Cố Thanh Ca không hiểu đầu đuôi câu chuyện, vội vàng đỡ lão đứng dậy bình tĩnh đáp.
“Ái khanh,! có chuyện gì từ từ nói”.
Cả cơ thể run run, mái tóc bạc điểm thêm những bông tuyết làm đầu trắng xóa, ánh mắt xa xắm hướng về một khoảng không vô định kể lại, khi hoàng thượng rời đi thì tể tướng Triệu Tử âm mưu thao lộng binh quyền, vào một đêm mưa gió đã gϊếŧ chết những đám quan lại đối nghịch và truy sát lão, bên trong đánh ra, bên ngoài cấu kết với Nguyễn Khải đánh vào không chế hoàng cung.
“Nguyễn Khải chuẩn bị cướp ngôi xưng vua! phải ngăn chặn hắn lại”.
Lời kể vừa dứt làm cho Diêu Diêu chấn động, không ngờ Nguyễn Khải lại một kẻ tâm cơ như vậy, thoạt nhìn bên ngoài hiền lành chất phác nhưng giã tâm thật lớn, Cố Thanh Ca nắm chặt tay, từ lâu hắn đã nghi ngờ, Nguyễn Khải ngày đêm củng cố binh linh, lực lượng! không ngờ lại nhanh hành động như vậy, vốn dĩ lần này về kinh hắn có ý muốn tước hết binh quyền nhưng lại chậm mất một bước.
Đám người đứng giữa bầu trời đầy tuyết, trong một rừng cây trụi lá, những cành cây khẳng khiu vì gió tuyết mà lung lay nghiêng ngã, phía sau hơn hai mươi cấm vệ quân quỳ gối đợi lệnh, không hiểu sao Diêu Diêu cảm thấy sợ hãi, sợ phải đối mặt với những chông gai, khắc nghiệt sau này, nắm chặt tay tiểu hòa thượng nhìn khuôn mặt yêu nghiệt nghe hắn trầm giọng vang lên hỏi.
“Hiện nay còn bao nhiêu quân lính”.
Hoàng Lịch từ trong ngực lấy ra nửa mảnh hổ phù đưa cho hắn đáp.
“Hai vạn đại quân đang từ biên giới hành quân về!.
”.
Trong mỗi triều đại hổ phù đại diện cho sức mạnh, nửa mảnh hổ phù chỉ có thể điều động được hai vạn đại quân và ghép một mảnh hổ phù hoàn chỉnh có thể điều động được mười vạn đại quân đang cắm quân ở thành biên giới, đây là đại quân tách lập với sự an quy của hoàng cung, mười vạn đại quân này có nhiệm vụ chống quân xâm lược, dù hoàng đế có đổi chủ thì không có hổ phù thì sẽ không thể điều binh viện trợ.
“Chúng ta phải nhanh chóng tiến công ngay lập tức! ”.
Phía sau cấm vệ quân đồng loạt hô lớn.
“Hoàng thượng, xin hãy phát lệnh tấn công”.
Dưới sự thúc dục ngắt ngao của Hoàng Lịch, Diêu Diêu nhìn cảnh tượng này, tự nhiên trong lòng nảy lên sự lo lắng liền xen vào hỏi.
“Tấn công bây giờ liệu có thắng không, Nguyễn Khải nắm giữ bao nhiêu quân lính?”.
Hoàng Lịch tính toán một lúc lên tiếng trả lời.
“Hắn đang nắm giữ tầm 2 vạn quân, nhưng thần tin rằng ở ngoài đánh vào chắc chắn sẽ thắng, hơn nữa! nếu không đánh bây giờ hắn sẽ áp chế đám quan viên, lâu dài sẽ mọc rễ càng sâu, khó mà nhổ ra được”.
Theo như lời lão nói bây giờ không đánh không được, tình thế tiến thoái lưỡng nan, Cố Thanh Ca đứng im bất động, hiện tại thành bại đều chờ mệnh lệnh của hắn, nắm chặt tay trong