Ánh trăng sáng bạc chiếu rọi len qua ổ cửa, cây lá rung rinh của làn gió đầu xuân tươi mới, mát mẻ và thoang thoảng hương thơm mùi hoa cải, hoa ngô nở rộ, bên trong hai thân ảnh hôn nhau mê luyến, dường như mọi cấm kị đã bị phá vỡ bởi nụ hôn này, không ai quan tâm đến thân thế của nhau, mà bây giờ chỉ cảm nhận qua cảm xúc và trái tim.
Diêu Diêu bị đẩy đến một góc tường tối, màn đêm ôm trọn lấy hai người, có lẽ nụ hôn này sâu và mang đến cảm xúc nhất, hai chiếc lưỡi mềm mại vờn quanh nhau, tay cô vòng qua cổ Cố Thanh Ca nhón chân lên hôn, còn hắn thì cúi đầu ôm lấy chiếc eo mảnh khoảnh, khoảng khắc dường như dừng lại chỉ còn nghe nhịp đập của hai trái tim, trong tiếng thở vội vàng Cố Thanh Ca cọ mũi mình vào chiếc mũi Diêu Diêu cười đáp
“Nàng còn nhớ lúc xưa ta thắng trò chơi không, bây giờ ta muốn đáp ứng một điều kiện”.
Lời nói ra thì chợt nhớ, hồi xưa ở đền Minh Bảo cô cùng hắn chơi con quay nếu ai thắng thì có thể thỏa mãn đối phương một điều kiện, Diêu Diêu rúc người vào Cố Thanh Ca nhẹ nhàng hỏi lại.
“Là điều kiện gì vậy?”.
Tiếng cười khàn khan vang lên bên tai, giọng nói trầm ấm nhẹ nhàng thoang thoảng.
“Cùng ta hòa hợp…”.
Một lúc sau hắn lại tiếp lời.
“Như vậy mới cảm thấy nàng hoàn toàn thuộc về ta”.
Nói cũng không sai, thực sự thì bản thân Diêu Diêu là một linh hồn, thông qua thể xác mới có thể trú ngụ ở địa phương này, có lẽ hắn đang lo sợ một ngày nào đó linh hồn cô sẽ rời khỏi thể xác này.
“Nhưng…”.
Biết là Diêu Diêu đang lo sợ cái gì, Cố Thanh Ca nhẹ nhàng dụ dỗ.
“Ta muốn làm chuyện phu thê với nàng, Diêu Diêu…đây là lần đầu tiên của ta”.
Nói nói ra chắc không ai tin, một hoàng đế với ba nghìn phi tần mỹ nữ nhưng đến giờ vẫn là lần đầu tiên, thấy ánh mắt nghi hoặc hắn vội vàng giải thích.
“Là thị vệ ngủ với các nàng, ta từ nhỏ thân thể không tốt, chuyện phu thê không có hứng thú nhiều hơn nữa đối với các nàng không có cảm xúc gì…’”.
Càng giải thích thì mặt càng đỏ ửng lên, khuôn mặt tuấn mỹ lan dần những vệt đỏ, thật sự làm hoàng thượng cũng không vui vẻ gì, nếu một nam nhân hừng hực như hổ thì quả là vị trí này đáng mơ ước, đằng này một nam nhân tuấn mỹ, đẹp nghiêng nước nghiêng thành thì nữ nhân nào sẽ không mở tưởng nhưng trời đâu cho ai hoàn hảo bao giờ.
“Nhưng…gặp nàng…ta lại muốn…”.
Hiếm nam nhân nào có thể tâm sự được như vậy, cô