Bùi Yến đứng lên, bước ra khỏi hang đá.
Trương Diệu không chú ý thấy Bùi Yến lảo đảo một cái, hắn vội huơ tay chống một bên vách tường mới đứng vững người.
Bùi Yến sờ lồng ngực lại bắt đầu đau nhói, hắn nhíu chặt mày, môi mím lại.
Mới rồi nằm ngửa Bùi Yến cảm thấy vết thương đã khép, dường như người khỏe mạnh nhưng khi đi mới biết vẫn bị thương rất nặng.
Dù sao Bùi Yến bị thương quá nặng, không thể vì một trái cây nho nhỏ liền khỏe lại ngay.
Nhìn bề ngoài làn da liền sẹo nhưng dưới lớp da, vết thương bị té bị cào nát chưa lành.
Bùi Yến cảm giác thân thể khó chịu hơn những lần trước bị thương nhưng hắn không lên tiếng, sợ hại Trương Diệu lo âu, hơn nữa nhịn đau riết rồi sẽ quen.
Bùi Yến thả lỏng bàn tay ấn vết thương xuống, giữ vẻ mặt bình thường đi theo bên cạnh Trương Diệu, bộ dáng bình tĩnh như 48iw gì xảy ra.
Nhìn Bùi Yến đến sau lưng mình, Trương Diệu không phát hiện hắn có gì bất thường.
Mắt Trương Diệu nhìn chằm chằm lá cây bản đồ, tay chỉ vào tuyến đường sắp đi.
Trương Diệu nói:
- Sau khi chúng ta ra ngoài sẽ từ chỗ này đi bên này.
Bùi Yến luôn không có ý kiến gì, Trương Diệu nói gì nghe nấy.
Bùi Yến lắng nghe Trương Diệu nói ra tuyến đường đi, hắn gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
Hai người lau cơ thể sạch sẽ một chút.
Bùi Yến cởi áo choàng rách mười xuống, xé mấy phần dư chỉ chừa lại cái áo choàng đơn giản khoác lên người.
Da của cha mà Bùi Yến cướp từ người thú nhân mặt sẹo thì hắn cẩn thận cất trong người.
Thú nhân không tịch thú đồ đạc trên người Bùi Yến, Trương Diệu, chắc vì hai người dính đầy máu, bùn đất dơ bẩn, các thú nhân lại bạn tế lễ nên không rảnh tịch thu đồ đạc.
Nhờ thế mà da thú trên người Bùi Yến, Trương Diệu còn đó, da người hắn cướp về cũng vẫn còn đây.
Đi qua con đường hang đá gập ghềnh, Bùi Yến, Trương Diệu cẩn thận đi tới trước, bên tai nghe đằng trước có thanh âm.
Tiếng động từ nhỏ đến lớn dần, thanh âm như tiếng chặt khúc gỗ.
Trương Diệu, Bùi Yến chạy tới, thấy trước mắt có ánh lửa mờ nhạt, hai người vội rụt về.
Qua một lát hai người thò đầu ra, quan sát cái hang đá to phải đi qua để ra ngoài.
Trên bốn vách tường hang đá cắm mấy cây đuốc đốt lửa, một thú nhân đưa lưng hướng Trương Diệu, Bùi Yến, đang nhàm chán chém cái gì đó.
Trong hang động lớn trống trải chỉ có một mình thú nhân canh chừng.
Bởi vì bây giờ là lúc đặc biệt, tuy mới có hai kẻ xâm nhập tế lễ, nghe nói thân thể chắc khỏe nhất trong đám con người làm các thú nhân chú ý, tò mò.
Nhưng thời gian này có chuyện cực kỳ quan trọng với thú nhân, bọn chúng bận tham gia hoạt động tế lễ hiếm hoi sắp kết thúc mấy ngày nay.
Thú nhân mang theo nô lệ đi xếp hàng đồng hóa, hay đơn thuần vì chúc mừng hoạt động, xem tế lễ tưng bừng rất quan trọng với thú nhân.
Nhưng bên con người cần có thú nhân trông chừng cửa hang, có một thú nhân xui xẻo bị chọn trúng.
Bởi vì các thú nhân luôn tự tin vào sức mạnh của mình, cộng với hai con người bị thương nặng hôn mê, lại bị nhốt, chúng nó nghĩ rằng chỉ cần một thú nhân trông chừng là đủ rồi.
Thú nhân bị chọn phải canh chừng hang mãi khi các thú nhân khác trở về rồi mới tính tới giải quyết hai con người bị nhốt như thế nào.
Trong hang chỉ có một thú nhân canh chừng, nhìn hành động của nó thì biết nó đang rất chán.
Tay thú nhân cầm đao dài khoáng thạch cạy từ tay Trương Diệu lúc anh xỉu.
Móng vuốt thú nhân cầm đao lật tới lật lui xem, giơ đao chém xuống khúc gỗ đặt trước mặt nó.
Thú nhân chém tới chém lui một lúc lâu, dường như nó thấy không thuận tay, lại như nghĩ đến cái gì, nó xoay người lấy ra quà cáp thu của đám thú nhân mới được nó cho vào tham quan nhân loại, là một con dao găm làm bằng khoáng thạch màu sắc kỳ lạ.
Thú nhân cầm dao găm kích cỡ thuận tay, nhẹ nhàng hơn đao dài vừa rồi nhiều.
Thú nhân hào hức huơ dao găm huơ tới huơ lui, lại cúi đầu chém khúc gỗ trước mặt mình.
Thú nhân không ngờ mấy thú nhân định nhìn lén con người mới sẽ mang đến thanh vũ khí, nghe chúng nó bảo là tiện tay nhặt từ dưới đất lên, thấy lạ nên mang theo bên người.
Lúc ấy đao dài trong tay thú nhân canh chừng, chúng nó chợt nhớ mình nhặt được dao găm khác nên bảo là chúng nó cũng có vũ khí, cho chúng nó vào xem thì sẽ cho thú nhân trông chừng con dao khoáng thạch.
Nghe nói có dao cùng chất liệu, tâm tình thú nhân trông chừng rất tốt, nó gật đầu đồng ý cho đám thú nhân tò mò vào xem hai nhân loại.
Thú nhân nhận