Lư Hoài ở chỗ Giản Ninh nếm mùi thất bại, vốn đã cảm thấy không xuống đài được, phó đạo diễn lại liên tục châm ngòi thổi gió ở bên cạnh.
"Giản Ninh này ngày thường trông mềm yếu nhu nhược, lại có thể không cho anh một chút mặt mũi nào, thật sự là không biết phân biệt tốt xấu!"
Lư Hoài "Hừ" một tiếng, "Cô ta không nể mặt đi, tôi đây chèn ép cô ta." Anh ta khé híp mắt, "Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt."
Khi một nữ diễn viên gặp phải chuyện như này, không có tiếng tăm còn có thể làm ồn ào, có danh tiếng không có lai lịch (ý chỉ người chống đỡ, chống lưng), vì thanh danh, chỉ có thể nén giận.
Phó đạo diễn nghĩ đến Giản Ninh là người của Trục Ảnh, khuôn mặt tỏ vẻ u sầu, "Trước đó không phải vẫn truyền quan hệ của Giản Ninh cùng Trình Dập không bình thường sao? Chúng ta làm như vậy có thể đắc tội Trình Dập hay không? Nghe nói ông ta cùng vị cộng sự Lý Dao kia của ông ta chính là thương chính ăn hết." (thương chính ăn hết: là thương trường hay chính trị 2 anh này đều thâu tóm)
Lư Hoài khinh thường khẽ cười, "Không cần biết lúc trước quan hệ của bọn họ là gì, thế nhưng bây giờ Giản Ninh quay phim Trình Dập hoàn toàn không hỏi đến.
Cho dù trước đây cô ta thật sự là người của Trình Dập, hiện tại xem ra cũng là tan vỡ rồi.
Dù cho như vậy, ta còn sợ cô ta, đồng ý ngủ với tôi là tôi cất nhắc cô ta, lại vẫn không biết tốt xấu."
Phó Đạo Diễn nhìn Lư Hoài miệng nghiện, vẻ mặt cười làm lành.
Nói Lư Hoài bớt giận, lúc chuẩn bị ngủ, ông ta liền đi ra.
Di động của Lư Hoài vang lên, cầm lên thì thấy, là số từ nước ngoài.
Trong lòng ông ta nói thầm, sẽ là ai chứ? Trước kia mới vừa đoạt được giải thưởng ông ta có quen với mấy nhà làm phim nước ngoài, nhưng chút quan hệ này đã tan vỡ từ sớm.
"Alo, ai vậy?"
"Xin chào đạo diễn Lư, tôi là Trình Dập."
Lư Hoài khẽ run rẩy, nghĩ thầm rằng thật sự là nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến.
"Ồ...! Đạo diễn Trình, xin chào xin chào.
Tìm tôi có việc gì sao?"
"Ngưỡng mộ anh đã lâu, vừa vặn hiện nay chúng ta có hợp tác, cho nên muốn tới đoàn làm phim của anh học hỏi kinh nghiệm.
Không biết có quấy rầy đến anh hay không?"
Mà bất luận cho hiện nay Trình Dập là đạo diễn chạm tay có thể bỏng, hay tài chính cùng nhân mạch quan hệ (mối quan hệ cá nhân) sau lưng anh cũng đều khiến người khác ấn tượng thèm muốn.
Hiện tại ông ta chủ động liên hệ với Lư Hoài, đương nhiên Lư Hoài muốn nịnh bợ ông ta nha!
"Hoan nghênh hoan nghênh! Xem anh nói kia, quá khách khí rồi.
Anh nguyện ý tới đoàn làm phim chúng tôi, đó là đến chỉ bảo."
"Ha ha, cám ơn, bây giờ tôi còn ở nước ngoài, hai ngày nữa sẽ qua đó.
Còn có..."
Trình Dập tạm dừng một chút, giọng điệu cũng trở nên lạnh nhạt, trong lòng Lư Hoài đột nhiên căng thẳng.
"Trước đây Giản Ninh đóng phim đều do tôi làm đạo diễn, đây là lần đầu cô ấy chính thức hợp tác cùng đạo diễn khác.
Nếu như có bất kỳ điều gì mạo phạm đến người của anh, xin hãy tha lỗi."
Trong lòng Lư Hoài như có một tảng đá đang đè nặng, một đường chìm xuống, một đường không nắm chắc.
Trong phòng khách sạn có mở điều hòa, nhưng ông ta vẫn đổ mồ hôi lạnh, sờ soạng đỉnh đầu trọc lốc một cái, hậu tri hậu giác nói: "À...!Không có không có, chúng tôi hợp tác rất vui vẻ.
Giản Ninh quay phim cực kỳ chuyên chú, là một diễn viên tốt, có thể mới được cô ấy diễn bộ phim của tôi, là vinh hạnh của tôi."
Trình Dập thích nghe người khác khen ngợi Giản Ninh của anh là một diễn viên tốt, nhiệt độ trong giọng nói của anh cao hơn chút, "Tốt, vậy tôi đây an tâm.
Đạo diễn Lư, hẹn gặp mặt anh hai ngày nữa."
"Được được được, rất mong được gặp mặt anh."
Sau khi cúp điện thoại, Lư Hoài thở dài ra một hơi, thầm nghĩ cũng may mình không có hành động thiếu suy nghĩ!
Chuyện giữa Giản Ninh và Trình Dập cũng vậy, tới cùng quan hệ giữa họ là gì, có thể đưa ra trọng điểm không?
Còn không trông cứ như là một cái bẫy vậy…
**
Dương Hi: Cậu muốn vệ sĩ cao lớn dũng mãnh, tôi đã đặt hàng, hai ngày nữa ông ta có thể tới hầu hạ cậu rồi.
Giản Ninh: Kinh nghe cậu nói như vậy, sao tôi lại có cảm giác mình giống nữ phiếu khách vậy? (giống phú bà)
Dương Hi: Ha ha ha ha ha ha ha, chúc hai người tính phúc.
Giản Ninh: ...
Sau khi tắt điện thoại, Giản Ninh nghe thấy mọi người xung quanh nói đạo diễn đến đây.
Nghe thấy tiếng Lư Hoài càng ngày càng gần, cô khẽ nhíu mày, hi vọng hai ngày này không xảy ra chuyện gì.
Cô từ trên ghế đứng lên, chuẩn bị cùng đạo diễn chào hỏi, xoay người vừa thấy, nữ phụ Tào Mẫn Nghi cư nhiên kéo công tay Lư Hoài, một đường đi tới.
Giản Ninh cũng giống như những người xung quanh, mở to hai mắt hóng chuyện, nghĩ thầm rằng chuyển biến này cũng quá nhanh đi.
Thế nhưng hai người này một người nguyện đánh một người chịu đánh, cô chân thành chúc bọn họ tính phúc!
Vai Tào Mẫn Nghi diễn rõ ràng là cô gái nhà đàng hoàng, cũng không biết cô ta làm sao có thể kéo ngực xuống thấp được như vậy, để cho rãnh ngực có thể kề sát trên công tay Lư Hoài.
Lư Hoài phá hoại hình tượng chính mình, thân thể mỏng manh mềm mại này mới là thứ ông ta thích nhất, trong khoảng thời gian này vì xây dựng trước mặt Giản Ninh một hình tượng tốt, thế nhưng lại phá hủy yêu thích của chính mình.
Tào Mẫn Nghi không chút để ý ánh mắt người khác nhìn cô như thế nào, sau khi ngồi xuống, ngón tay cô ta ở trên đùi Lư Hoài trượt qua trượt lại, gần như dán vào tai ông ta nói: "Đạo diễn, anh có thể cho tôi thêm cơ hội để diễn được không?"
Ý tứ này là muốn thêm đất diễn.
Lư Hoài liếc mắt nhìn Giản Ninh một cái, lại xoa bóp cằm Tào Mẫn Nghi, cười đáp ứng nói: "Được, cô phải diễn cho thật tốt đó."
Trình Dập cùng ông ta chào hỏi qua, ông ta chắc chắn không dám lại đánh chủ ý lên Giản Ninh nữa.
Nhưng ông ta tưởng rằng Giản Ninh cáo trạng với Trình Dập, nghĩ đến chuyện Giản Ninh ở sau lưng mình cũng không biết đã nói xấu mình những gì với Trình Dập, Lư Hoài cũng có chút ghi hận Giản Ninh.
Anh ta gọi Tiểu Ôn qua, "Cô thay đổi kịch bản một chút, thay đổi một chút cảnh múa ca của Giản Ninh thành đoạn diễn của Tào Mẫn Nghi."
Tào Mẫn Nghi vừa nghe, quả thực muốn vui vẻ hết sức! Ở ngay tại chỗ liền hôn Lư Hoài một cái.
Giản Ninh: ? ? ?
Tiểu Ôn khó xử liếc mắt nhìn Giản Ninh một cái, lại cũng chỉ có thể gật đầu.
Những người ở trên phim trường khẽ nhìn nhau, nghĩ thầm rằng đạo diễn Lư này trước thì thổi phồng giờ lại giẫm xuống, có phải Giản Ninh đã đắc tội anh ra rồi hay không.
Lư Hoài lớn tiếng mắng: "Đều thất thần hết làm cái gì, thợ trang điểm đâu, trang điểm lại một lần nữa cho diễn viên! Động tác nhanh lên!"
Mặc dù không biết kịch bản sẽ bị đổi thành cái dạng gì, nhưng Giản Ninh thay đổi y phục sang y phục của vũ nữ xinh đẹp, mặc vào y phục rách tung toé, tóc cũng là lộn xộn, không nói tới không trang điểm, trên mặt còn cố ý vẽ bẩn.
Mà Tào Mẫn Nghi đã mặc vào trang phục ban đầu của Giản Ninh, bất luận là dáng người hay khuôn mặt của cô ta so ra đều kém Giản Ninh, càng không cần phải nói khí chất, mọi người trong đoàn làm phim đều cảm thấy được cùng một bộ trang phục, Tào Mẫn Nghi mặc vào so ra kém Giản Ninh.
Nhưng Tào Mẫn Nghi không thèm để ý, mục đích của cô ta rất rõ ràng, chính là muốn vượt trội hơn.
Cô ta soi vào gương tự nói với chính mình: "Mày phải nổi tiếng! Chỉ có trở nên nổi tiếng mày mới có thể có quyền nói chuyện trong cái vòng tròn