Trước đó, Đại Sư nhìn về Phất Lan Đức, một tay khẽ cầm lên cằm mình rồi bình tĩnh nói: “Thật sự thì ta có một kế hoạch. Nếu như lần này đội Sử Lai Khắc có thể chiếm lấy được quyền lựa chọn hồn thú mà nói. Ta cùng với thầy giáo Thiệu Hâm có thể ra tay đối phó hồn thú bằng hồn kỹ thứ hai của ta. Loại hồn kỹ này có tác dụng làm cho hồn thú hôn mê.”
“Đại Sư...” Mã Hồng Tuấn cướp lời hỏi: “Không phải chúng ta không thể ra tay giết hồn thú bên mình sao?” Đối với luật lệ, hắn còn biết một chút. Thứ nhất giết chết hồn thú bên mình không tăng tu vi mà người lại giảm tu vi. Thứ hai cửa hàng bên mình sẽ không mua thi thể hồn thú. Thứ ba, đối phương trong đó bất cứ ai đều có thể hấp thu hồn hoàn do bên mình giết để tăng tu vi. Cơ bản là hại mình lợi người nên rất ít người sẽ lựa chọn giết hồn thú bên mình.
“Theo lý thuyết thì là như vậy!” Đại Sư hơi gật đầu một cái, ánh mắt nhìn nhiều một chút Mã Hồng Tuấn. Bị Đại Sư nhìn như thế, Mã Hồng Tuấn cảm giác được cả người lao lao. Đại Sư bình tĩnh quét mắt đám người thấy mọi người đều nghi hoặc, Đại Sư nói tiếp: “Nhưng hồn kỹ của ta chỉ làm cho hồn thú bị thôi miên rơi vào trạng thái hôn mê. Cơ bản sẽ không làm tổn thương quá nhiều đến hồn thú. Tu vi cũng vì thế giảm không đáng kể. Người ra tay chính sẽ là thầy giáo Thiệu Hâm!”
Mọi người ngạc nhiên nhìn về phía Thiệu Hâm. Diễm Linh Cơ nhoẻn miệng nở nụ cười, một nụ cười tràn ngập mị hoặc mê hoặc chúng sinh. Ngón tay khẽ gõ gõ má của mình, nàng tò mò lên tiếng hỏi: “Đại Sư, người muốn ngăn cản đối phương lên cấp!”
“Khụ, khụ...” Bàn tay nắm ở miệng của mình, Đại Sư ho khan vài tiếng nói: “Đúng vậy! Vì vậy trong lúc được lựa chọn hồn thú, chúng ta lựa chọn các loại hồn thù có tốc độ phi hành nhanh một chút nhưng khả năng kháng độc không cao. Đến lúc đó, ta sẽ để cho La Tam Pháo sử dụng hồn kỹ làm hôn mê các con hồn thú. Thầy Thiệu Hâm sẽ là người đem hồn thú giết.”
“Tuy nhiên cách này cũng chỉ có thể đạt được đến hồn thú dưới một vạn năm. Một khi hồn thú trên vạn năm xuất hiện cơ bản ngay cả các loại vũ khí bán ra trong cửa hàng cũng khó giết. Hơn nữa, thứ vũ khí ấy, giá cả quá cao. Với lại hồn kỹ của ta lúc đó cũng sợ chỉ còn trên dưới ba mươi cấp. Cơ bản với những con hồn thú này không có cách nào. Thế nên mọi người phải tranh thủ thời gian tăng cấp trong chiến đấu. Tận tình săn giết các loại hồn thú.”
Mọi người bây giờ cũng hiểu Đại Sư muốn làm gì. Đơn giản là chui lỗ hổng của hệ thống để mình thầy giáo Thiệu Hâm chịu trận tu vi giảm sút. Dù sao thì hồn thú bên mình là sẽ không tấn công bên mình nên chẳng lo lắng gì khi giết chết chúng cả. Chúng sẽ không tấn công lại đối với thủ vệ giả đã sụt tu vi.
Áo Tư Tạp ở bên cạnh Đái Mộc Bạch khẽ nhỏ giỏng nói: “Đại đại ca, kế hoạch này sao ta cảm giác có phần...” Vừa nói bàn tay hắn hơi đưa ra, vẻ mặt cười gượng gạo.
“Tiểu nhân sao?” Vũ Vô Cực ôm ngực thay Đái Mộc Bạch trả lời: “Đúng là có chút tiểu nhân nhưng binh bất yếm trá. Chúng ta thắng lợi là được!”
“Vô Cực nói đúng...” Phất Lan Đức thở ra một hơi dài: “Đáng tiếc ta e rằng kế hoạch này cũng chỉ dùng được một lần. Lần sau, đối phương nhất định sẽ có đề phòng. Đồng thời không ít người cũng có khả năng sẽ bắt trước làm như vậy!”
Đại Sư gật đầu thầm chấp nhận lời Phất Lan Đức nói. Xác thực như Phất Lan Đức nói, không ít hồn sư có loại hồn kỹ thôi miên trên diện rộng này. Song Đại Sư tin tưởng rằng loại võ hồn hoàng kim long biết đánh rắm của mình đều đứng trên số một số hai trong võ hồn. Khó có loại võ hồn nào có thể so sánh được. Sau khi tiến hoá thành hoàng kim thánh long, uy lực rắm thối La Tam Pháo đầu chỉ tăng lên một chút. Ngay cả hiện giờ Đại Sư ở cấp bậc hồn tông, rắm thối La Tam Pháo có thể thối chết cả vạn năm hồn thú.
Lần này so đấu cùng so sánh với Sử Lai Khắc học viện một bên, hồn hoàn năm hạn của đội học viện Thiên Đấu hoàng gia phải có chỗ thua kém, ngược lại trên phẩm chất cũng không thua kém bao nhiêu, có thể đại biểu Thiên Đấu hoàng gia học viện xuất chiến, những đệ tử đó đều là có được hồn hoàn tốt nhất. Dù sao, bằng vào lực lượng giáo viên cường đại như vậy của Thiên Đấu hoàng gia học viện, còn có thế lực của các quý tộc, cho nên có được hồn hoàn tốt nhất cũng không tính là quá lao lực. Đáng tiếc
chính là, lúc này đây bảy người trong đó chí có Áo Tư Tạp và Đại Sư đạt đến hồn tông. Điều này nói rõ cái gì? Đám người chỉ có hai người đạt đến cấp bậc hồn tông mà thôi còn lại toàn bộ là Đại Hồn Sư.
Bất quá bọn họ cũng không phải không có cơ hội thắng. Chỉ cần bản thân có thể đạt đến cấp bậc hồn tông nhanh trước đoàn người Vũ Vô Cực sau đó toàn lực tiến công đánh hạ đám người Phất Lan Đức, như vậy là vẫn có phần thắng. Càng kéo lâu càng bất lợi... Đồng thời trong đám người giáo viên cũng có hồn sư có khả năng phi hành, đây là đề phòng hồn thú được thả ra có loại phi hành. Đồng thời vị giáo viên này được xếp hàng bảo hộ khá gần doanh trại.
Song lần này bọn họ đã tính nhầm, Đại Sư trực tiếp sử dụng kể hoạch vô cùng vô sỉ. Trực tiếp đem hồn thú bên mình cho Thiệu Hâm giết chết kéo dài thời gian. Đồng thời đoàn người Phát Lan Đức lại mặc kệ các loại hồn thú phi hành bay vào bên trong lãnh địa Sử Lai Khắc tiến vào doanh trại. Chiến thuật này thực sự quá hiệu quả bất quá sau ngày hôm nay, đám người nhất định sẽ có đề phòng. Họ nhất định sẽ tìm ra phương án chế hành Đại Sư hoặc cũng bắt trước theo loại kế hoạch này.
“Vô sỉ!?” Tuyết Tinh Thần Vương nhìn đám hồn thú thả ra tiến vào doanh địa học viện Sử Lai Khắc. Toàn bộ bị đám học viên xử lý làm gia tăng thực lực cùng với bán lấy tiền, mặt Tuyết Tinh Thân Vương theo đó biến thành đen lại. Hắn lớn tiếng giận giữ nói: “Sao có thể có loại chiến thuật như vậy chứ? Ta muốn cử báo học viện Sử Lai Khắc gian lận. Đây chính là gian lận thực sự...”
“Thân vương, ngài nói như vậy là không đúng rồi!” Mộng Thần Cơ đưa tay nhẹ nhàng vuốt râu: “Từ xưa đến nay binh bất yếm trá. Đại Sư không hổ là Đại Sư, nhanh như vậy đã tìm ra điểm yếu của hồn thú rồi. Bằng cách này quả thực có thể ngăn cản đối phương tấn cấp tận dụng thời gian cho bên mình. Thực sự là một mũi tên trúng hai con chim!”
Ninh Phong Trí hơi gật đầu đồng ý: “Xác thực là như vậy! Chiến thuật này có vài phần không sáng rọi, có hiềm nghi lợi dụng điểm yếu của thế giới ảo. Song chúng ta không thể phủ nhận nhược điểm của nó. Bất quá nó cũng không phải không có cách nào phá giải. Chỉ cần lựa chọn các loại hồn thú có khả năng chống cự các loại hồn kỹ hồn mê hoặc các loại hồn thú di chuyển dưới đất hay các loại hồn thú hệ thực vật nhưng có thể phả giải. Hoặc áp dụng nguyên bản kế hoạch của đối phương dẫn đến hai bên kiềm chế lẫn nhau.”
Theo Ninh Phong Trí nói đến điều kiện khi lựa chọn các loại hồn thú hệ thực vật. Chúng không có cách nào di chuyển nên sẽ trực tiếp bị truyền tống lên trên bản đồ của bên mình. Nhờ vậy sẽ không bị các hồn sư tiến hành chặn đánh gây cản trở hấp thu hồn hoàn. Kế hoạch xác thực có vài phần hữu hiệu. Trí tuệ con người là vô hạn, nhắm vào tính quả thực khá lớn.
“Chiến thuật đúng là có vài phần cao minh!” Tát Lạp Tư ở một bên hơi nghiêm túc nhưng cưới khẽ: “Bất quá có vài phần không sáng rọi. Đối với một hồn sư quả thực có vài phần mất mặt...”
“Tát Lạp Tư các hạ...” Ninh Phong Trí hơi cười lắc lắc đầu nói: “Gì nói đến sáng rọi. Từ trước đến nay đều là binh bất yếm trá. Đại Sư có thể đưa ra chiến thuật như vậy, xác thực có con mắt nhìn đại cục. Mặc dù không có cách nào cho chúng ta nhìn thấy thực lực thật sự của học viện Sử Lai Khắc bất quá cũng đem một chiến thắng dễ dàng cho học viện Sử Lai Khắc.”
Trước con mắt phún lửa của Tuyết Tinh Thân Vương, học viện Sử Lai Khắc nhanh chóng đạt đến ba mươi cấp trong khi học viện Thiên Đấu vẫn chưa có người đạt đến ba mươi cấp. Điều này nói rõ học viện Sử Lai Khắc đã dựng ở thế bất bãi. Không quá bao lâu, Tuyết Tinh Thân Vương nhìn thủ lĩnh học viện Thiên Đấu ngã xuống, hai hàm răng theo đó trực tiếp nghiến lại. Thuần tuý là nghiền áp một bên nghiêng về phía học viện Thiên Đấu bị học viện Sử Lai Khắc treo lên đánh.