Đạo Chu

Chương 17: Ninja làng Cát


trước sau

Văn phòng Hokage...

Đệ Tam ngồi ở trên ghế quét mắt về một đám ninja nói: “Lần này đem mọi người triệu tập lên không phải vì chuyện khác, mọi người hẳn đều đoán được mới đúng.”

Trung quanh có rất nhiều ninja chen chúc đứng ở chỗ này. Mỗi người đều ăn mặc một thân quần áo ninja tiêu chuẩn. Người thấp nhất ở đây cũng là chuunin. Kakashi nhẹ nhàng nói: “Dựa theo thời gian tới tính toán thì hẳn cũng tới ngày này rồi!”

Asuma ngậm thuốc là, bộ dạng bất cần đời: “Đã hướng quốc gia khác đưa thư mời đi, trong thôn đã xuất hiện thân ảnh bọn họ.”

Đệ Tam gật gật đầu theo thói quen đan xen hai tay đặt ở trên bàn nói: “Ừm” Đôi mắt hơi nhăn lại, thần sắc nghiêm túc nói: “Ta hiện tại chính thức tuyên bố chúng ta đem cuộc thi Chuunin ở vào một tuần sau, tức ngày 1 tháng 7, cuộc thi sẽ được tổ chức. Ở cử hành cuộc thi tuyển chọn khảo thí trung nhẫn trước, mời các giáo viên mới dẫn dắt tổ đội Genin ra khỏi hàng.”

Kakashi, Asuma, Kurenai cùng với bốn người ninja khác đi ra. Đệ Tam nhìn bảy người nói: “Ừm, bảy người các ngươi đều là giáo viên mới. Như vậy bảy người các ngươi dạy bảo bên trong hạ nhẫn có người có mầm non tốt để đề cử hay không?” Tiếp theo Đệ Tam hút một ngụm yên nói: “Trên hình thức, ninja cần thiết hoàn thành qua tám lần nhiệm vụ. Lời này liền không cần ta nói nhiều nhưng trên thực tế cần hoàn thành gấp đôi số này mới coi như có khả năng.”

Bàn tay đặt thả lòng ở trên bàn, Đệ Tam quay ra nhìn về phía người đầu tiên nói: “Như vậy liền bắt đầu từ Kakashi đi.”

Kakashi gật gật đầu làm một cái thủ thế, một bàn tay kết ấn ngón chỏ và ngón giữa chỉ thiên nói: “Tôi dẫn dắt đội thứ bảy: Uzumaki Naruto, Uchiha Sasuke, Haruno Sakura. Ba người trên lấy tôi danh nghĩa Hatake Kakashi đề cử tham gia cuộc thi Chuunin lần này.”

Kurenai đồng dạng làm một cái thủ thế nói: “Tôi dẫn dắt đội thứ tám: Inuzuka Kiba, Aburame Shino, Hyuuga Hinata. Ba người trên lấy tôi danh nghĩa Yuuhi Kurenai đề cử tham gia cuộc thi Chuunin lần này.”

Asuma cũng theo dùng tay kết ấn: “Tôi dẫn dắt đội thứ mười: Yamanaka Ino, Akimichi Chouza và Nara Shikamaru. Ba người trên lấy tôi danh nghĩa Sarutobi Asuma đề cử tham gia cuộc thi Chuunin lần này.”

“Nga, ba người thế mà đều đề cử học sinh mình!” “Làm tân nhân lập tức tham gia cuộc thi Chuunin thật sự quá miễn cưỡng.” Bốn phía, mọi người bắt đầu nghị luận sôi nổi, rốt cuộc lập tức xuất hiện ba tổ chín người mới được đề cử làm cho họ ngạc nhiên.

“Từ từ.” Iruka rốt cuộc nhịn không được la lớn, tiếp theo phản đối: “Thực xin lỗi, Ngài Hokage, xin cho tôi nói mấy câu. Thứ cho tôi quá lời, vừa mới đề cửa đều là chín đứa học trò vừa tốt nghiệp của tôi. Xác thật bọn họ đều rất có tài năng nhưng hiện giờ cho họ tham gia cuộc thi Chuunin thật quá khiên cưỡng. Hẳn cho họ tích luỹ kinh nghiệm một thời gian hãy tham gia cuộc thi này.”

Kakashi lưỡi biếng đặt tay sau đầu: “Thời điểm tôi ở trở thành Chuunin so với bọn hắn còn nhỏ sáu tuổi! Hơn nữa ở tuổi bọn nhóc, tôi đã trở thành Jounin.”

“Bọn họ cùng ngươi bất đồng.” Iruka lớn tiếng đấm bàn quát nói: “Một khi trở thành Chuunin, chúng sẽ phải đối mặt với nhiều nguy hiểm hơn. Chúng còn quá nhỏ, điều này chẳng khác nào phá huỷ những đứa bé cả.”

Thấy hai người còn muốn tiếp cục cãi lộn, Đệ Tam phất tay đánh gãy bọn họ. “Được rồi, Iruka, ngươi không cần lo lắng bọn họ. Bọn họ đã là ninja ưu tú. Kakashi, Kurenai, Asuma, các ngươi đi xin đơn đi sau đó vào ngày cuối cùng tháng sáu giao cho phòng học học viện ninja số 301.” Tiếp theo Đệ Tam nhẹ nhàng hút một ngụm thuốc, ánh mắt đảo qua mọi người: “Còn có vì thời điểm cuộc thi Chuunin diễn ra sẽ có rất nhiều người quốc gia khác tơi nơi này nên hãy đề phòng cảnh giác.”

“Naruto, cậu biết thầy Kakashi kêu chúng đến nơi này là có chuyện gì sao??” Haruno Sakura tựa lưng vào thành cây cầu gỗ, hai tay chắp lại đặt ở hai chân.

“Để thầy Kakashi tới nói cho chúng ta, chẳng phải sẽ biết.” Ghé vào trên thành cầu gỗ, Naruto nhìn dòng nước chảy qua nhẹ nhàng nói.

“Nga, Sasuke.... cậu thấy sao!?” Thấy Naruto như vậy, Sakura chuyển hướng Sasuke nói. Bất quá Sasuke chỉ thường thường vài tiếng đáp lại cho có lệ.

Có thể là cảm giác được cái gì đi, Naruto xoay người nhìn về phía phía sau. “Ân....” Nhìn phía sau thùng giấy, Naruto nheo nheo mắt. Naruto nhìn cái thùng gỗ thì cạn lời, khoé miệng liên tục co giật đến cuối cùng hoá thành thở dài: “Mấy đứa nhóc này, có chuyện gì!?”

“Ân, quả nhiên bị phát hiện.” Trong thùng gỗ phát ra âm thanh, tiếp theo mấy tên nhóc con bò ra.

“Ân....” Nhìn trước mắt ba tên nhóc con, Naruto nheo nheo mắt khoé miệng hắn có chút co quắp. Tên nhóc Konohamaru, thằng này là cháu Hokage đệ tam. Một thằng nhóc khác đeo kính thò lò mũi. Một con bé tóc vàng cam hai bím và má còn có hai chấm tròn ửng đỏ. Hắn bất đắc dĩ ôm tay nhìn ba đứa nhóc hỏi: “Mấy đứa có chuyện gì sao?”

“Không có, chỉ chào hỏi một cái mà thôi.” Konohamaru đưa tay lên sờ sờ ót cười lớn.

“Nga.” Thuận miệng nói, Naruto lại ghé vào trên lan can không biết nghĩ đến cái gì.

“Chị gái... ngươi là bạn gái của anh Naruto sao!?” Thằng nhóc lập tức quay ra nhìn về phía Haruno Sakura.

“A... không phải!” Nghe được lời này Sakura giật mình tỉnh lại. Bàn tay cô nàng đưa lên lắc lắc phản đối ngay sau đó ánh mắt len lén nhìn về phía người Uchiha Sasuke. Hai má cô nhóc theo sau cũng trở nên đỏ hơn, đôi mắt nhắm lại đầu cũng theo đó lắc lắc.

“Tớ biết anh ấy!?” Đột nhiên cô nhóc tóc cam đi về phía trước hỏi: “Anh có phải Uchiha Sasuke, thiên tài tộc Uchiha. Người rất nổi tiếng ở trường học ninja. Em đã nghe rất nhiều chị gái nói về anh. Anh ở trưởng được rất nhiều cô gái yêu thích đấy. Em cũng là một trong những người yêu thích anh!” Vừa nói cô mắt chạm tay vào miệng mắt nổi hình trái tim.

“Nga...” Konohamaru nghe thấy vậy thì ngơ ngác nhìn về phía ba người. Ngay sau đó cậu nhóc dường như phát hiện được điều gì đó lập tức lớn tiếng nói: “Tớ biết rồi. Chỉ ấy chẳng được ai yêu thích cả. Anh Naruto và anh Sasuke, chẳng ai ưa chỉ ấy cả.” Vừa nói cậu nhóc vừa dùng nắm tay vỗ vào lòng bàn tay giống như đại ngộ đại giác của một đức phật ngộ ra điều chân lý: “Ngực quá nhỏ! Hẳn là như thế đi...”

“Đau quá!” Tiếng hét thảm làm cho Naruto giật mình tỉnh lại. Ánh mắt trợn to nhìn về phía Haruno Sakura cùng mấy đứa nhóc. Thằng nhóc Konohamaru trong lúc này đang thống khổ ôm lấy cái đầu của mình. Ở trên đỉnh đầu Naruto còn thấy được một cục u to tướng.

Naruto quay ra nghiêng đầu nhìn về phía Sasuke hỏi: “Sasuke, có chuyện gì giữa Sakura và bọn nhóc con vậy!?”

“Đáng giận đừng chạy!” Tìm được cơ hội, Konohamaru vội vàng chạy trốn, hai đứa nhóc tuỳ tùng cũng vội vã chạy theo. Theo sát phía sau là Sakura bám riết không tha. Nắm đấm trên tay cô nàng đã xuất hiện gân xanh.

“Thế nào, có muốn theo sau nhìn không. Tính cách Sakura vốn rất bạo lực, đến lúc đó sợ ra tay quá nặng thì khá phiền phức!” Naruto nghiêng đầu liếc mắt nhìn về phía Sasuke sau đó nhìn về phía đám người chạy ở phía trước.

“Ngạch.” Sasuke kéo kéo khoé miệng của mình. Đây là lần đầu tiên Sasuke có biểu hiện như vậy.

“Đáng giận, trán rô, bạo lực, ngực phẳng! Khó trách anh Sasuke không thích ngươi.” Konohamaru không ngừng một bên chạy một bên quay đầu lại châm chọc.

“A!, Đáng giận thằng quỷ con...” Sakura bị triệt triệt để để nổi khùng.

“Phanh!” Bởi vì quay đầu không kịp nhìn đường nên Konohamaru rơi vào bi kịch, đụng vào người khác.

“Đau quá.” Konohamaru sờ sờ trán mình nói sau đó nhìn về phía người bị đụng. Đó là một người thiếu niên tầm mười ba, mười bốn tuổi. Hắn mặc một bộ đồ đen, rộng thùng thình, chiếc mũ trùm đầu màu đen bao phủ đầu có đôi tai giống như con mèo. Phía sau có cõng một thứ gì đó được băng kín bằng vải trắng. Khuôn mặt bình thường mắt nhỏ màu đen và lông mày hơi mờ. Tuy nhiên trên mặt lại hoạ đầy những vệt màu đỏ giống như tương trưng cho gì đó. Trên trán có đeo hộ ngạch giống như làng Lá khác biệt ở chỗ ký hiệu lửa cháy thì bằng một cái đồng hồ cát.

Thiếu nữ độ tuổi mười năm, mười sáu trông khá xinh đẹp. Cô nàng có mắt màu xanh và tóc màu vàng được thắt bím hai bên. Khuôn mặt hơi tròn với nước da sáng, mũi thon và miệng nhỏ hồng.Bên ngoài mặc một bộ quần áo màu tím nhạt kéo dài đến nửa đùi, với một chiếc khăn choàng màu đỏ quấn quanh eo. Chiếc băng đeo trán được thay thế đeo ở cổ. Đôi chân trắng nõn thon dài để lộ ra trong không khí. Phía sau lưng đeo một cái quạt khổng lồ.

“Rất đau a. Thằng quỷ con.” Thiếu niên áo đen sờ soạng một chút ngực và bụng của mình, hai hàm răng nghiên lại trực tiếp dùng tay bắt lấy khăn quàng cổ của Konohamaru đem Konohamaru đem thằng nhóc xách lên: “Uy, thằng quỷ con! Mày đi đường không có mắt sao?”

“A, thực xin lỗi. Vừa mới đều là ta sai.” Thấy đối phương ngữ khí bất
thiện đem Konohamaru xách lên, Sakura vội vàng mở miệng nói: “Thỉnh trước đem Konohamaru buông xuống hảo sao?” Đồng thời Sakura trong lòng cũng có một ít: “Bọn họ là ai mình chưa từng thấy họ ở làng Lá. Còn nữa, họ đeo băng trán làng Cát... vì cái gì họ ở chỗ này!?”

Lúc này, thiếu nữ tóc vàng đột nhiên nhìn bốn phía một chút nói: “Kankuro, thôi bỏ đi! Bằng không đợi lát nữa lại phải bị hắn giáo huấn.”

Thiếu niên tùy ý mở miệng nói: “Yên tâm đi, ta chỉ là muốn sấn gia hỏa kia trở về phía trước đùa giỡn một chút mà thôi.” Nói thời điểm này, thiếu niên hơi hơi chú ý một chút băng trán trên đầu Sakura thầm nghĩ: “Đây là Genin làng Lá sao?”

Lúc này Konohamaru lớn tiếng uy hiếp: “Uy, nhanh lên buông ta ra.” Nói đôi tay hai chân còn không ngừng giãy giụa.

Thiếu niên âm hiểm cười nói: “U, Xem ra còn rất có tinh thần sao!”

“Phanh!” Đột nhiên vài viên đá phá không bắn về phía Kankuro làm cho bàn tay hắn đau đớn co rụt lại. Theo sau đó, thằng nhóc Konohamaru lập tức rơi phịch xuống phía dưới đất. Một thân ảnh thiếu niên đứng dắm chân trên cành cây, đầu chúc ngược xuống dùng tay cầm hòn đá mang theo ánh mắt khiêu khích nhìn về phía hắn.

“Đau quá, đáng giận thằng quỷ con!” Mu bàn tay tê rần nhưng chúng cũng kích thích lửa giận của Kankuro. Chỉ thấy hắn đưa tay ra sau lưng sờ lấy cái bọc vải màu trắng. Ý đồ muốn đem bọc vải trực tiếp mở ra.

“Này, Kankuro, ngươi định dùng quạ đen sao?” Thiếu nữ tóc vàng chỉ lẳng lặng làm lơ hứng thứ quan sát trò chơi này. Tuy nhiên khi thấy được thiếu niên rút ra thứ sau lưng nàng vội vã lên tiếng nhắc nhở. Ánh mắt thiếu nữ khẽ liếc nhìn về phía người thiếu niên đang đứng ở trên cây.

“Chính xác như vị tiểu thư xinh đẹp này nói, ngươi định sử dụng con rối của mình sao, con rối sư làng Cát!?” Từ phía sau vang lên âm thanh làm cho Kankuro giật mình. Âm thanh mang theo rét lạnh

“Bang!” Kankuro nắm quạ đen buông ra ra nhanh chóng lùi về phía sau. Con ngươi co rụt lại và đề phòng nhìn về phía thằng nhóc tóc vàng mới tới này. Đó là một thằng nhóc mặc một bộ quần áo đơn giản với mái tóc che khuất khuôn mặt. Hai tay hắn bao trùm chakra xanh đậm ẩn ẩn xuất hiện hình dáng một lưỡi đao.

Ở một bên thiếu nữ lập tức cầm lấy cây quạt lớn đưa ra, vẻ mặt cảnh giác hỏi: “Có chuyện gì vậy, Kankuro!?”.

“Đó là con rối sao, xem ra con rối sư làng Lá có đặc sắc riêng biệt so với ninja làng khác!” Naruto nở nụ cười nhìn về phía hai người. Một cơn gió thổi nhẹ lên làm cho mái tóc vàng hắn tung bay để lộ ra khuôn mặt cực kỳ đẹp trai chỉ có khác biệt duy nhất là làn da trắng bệch như lâu không được phơi nắng. Đặc biệt nụ cười kia quả thực rất mê người: “Với cả thằng nhóc này vốn là cháu ruột Hokage đệ tam. Bằng hữu đến từ làng Cát, tôi cho rằng nó đã được một bài học thích đáng đi, có phải không vị tiểu thư xinh đẹp làng Cát!? Và còn vị bằng hữu ở trên cây nữa!?”

Kankuro tiếp tục muốn ra tay thì một âm thanh cắt đứt hắn hành động: “Hừ, Kankuro, ngươi làm mất mắt làng còn chưa đủ sao!?” Vừa nói thì người tới mới sử dụng thuật thuấn thân nhanh chóng vọt tới bên cạnh hai người ninja làng Cát.

Sự xuất hiện đột ngột của thiếu niên làm cho Sasuke giật mình hoảng hồn. Hắn lập tức sử dụng thuật thuấn thân vọt về phía bên cạnh Naruto. Ánh mắt hắn trở nên đề phòng nhìn về phía người thiếu niên này. Vì sự xuất hiện của thiếu niên sau lưng hắn khiến cho hắn không có phát hiện được thực sự làm cho hắn sợ hãi. Hắn mở miệng nói: “Ân... ngươi là ai!?”

“Tôi... tôi sao!?” Thiếu nữ xinh đẹp trở nên ấm úng khi nghĩ rằng mình được hỏi tên.

“Không là người đeo chiếc hồ lô đó!” Giọng nói từ người thiếu niên đẹp trai lập tức làm cho thiếu nữ cảm giác được thất vọng.

“Bão cát Gaara, hai người các ngươi tên gì, ta đối với các ngươi cảm thấy rất hứng thú.” Thanh âm lạnh nhạt đến cực điểm vang lên. Người thiếu niên có vẻ ngoài nhỏ bé. Đặc biệt có làn da nhạt, mái tóc ngắn và có màu nâu đỏ như gạch kèm theo đôi mắt màu xanh ngọc. Đôi mắt vậy mà không có lông mày hơn nữa có vết thâm quầng khá rõ ràng. Trên trán có một chữ “Ái” khá rõ ràng

“Uchiha Sasuke!” Uchiha Sasuke đút hai tay vào túi quần lạnh lùng nói.

“Uzumaki Naruto” Uzumaki Naruto bình thản trả lời. Lời này nói ra làm cho Gaara khẽ liếc nhìn về phía hai người một cái sau đó xoay người rời đi. Theo sau đó cũng là người thiếu nữ cùng với người thiếu niên tóc đen đi sau lưng. Đến cuối cùng, Naruto đột nhiên mở miệng nói: “Nè, cô tên gì vậy!?”

Gaara cau mày quay đầu lại nhìn về Naruto, người thiếu nữ hơi ngẩn ra ngay sau đó khuôn mặt dường như có chút tươi cươi hỏi: “Tôi sao? Tôi là Temari! Hân hạnh được biết cậu, Uzumaki Naruto.” Vừa nói cô nàng hơi đỏ mặt xoay người đi.

“Chờ một chút, các ngươi là ninja làng Cát đi. Tuy rằng Phong quốc cùng Hỏa quốc là đồng minh nhưng hiệp ước không nói rõ ninja hai nước không được tùy ý tiến vào nước đối phương sao?” Thấy Gaara rời đi một bên, Sakura bỗng nhiên hỏi.

Thấy cái nhìn quái dị của mấy người nhìn về phía Sakura, Naruto lên tiếng nói: “Nếu không nhầm thì họ là đến tham gia cuộc thi Chuunin!?”

“Đúng vậy chúng tôi đến làng Lá lần này là để tham gia cuộc thi Chuunin. Đây là giấy thông hành.” Tiếp Naruto nói, Temari lấy ra một tấm giấy quơ quơ sau đó cùng Kankuro cùng nhau nhanh chóng đuổi theo Gaara. Dường như cố ý để lộ ra bộ ngực sữa đã phát dục để Naruto có thể nhìn thấy một chút khe rãnh bên trong chiếc áo lưới. Trước khi đi cô nàng không khỏi đối với Naruto khẽ nói: “Hy vọng chúng ta lần nữa gặp mặt, anh chàng Genin đẹp trai làng Lá!”

“Naruto, ngươi làm sao mà biết được.” Đến cuối cùng, Sakura ra vẻ mặt khó hiểu nhìn về phía Naruto. Dường như bị làm bẽ mặt, giọng nói Sakura mang theo tức giận.

“Năm ngoái không phải cũng như vậy sao?” Một câu làm Sakura á khẩu không trả lời được. Naruto cũng lười đi để ý tiếp tục ghé vào trên nhắm mắt dưỡng thàn mà Konohamaru mấy tên nhóc con vừa mới vây quanh hắn cùng với Sasuke dường như bị làm lơ nên đã chán nản chạy đi chỗ khác chơi.

“Nha, người đều đến đông đủ đi.” Một đoạn thời gian sau, Kakashi bỗng nhiên xuất hiện đưa tay lên chào đồng thời nở nụ cười vờ ngu.

“Ân, nhanh lên đi, có chuyện gì thầy nên nói nhanh đi nếu không em đi tu luyện!” Naruto trực tiếp nói thẳng vào vấn đề với Kakashi, Sasuke đứng bên cạnh cũng gật đầu đồng ý.

“Như vậy sao, nhìn cái này đi! Các ngươi muốn hay không tham gia? Tham gia trực tiếp điền tên còn không thì bỏ.” Nói xong, Kakashi lấy ra đơn xin tham gia Chuunin quơ quơ trước mặt ba người.

“Thầy Kakashi, đây là đơn tham gia cuộc thi Chuunin đi.” Sakura ngạc nhiên mở to mắt hô lên.

“Ân.” Kakashi đạm mạc gật đầu một cái

“Nga, thầy Kakashi, lần thi này chúng ta có bao nhiêu người tham gia.” Bàn tay vươn ra tiếp nhận tờ giấy thi, Sakura lo lắng vội vã hỏi.

“Cộng các em có ba tổ.” Ba ngón tay đưa ra, Kakashi tiếp tục nói: “Đúng rồi, nếu các ngươi đồng ý vậy thì ký tên rồi tại năm ngày sau 3 giờ ở phòng 301 của học viện đem đơn này nộp là được.” Nói xong, hắn khẽ liếc nhìn về phía ba người: “Còn có chuyện gì sao?”

“Không có, thầy có thể đi rồi.” Naruto trực tiếp trả lời mà Sakura Sasuke cũng lắc lắc đầu.

“Nga, như vậy mấy ngày nay các em tự luyện tập đi. Phanh!” Giọng nói hạ xuống, Kakashi sử dụng một cái thuật thuấn thân biến mất.

Ba người nhìn nhau liếc mắt một cái, Naruto đột ngột nghiêng đầu nhìn hai người: “Ta còn muốn tu luyện đi trước! Hai người xin tự tiện!” Vừa dứt lời Naruto cũng nhanh chóng rời đi.

Sasuke chưa nói cái gì nhưng nhanh chóng rời đi lưu lại Sakura lẻ loi đứng ở trên cầu. Một trận gió thổi qua thổi tung bay đầu tóc màu hồng nhạt có vẻ..... Cô đơn. Thực cô đơn.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện