Đảo Dị Chủng

Chương 68


trước sau


Thú nhân Xích Kha canh gác muốn vươn tay kéo Trương Diệu lại gần nhưng bị Bùi Yến bắt chặt cánh tay.

Mắt Bùi Yến lóe tia sắc bén độc ác, kéo xuống khăn che miệng mũi, nhe răng nanh thú cố ý gắn vào cho thú nhân Xích Kha đó xem, răng nanh cực kỳ sắc bén.

Bùi Yến cảnh cáo:
- Nô lệ của ta chỉ có ta chạm vào!
Bùi Yến hất vuốt thú nhân Xích Kha ra, kéo mạnh dây thừng, kéo Trương Diệu cúi đầu giả bộ ngoan đứng sau lưng vào ngực.

Bùi Yến làm động tác thô bạo túm đầu Trương Diệu buộc anh ngửa mặt lên cho thú nhân Xích Kha canh gác xem.

Bùi Yến từ phía sau ôm chặt Trương Diệu trong ngực mình, cúi đầu tỏ vẻ chiếm hiếm thè lưỡi liếm mặt anh.

Trương Diệu ngơ ngác đứng nhưng tay giấu dưới áo choàng thì siết chặt, cố gắng kiềm chế muốn đánh người.

Bị liếm thì thôi đi, còn bị người khác ngó xem, quá mất mặt.

Trong lòng có bất mãn cỡ nào thì bề ngoài Trương Diệu giữ bộ dáng co ro rụt rè, khép mắt, ngoan ngoãn cho Bùi Yến ôm, liếm mặt, không lộ vẻ gì chống cự, từ chối.

Thiệt thòi, quá thiệt thòi, Trương Diệu cảm thấy giả làm nô lệ là quá thiệt cho mình.

Thấy rõ mặt mũi Trương Diệu, thú nhân Xích Kha mắt sáng rỡ, đầy hứng thú.

Trên hòn đảo này rất ít có người sống sót, nhiều năm mới gặp vài người.


Sau khi bắt người về trừ phụ nữ, người già ra, đàn ông vạm vỡ bộ mặt không tệ thì rất ít ỏi.

Người đàn ông vừa đẹp vừa cao to, là nô lệ cực phẩm hiếm hoi, hèn chi thú nhân này sẽ dẫn hắn đến bên này đồng hóa.

Thứ cực phẩm như vậy nếu là nhân loại thì quá yếu ớt, dễ bị đùa chết.

Nếu thành công chuyển hóa thành thú nhân Xích Kha thì sau này muốn chơi cỡ nào cũng không sao.

Suy nghĩ và dục vọng của thú nhân Xích Kha chưa bao giờ cần kiềm nén.

Thú nhân Xích Kha canh gác thấy bộ dáng Trương Diệu hợp khẩu vị thú nhân Xích Kha thì tay rục rịch muốn sờ.

Lần này Bùi Yến kéo Trương Diệu lùi ra sau mấy bước, rút đao đá sau lưng ra, mũi đao chỉ vào đầu thú nhân Xích Kha.

Bùi Yến gầm nhẹ:
- Ngươi muốn giành với ta?
Thú nhân Xích Kha canh gác suýt bị đao đâm vào mũi mới giật mình giương mắt nhìn, phát hiện thú nhân Xích Kha dùng vũ khí chỉ vào nó cảnh cáo có lông trên đầu xen lẫn sắc đỏ.

Thú nhân Xích Kha hiểu rằng một mình nó không thể đánh thắng thú nhân này, xem ra nó không thể cướp đi nô lệ hiếm.

Thú nhân Xích Kha canh gác không cam lòng né sang bên, lắc đầu ý bảo Trương Diệu, Bùi Yến có thể đi vào.

Thú nhân Xích Kha canh gác thì tiếp tục kiểm ra đám thú nhân Xích Kha chờ đợi mất kiên nhẫn, bắt đầu gào thét.

Thú nhân Xích Kha canh gác chỉ mong trong đám thú nhân Xích Kha xếp hàng đằng sau lại có nô lệ cực phẩm, tốt nhất là thú chủ không mạnh để nó cướp lấy cho mình dùng.

Rốt cuộc thuận lợi bước vào bộ lạc.

Trương Diệu đi theo sau Bùi Yến, từng bước một đi tới, cảm thấy chân trần đạp đá vụn sắc bén đầy đất cấn khó chịu.

So với chân Bùi Yến đã bị chai một lớp dày không cần giày, thú nhân Xích Kha có da dày lông dày thì bàn chân Trương Diệu quá yếu ớt.

Nhưng đau chân là chuyện nhỏ, cố nhịn rồi cũng qua.

Trương Diệu ngửa đầu nhìn lên, quyết định dời sức chú ý, bỏ qua đau chân, đi nhiều rồi sẽ quen.

Cây trắng không lá thô to chắc khỏe quấn quanh vào nhau thành vách tường chắc chắn bên ngoài bộ lạc, thanh lọc, ngăn cách mùi hôi sương mù chỉ có Bùi Yến, các thú nhân Xích Kha mũi nhạy là ngửi được.

Những thân cây rất to, mỗi cây dán sát nhau cùng sinh trưởng, gần như không có khe hở.

Cây càng mọc lên trên thì nhánh tách ra nhiều hơn quấn quanh nhau, dần gấp khúc thành vòng tròn, hình thành võng thiên nhiên.


Những cành cây cao tách ra từng khe nứt, Trương Diệu mơ hồ thấy bên trong rậm rạp trái đỏ.

Cây trắng và trái đỏ rực như ẩn như hiện thành hàng rào đầy nghệ thuật.

Giữa các cây bởi vì sinh trưởng dính vào nhau rất chặt, lối ra duy nhất là cửa.

Trương Diệu quan sát kỹ khu đất bọn họ bước vào tận cùng là

đầu gỗ, chắc đám thú nhân Xích Kha phát hiện chỗ thiên nhiên sinh trưởng che lấp kín đã chặt bỏ một gốc cây mới khiến rừng tự nhiên vòng quanh có một lối ra vào.

Nhưng đỉnh lối ra vào, những chạc cây bọc bên trên theo gió lắc lư kéo theo đầu khô đét không biết là của sinh vật gì, nhìn ra được có là thú nhân, động vật có vú, nhân loại.

Mỗi một cái đầu bị gió thổi khô không còn chút nước, da đầu và lông co rút kéo căng đầu lâu.

Vài đầu người phần cằm bị đám thú nhân Xích Kha hành hạ nhục nhã nguyên khớp hàm bị tháo dỡ ra chỉ còn lại cái mồm há to không cằm, bên trong lơ lửng đầu lưỡi đen sắp rớt thè ra ngoài.

Có đầu người hai hốc mắt hình như bị loài chim mổ chỉ để lại lỗ hổng trống rỗng.

- Khẹc!!!!
Tiếng hú quái dị đột nhiên vang lên hấp dẫn Trương Diệu ngẩng đầu quan sát đầu khô treo trên cây, anh nhìn vào trong vòng cây mới thấy rõ hoàn cảnh bên trong là gì.

Bởi vì những nhánh cây quấn quanh trên đầu mới thần kỳ ngăn cách sương tím ở bên ngoài.

Bên trong bộ lạc tầm nhìn rất rõ ràng, không thấy chút sương mù.

Nhưng ngẩng đầu nhìn ngoài khe hở cây trắng không lá sẽ thấy tràn ngập sương tím đậm đặc lượn lờ.

Ánh nắng bên ngoài xuyên qua khe hở chiếu vào, bởi vì bây giờ gần buổi tối nên ánh sáng trong bộ lạc hơi âm u.

Nhưng có thể thấy nhiều ánh sáng màu da cam lơ lửng bên trong, đó là các thú nhân Xích Kha đi tới đi lui giơ đuốc chiếu sáng.


Lần đầu tiên Trương Diệu thấy nhiều thú nhân Xích Kha xuất hiện chung một chỗ.

Thú nhân Xích Kha đi qua đi lại lướt qua Trương Diệu, Bùi Yến.

Có một số thú nhân Xích Kha tháo xuống áo choàng chụp trên đầu, khăn che mặt.

Có thú nhân Xích Kha một mình, có thú nhân tay cầm dây thừng dắt một nô lệ hoặc vài nô lệ.

Mỗi nô lệ đều rất ngoan đi theo sau lưng thú nhân Xích Kha.

Trương Diệu thấy đa số nô lệ là thú nhân Xích Kha, nhân loại thì liếc sơ không thấy vài người.

Xem ra người sống sót lên đảo rất hiếm hoi, không có nhiều người bị nạn.

Trong đám thú nhân Xích Kha, Trương Diệu phát hiện những thú nhân Xích Kha trong lông tóc xen lẫn lông đỏ có thể biến thân thành toàn thú bộ dáng rất kênh kiệu, sau lưng kéo theo nhiều nô lệ hơn.

Tiếng hú quái dị mới rồi hấp dẫn Trương Diệu chú ý, anh nhìn qua thì thấy đến từ vài thú nhân Xích Kha cưỡi sinh vật quái dị phát ra.

Những sinh vật bị thú nhân Xích Kha cưỡi có một thân hình khổng lồ có thể chở mấy thú nhân Xích Kha, gấp khúc, bên trên bẹp, thân thể kéo dài ra từ vỏ phu lông chim màu xám hình trứng, đầu có ba đôi mắt màu xanh, miệng dài mỏng cỡ bốn, năm centimet.

Nó nhờ hai vuốt có màng giống rùa biển bò nhanh đi, thú nhân Xích Kha cưỡi trên lưng nó chỉ cần kéo dây leo cột trên miệng mỏng dài của sinh vật đó là thoải mái khống chế hướng đi.

Sinh vật này vừa giống chim vừa giống sâu, nói là động vật có vú cũng đúng, tiếng hú rất kỳ dị..


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện