Editor: Mèo Mướp Thích Ngủ
Beta:
Sau khi Giản Ninh lau mặt xong, trắng nõn như đóa hoa sen mới nở, cô mặc một chiếc váy ngủ tơ lụa ngắn đi đến bên cạnh bồn tắm thì ngồi xuống, lấy phần chất lỏng còn sót lại của kem dưỡng da tay xoa xoa tay, vừa mặc sức tưởng tượng cảnh lúc đó chụp Hán phục, vừa vui vẻ, nói: “Đúng lúc em vẫn chưa từng chụp ảnh tuyên truyền ở Cố Cung lần nào!”
Trình Dập thấy dáng vẻ ngây thơ, làm sao có thể nhịn được, đưa tay kéo cô vào bồn tắm.
“A! Váy ngủ em ướt hết rồi!”
Sau đó, váy ngủ ướt bị ném trên đất, hoa sen mới nở cũng không được thương tiếc như đóa hoa yêu kiều…
Trình Dập liều sống liều chết viết xong kịch bản, giám đốc Chu sau khi xem xong, tuy rằng rất ngạc nhiên và vui mừng nhưng cũng không cho rằng phía trên có thể đồng ý.
Ôm tâm tư nghe theo ý trời, giám đốc Chu đưa kịch bản cho lãnh đạo xem.
Khi ban lãnh đạo mở họp bàn bạc kịch bản, vậy mà lại thông qua!
Không chỉ được thông qua, ban lãnh đạo còn vô cùng tán thưởng sự sáng tạo to gan của Trình Dập.
Ban lãnh đạo nói: Di sản văn hóa cần phải phát triển sáng tạo, chúng tôi muốn ủng hộ tinh thần xây dựng văn minh.
Giám đốc Chu vui sướng mà đem tin tức tốt này báo cho Trình Dập, mà Trình Dập từ trước đến nay đều rất tự tin vào năng lực sáng tác của mình, bởi vậy đối với kết quả này cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.
Nhưng với Giản Ninh lại là sự ngạc nhiên siêu to khổng lồ…
Cô ngơ ngác ngồi dưới sàn nhà, lơ mơ nói: “Không thể tưởng tượng được ban lãnh đạo đều đã có tuổi lại có thể chấp nhận nội dung vượt qua quy định như vậy.
”
Trình Dập sóng yên biển lặng đổ rượu vang đỏ ra ly, nâng ly đến đút vào miệng Giản Ninh, “Tới, đêm nay chúng ta không say không về, đêm nay say xong rồi em phải đi luyện võ, ngôi sao Giản luyện võ của tôi.
”
Trình Dập nghĩ anh đút rượu vang đỏ vào miệng cô, cô sẽ dùng miệng đút lại cho anh.
Nào biết, cô nàng Ninh không hiểu phong tình thế nhưng trực tiếp toàn nuốt xuống…
Nàng sảng khoái lau qua