Đạo Diễn, Anh Tự Vả Có Đau Không?

39: Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Editor: Mèo Mướp Thích Ngủ
Beta:
“Một mình sao nghiên cứu cách diễn được, không bằng anh phụ em cùng nhau nghiên cứu cảnh nóng này nhé?”
Giản Ninh không hiểu nhìn anh, “Cảnh giường chiếu còn có thể cùng nhau nghiên cứu? Thật sao…”
“Nè, em nghĩ cái gì vậy.” Trình Dập cầm kịch, đi đến bên cạnh cô, chỉ cho cô, “Kịch bản viết em bị hoàng đế phong phi, nhưng lại nhớ mãi không quên tướng quân, vì thế mới quyến rũ tướng quân, nhưng tướng quân thà chết chứ không chịu khuất phục.

Đoạn này chủ yếu là xem em thể hiện thế nào, Trịnh Thần chỉ cần làm Liễu Hạ Huệ là được.

Nhưng em phải chuẩn bị như thế nào diễn ra sao?”
(*) Liễu Hạ Huệ sống ở Lỗ quốc vào thời Xuân Thu (770-476 trước Công nguyên).


Ông nổi tiếng là người có khả cô chống lại cám dỗ về sắc dục.
Một phụ nữ vô gia cư đã tìm nơi trú ẩn trong một đêm đông lạnh.

Liễu Hạ Huệ lo ngại rằng cô ấy có thể chết vì lạnh, nên ông đã để cô ngồi trên đùi, quấn áo mình quanh người của cô và áp chặt cơ thể của cô vào mình.

Họ đã ngồi như vậy suốt đêm và ông đã không làm bất kỳ điều gì không đứng đắn.
Nhờ điều này, ông được xem là một nam tử hán chính trực, và có một câu tục ngữ về ông: Tọa hoài bất loạn (ngồi mà trong lòng vẫn không loạn).
Giản Ninh vẻ mặt “Anh nhìn mà xem” rồi chỉ vào tình tiết trong kịch bản cho Trình Dập xem, “Kịch bản đã viết rõ, em phải giả vờ say sau đó ngồi lên đùi tướng quân.”
“Sau đó thì?” Trình Dập tiếp tục hỏi.
“Sau đó không phải…” Giản Ninh khoanh hai tay lại, thể hiện một chút, tỏ vẻ sau đó chính là cảnh giường chiếu rồi.
Trình Dập hừ nhẹ một tiếng, lắc đầu, “Em tưởng đàn ông đều không kiên định như vậy à, em chỉ cần ngồi trên đùi một chút đã ăn em?”
Giản Ninh nhíu mày, hẳn là đang xem cô nên “dê” nam chính thế nào… Nhưng mà kịch bản chỉ viết như vậy thôi mà.
Trình Dập biểu cảm nghiêm túc, “Cảnh này em diễn không tốt, hình tượng của nam chính sẽ sụp đổ ngay, nam chính một khi bị hủy, bộ phim này dù có hay cũng đã bị huỷ một nửa.”
Giản Ninh cảm thấy anh đang nói quá nhưng vẫn cảm thấy có chút đạo lý.
Trình Dập thấy vẻ mặt cô có chút dao động, lại tiếp tục quăng mồi, “Em nghĩ kĩ đi, tướng quân kiên định như vậy, làm gì có chuyện em vừa ngồi lên đùi hắn, hắn đã dao động ngay.

Những chi tiết trong đó, chắc chắn phải cân nhắc kĩ càng.”
Giản Ninh rốt cuộc cũng bị anh thuyết phục, cô cúi đầu nghĩ nghĩ, phương diện này

cô không có kinh nghiệm, cảm thấy nếu chỉ gợi cảm chưa chắc có thể chọc người, quả thật có Trình Dập dạy thì mới có thể một vốn bốn lời.

Cô đoạt kịch bản trong tay Trình Dập, ôm vào trong ngực, chỉ chỉ sofa, "Anh ngồi đó đi, chúng ta bắt đầu luôn."
Trình Dập nghe lời ngồi xuống, trong lòng lại suy nghĩ cô nhóc này dễ lừa thật, sau này không thể cho cô rơi vào trong tay đạo diễn khác…
Giản Ninh nhìn lại lời thoại, đặt kịch bản sang bên, lẳng lơ bước đến, mang theo vài phần say rượu, chậm rãi ngồi vào trong ngực Trình Dập.
Trình Dập nghĩ thầm, đãi ngộ này, trước kia rất ít có.

Anh định thuận thế ôm cô, nhưng dù sao cũng đang đối diễn nên anh nhịn.
Giản Ninh mặc váy ngủ tơ tằm màu da người, chất liệu mềm mại dán sát lên người.
Trình Dập thấy váy ngủ cô lộ ra đường cong lả lướt, từ đôi chân dài đến nơi phập phồng trước ngực cuối cùng là đón nhận ánh mắt của cô.
“Ngươi say.” Trình Dập nhớ rõ lời thoại.
Đầu ngón tay Giản Ninh nhẹ nhàng đặt trên môi anh, ánh mắt ngả say mê ly, nhoẻn miệng cười, “Nào có.”
Trình Dập mặt không có biểu cảm gì, ánh mắt kiên định, giống như Giản Ninh không có chút hấp dẫn nào với anh.
Giản Ninh nhấp môi, quyết định muốn “Dùng sức một ít”.


Đầu ngón tay cô từ trên môi anh chậm rãi dời xuống, mềm mại nhẹ nhàng từ cằm đi đến trái cổ, chậm rãi vẽ vòng trên trái cổ anh.
Trình Dập bị cô làm cho ngứa ngáy, trực tiếp ngứa tới trong lòng, lại lan ra toàn thân.

Anh vì che giấu việc mình bị cô trêu chọc dễ như trở bàn tay, nhíu mày, lộ ra chút biểu cảm không kiên nhẫn.
Biểu cảm bị Giản Ninh nghĩ thành hành động của mình rất khó hiểu.
Cô cũng nhíu mày nghĩ nghĩ, chẳng lẽ làm như vậy thật sự không được? Vậy cô nên làm gì bây giờ…
Cô cắn cắn môi, nhìn mép váy của mình, rồi lại dựa vào cách ăn mặc của Trình Dập lộ ra hình dáng cơ ngực, nghĩ thầm phải bất chấp giá nào!
Giản Ninh thay đổi tư thế, trực tiếp mặt đối mặt, ngồi trên người Trình Dập, thân thể
.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện