốt lâu như vậy, chỉ e Hàng thị sớm đã nóng ruột như lửa đốt.

Có lẽ đây chính là vì huyết thống. Nghĩ tới đây trong lòng Từ Cẩn Du “lộp bộp” một tiếng, những ngày ở am đường đó, nàng không chỉ một lần cảm thấy nàng không phải con của Từ Tùng Nguyên và Hàng thị, không thì sao có thể bị họ đối xử lạnh nhạt như vậy, giờ loại cảm giác này càng ngày càng trở nên mãnh liệt.

Từ Cẩn Du cuộn chặt khăn tay, nếu đúng là vậy, sau này nàng phải làm sao đây?

Từ lão phu nhân uống nửa bát trà, dường như mới tỉnh táo lại, mình thật sự về nhà rồi. Mấy ngày nay chỉ cần nghĩ tới vẻ lạnh như băng đó trong mắt Thái hậu, trái tim bà ấy liền trầm xuống.

Bà ấy sao có thể ngờ, Thái hậu lại nắm thóp Triệu thị như vậy. Sao bà ấy có thể ngờ Hoàng hậu vốn đang yên đang lành, lại thoáng chốc bị dìm thành tù nhân hạ cấp.

“Vụ án đó vẫn đang điều tra sao?” Từ lão phu nhân ngẩng đầu lên hỏi Từ Tùng Nguyên.

Từ Tùng Nguyên nói: “Triệu thị có thai.”

Mấy chữ này khiến Từ lão phu nhân ngẩn ra, bà ấy đang không biết là nên vui hay nên buồn thì lời tiếp theo của Từ Tùng Nguyên đột nhiên đẩy bà ấy xuống đáy vực.

Từ Tùng Nguyên nói: “Triệu gia muốn mượn cơ hội này ứng cứu Triệu thị, cố ý hãm hại Bùi gia và Cố gia, mua chuộc ma ma của Phủ Ninh Vương hạ độc Ninh Vương, may mà bị Thái hậu phát giác...”

Từ lão phu nhân chưa từng nghe nói những điều này: “Con nói kĩ lại xem, Triệu gia làm thế nào hãm hại Bùi gia và Cố gia.”

Từ Chính Nguyên bên cạnh lập tức nói: “Bùi Khởi Đường bị Cố Đại tiểu thư mê hoặc tới mụ mị đầu óc, vì Cố Đại tiểu thư mà không cần cả tiền đồ nữa, ngang nhiên chống đối Hoàng thượng, suýt chút nữa bị tống thẳng vào đại lao. Bùi gia cũng không có cách nào với hắn, Bùi thái phu nhân chỉ đành đích thân tới nhà cầu thân với Cố gia, tới giờ Cố gia vẫn chưa đồng ý.”

Từ Cẩn Du nghe xong mở to mắt, bên tai ong ong vang lên. Sao Bùi Khởi Đường có thể thích Cố Lang Hoa, việc này nhất định không phải sự thật.

“Không thể nào.”

Từ Cẩn Du không kìm được hét ra tiếng.

Hàng thị lập tức nhìn tới: “Cẩn Du, con đang nói gì?”

Sắc mặt Từ Cẩn Du đỏ rực, hồi lâu mới nói ra lời: “Họ sao có thể?” Sao có thể, Bùi Khởi Đường sao có thể thích Cố Lang Hoa?

Vì sao lại là Cố Lang Hoa.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện