Theo thói quen đi đến khu báo danh, Phất Lan Đức xuất ra tiền đưa cho nhân viên đang công tác tại đó: "Phiền toái ngươi, chúng ta muốn đăng ký cho những học sinh báo danh đoàn chiến. Tên Sử Lai Khắc Bát Quái!"
Vô Cực kéo kéo khoé miệng, hắn cảm giác được cái tên này thật sự là quê mua. Công tác nhân viên trầm mặc nhìn về phía mấy người Vũ Vô Cực khẽ hỏi:"Sử Lai Khắc Bát Quái? "
Phất Lan Đức cau mày, công tác nhân viên tại Đại Đấu Hồn Tràng có chút sơ xuất, cho dù là gặp phải hồn sư cấp bậc cao đáng lẽ không nên biểu lộ gì ra mặt. Tên nhân viên này khẽ la như vậy hiển nhiên không làm Phất Lan Đức thấy hài lòng.
"Xin lỗi, tiên sinh. Xin hỏi ngài là người phụ trách của tổ đội đoàn chiến Sử Lai Khắc Bát Quái? " Công tác nhân viên hỏi dò.
Phất Lan Đức chậm rãi gật đầu: "Xem như là vậy đi. Phiền toái ngươi nhanh lên một chút. "
"Tiên sinh, xin ngài chờ một chút." Nhân viên công tác nhìn kĩ Phất Lan Đức kinh ngạc trong chốc lát, trên tay nắm chặt huy chương của Bát Quái nhanh chóng chạy vội ra phía sau.
Phất Lan Đức mặc dù rất bất mãn nhưng đối phương đã đem báo danh cùng với đoàn chiến huy chương cầm đi, cho dù Phất Lan Đức muốn đổi phân khu khác để báo danh cũng không được, chỉ đành kiên nhẫn đứng chờ tại đây. Kì thật Phất Lan Đức có điều không biết, chỉ cần đăng ký tổ đội của Bát Quái, bất luận là ở phân khu nào cũng sẽ được sự đãi ngộ đồng dạng.
Chờ cũng không lâu lắm, tên nhân viên kia đã quay trở lại. "Xin lỗi, làm cho ngài đợi lâu. " Tên nhân viên đó lập tức đem đăng ký tốt giao lại cho Phất Lan Đức. Đi theo tên nhân viên còn có vị chủ quản của Đại Đấu Hồn Tràng. Một nam nhân có tầm trung tuổi, khuôn mặt tương đối kiên nghị bước vào phía bên trong.
“Chào mọi người, ta là Ngao chủ quản của khu vực đấu hồn này!” Ngao chủ quản mặt mỉm cười: "Ngài vẫn khỏe, dẫn đội tiên sinh tôn kính, không biết chúng ta có thể nói chuyện. Sẽ không làm chậm trễ thời gian của ngài đâu. "
Phất Lan Đức lạnh nhạt nói: "Là chuyện riêng hay là chuyện về Đấu Hồn Tràng? "
Ngao chủ quản lập tức tiếp lời: "Đương nhiên là chuyện về Đại Đấu Hồn Tràng. "
Phất Lan Đức gật đầu. Loại tình huống này hắn sớm đã có thể đoán trước, dù sao, thành tích một tháng qua của Sử Lai Khắc là rất xuất sắc, không bị chú ý mới lạ. Nhất là là sự xuất hiện đám người Vũ Vô Cực cũng với những thiếu niên nhỏ tuổi đã đạt đến hồn tông khẳng định là bị chút ý nhiều hơn hết.
Mặc dù Phất Lan Đức rất không muốn cùng Đại Đấu Hồn Tràng nói chuyện, nhưng thế lực của Đại Đấu Hồn Tràng vốn khổng lồ, ngay cả quốc gia còn muốn kiêng kỵ vài phần. Hắn tự nhiên sẽ không chủ động đi đắc tội, lập tức gật đầu. Lập tức theo vị Ngao chủ quản rời khu báo danh đi vào bên trong.
"Dẫn đội tiên sinh, ta có việc khó khăn trước mắt cầu đến các vị” Ngao chủ quản có chút ngưng trọng nói: "Ta đại biểu Tác Thác Đại Đấu Hồn Tràng, hy vọng hôm nay Sử Lai Khắc Bát Quái tham gia đoàn chiến tiến hành ở trung tâm của đấu hồn tràng. "
"Nga? " Phất Lan Đức cũng không có kinh ngạc, chỉ là nhàn nhạt nói: "Chuyện này tựa hồ không phù hợp quy củ. Dựa theo quy định của Đấu Hồn Tràng, chỉ có hồn sư cấp bậc đã ngoài Ngân đấu hồn mới có đủ tư cách thi đấu tại sàn đấu trung tâm, Sử Lai Khắc bất quá chỉ là tổ đội mới lập mà thôi. "
Ngao chủ quản cười khổ nói: "Ngài không nên khiêm nhường. Sử Lai Khắc Bát Quái dù mới thành lập bất quá có được mấy thiếu niên này, ta tin tưởng việc này không làm khó các vị."
Thần sắc Phất Lan Khắc như trước vẫn không dao động. "Đã như vầy, các ngươi coi như là hôm nay xui xẻo đi."
Ngao chủ quản thở dài một tiếng, nói: "Ta nói những lời này là thật. Ba ngày trước, có một đội hồn sư đến đây, bọn họ cấp bậc toàn bộ đã là ngân đấu hồn hồn sư, hình như là các hồn sư quý tộc đến từ Tác Thác Thành. Liên tục hai ngày, điều giành được thắng lợi khiến cho không đội nào nguyện ý cùng họ đối đầu nữa. Đại Đấu Hồn Tràng vì lẽ đó tổn thất không ít. Ngài nếu đối với Đại Đấu Hồn Tràng quen thuộc, hẳn là cũng biết, hồn sư đạt tới Ngân đấu hồn huy chương bình thường điều đã ngoài bốn mươi cấp. Nhưng thành viên của toàn đội này chỉ là hồn tôn, làm chúng ta không thể phá bỏ quy củ đem bọn họ đối đầu với các hồn tông chiến đội khác. Cứ tiếp tục như vậy, Đại Đấu Hồn Tràng tổn thất sẽ rất lớn. Hôm nay mấy vị quý tộc hồn sư đó đã đăng kí tham gia, cứ tiếp tục, chỉ e rằng......"
Phất Lan Khắc trong lòng đã minh bạch được một chút, lập tức rõ ràng ý tứ của vị Ngao chủ quản. Trong lòng suy nghĩ một vòng, nói: "Hồn tôn có thể đạt đến Ngân đấu hồn huy chương, xem ra, bọn họ thực lực rất mạnh. Vậy, hai
ngày trước, Đấu Hồn Tràng đã dùng cách gì để thi đấu với bọn họ? "
Ngao chủ quản nói: "Bởi vì Tác Thác Đại Đấu Hồn Tràng của chúng ta không có hồn tôn cấp bậc Ngân đấu hồn đội ngũ, bất đắc dĩ..., chỉ có thể phái ra hồn tôn đội ngũ cấp bậc Đồng đấu hồn để nghêng tiếp. Trong đó còn có đội ngũ vừa lên Đồng đấu hồn không lâu tên Cuồng Chiến đội. Thực lực bọn họ không tồi. Bất quá bọn họ cũng thất bại. "
Phất Lan Khắc nhíu mày, "Tại cấp bậc hồn tôn, ta cũng từng xem qua cấp bậc của Cuồng Chiến đội tương đối khả quan, chẳng lẻ cái Ngân đấu hồn đội ngũ kia cấp bậc là cao hơn bọn họ? "
Ngao chủ quản lắc đầu nói: "Cái ngân đấu hồn đội ngũ này cùng Sử Lai Khắc Bát Quái giống nhau, đều là tổ hợp hồn hoàn tốt nhất. Hồn kỹ có ưu thế thật lớn, áp bách Cuồng Chiến đội không có một tia cơ hội. Hơn nữa hai người trong bọn họ hồn lực đều đã đạt đến cấp 39. Hơn nữa võ hồn còn đặc biệt cường, một người trong đó còn có ngoại phụ hồn cốt."
Nghe xong những lời này, Phất Lan Khắc sắc mặt rốt cục xuất hiện một ít biến hóa. Là người nổi tiếng về lý luận như Phất Lan Khắc, hắn đương nhiên biết hồn hoàn tốt nhất phối hợp mang ý nghĩa thế nào. Biểu hiện tại trên người hồn sư chính là hai hoàng nhất tử, giống bọn Đái Mộc Bạch, Vũ Vô Cực đều là như thế. Đặc biệt khi nghe được có người có ngoại phụ hồn cốt thì sắc mặt đám người cũng theo đó trở nên trầm trọng hơn.
"Cho dù như thế, Đại Đấu Hồn Tràng như thế nào lại cho rằng Sử Lai Khắc chúng ta có thể giành được thắng lợi? Dù sao, chúng ta chỉ có sáu gã hồn sư đã ngoài ba mươi cấp, còn lại hai người vẫn chưa qua ba mươi cấp chướng ngại."
Ngao chủ quản mỉm cười, nói: "Ngài đã khiêm nhường. Mọi người điều biết, Sử Lai Khắc Bát Quái có hai vị hồn lực không kém so với ba mươi chín cấp là bao. Hoả Mị Yêu Cơ và Thiếu Tư Mệnh cùng với Vũ Vô Cực đều lấy vượt cấp khiêu chiến mà thắng. Trận đấu này có bảy người, các vị lên đài là sáu hồn sư ngoài ba mươi cấp cộng thêm một hồn sư dưới ba mươi cấp. Thực lực hẳn cũng ngang bằng nhau có phần thắng hơn chút."
Phất Lan Đức trong mắt quang mang lóe ra, suy tư một lát sau, nói: "Nếu ta nhớ không sai, tham gia thi đấu tại trung tâm của Đấu Hồn Tràng, thắng thua điều có thưởng kim tệ? "
Ngao chủ quản nhìn Phất Lan Đức tựa hồ đã động tâm, trong lòng nhất thời mừng thầm, lập tức tiếp lời: "Đương nhiên, tham gia xong trận đấu mỗi vị hồn sư đều được nhận năm trăm kim hồn tệ. Mà quý vị là do Đại Đấu Hồn Tràng trực tiếp mời, nếu có thể thắng lợi, Đấu Hồn Tràng sẽ lập tức xuất ra một vạn kim hồn tệ làm tiền thưởng. Nhưng bởi vì Sử Lai Khắc Bát Quái còn mới đăng ký, tính tích phân vẫn phải dựa vào phương thức cũ.”
Phất Lan Đức cho tới bây giờ cũng không là người cố chấp, càng huống chi đối phương xuất ra điều kiện đã thập phần ưu đãi. Quan trọng nhất cũng không phải là kim tệ hay tích phân, Phất Lan Đức sở dĩ phân vân chính là muốn tìm cơ hội bồi dưỡng đám Bát Quái. Đối thủ có cấp bậc là Ngân đấu hồn, hơn nữa hồn hoàn là phối hợp tốt nhất. Thi đấu với đối thủ như vậy sẽ thu được không ít chỗ tốt.
Phất Lan Đức chậm rãi gật đầu: " Tốt, ta đáp ứng ngươi. Xin ngươi chuẩn bị thật tốt tư liệu về đối phương."
" Tư liệu về đối thủ cũng đã chuẩn bị xong. Ngài có thể nghiên cứu trước một chút. Sau đó ta sẽ mang mọi người tiến vào trung tâm của Đấu Hồn Tràng để chuẩn bị. "
Nói xong, Ngao chủ quản rất nhanh xoay người rời đi, hiển nhiên là đem việc Sử Lai Khắc đồng ý tham gia hồi báo lại, đồng thời cũng an bài một chút các việc. Lúc này thời gian thi đấu đoàn chiến là hơn một canh giờ, cũng đủ để Tác Thác Đại Đấu Hồn Tràng an bài nhiều chuyện.
Thời gian không dài, chẳng những Sử Lai Khắc Bát Quái được nhân viên công tác mang tới phòng này, mà ngay cả Phất Lan Đức cùng Triệu Vô Cực đồng dạng cũng được tới đây. Có thể thấy các nhân viên trong đây đã quan sát mọi người không phải chỉ mới một hai ngày.
Phất Lan Đức bình tĩnh đem những lời vị Ngao chủ quản kia lập lại một lần, đồng thời đem tư liệu được chuẩn bị đặt lên bàn.