Màn tự giới thiệu của Cevi khiến tất cả mọi người đều kinh ngạc đến rớt cằm, sở dĩ hắn nói thẳng ra như vậy, cũng là vì hắn ghét nhất cái thái độ “Cevi là Omega, chúng ta phải bảo vệ cậu ấy” vừa rồi của Claire —- Ai cần mấy người bảo vệ chứ?
Cho nên, vào tiết học tập thể đầu tiên, Cevi liền công khai tỏ vẻ: Tôi không dịu dàng, không nhu thuận, càng không cần bảo vệ!
Sau này còn phải ở chung với đám người kia đến 9 năm, Cevi không muốn ngày nào cũng phải nghe thấy mấy lời kiểu như “Tớ phải bảo vệ cậu” nữa —- Thật là khiến hắn nổi hết cả da gà.
Sau khi Cevi tự giới thiệu xong, lại đến phiên xá hữu Edean, so với Cevi hào phóng đẹp trai, tính cách của Edean mới chính là điển hình cho Omega, dịu ngoan, nhu thuận, sau khi đi lên trêи đài thanh âm cũng mềm mại, nói: “Chào mọi người, tớ tên là Edean…”
Sau đó, hắn đột nhiên ngã xuống dưới cái nhìn chăm chú của mọi người.
Một đám nhóc con trợn mắt há hốc mồm, Cevi là người phản ứng nhanh nhất, nhanh chóng vọt lên trêи đài, cầm lấy tay Edean, hỏi: “Edean? Cậu làm sao vậy? Có nghe thấy tôi nói gì không? Edean?”
Kelly cũng bị dọa sợ rồi, cô đã làm chủ nhiệm nhiều ban như vậy, Cevi là Omega đặc biệt nhất mà cô từng thấy, thanh âm to đến chấn động lòng người, cô còn chưa kịp lấy lại tinh thần từ màn giới thiệu của Cevi, thì Omega tiếp theo lại trực tiếp té xỉu… Kelly vội vàng bước qua, nhìn đứa nhỏ sắc mặt tái nhợt nằm trêи mặt đất, phát hiện cậu không có ý thức, lập tức ôm cậu lên, nói: “Mau đưa đến bệnh viện!”
Cevi đi theo cô khỏi phòng học, Claire cũng chạy nhanh theo phía sau Cevi.
Nhóm Alpha và Beta ở lại trong ban nhất thời hai mặt nhìn nhau —- Cả lớp chỉ có hai Omega, một người trong đó còn trâu bò hơn cả Alpha, một người khác thì vừa giới thiệu xong liền té xỉu, liệu có phải chuyện tốt hay không đây?
Carlos ngồi ở dãy trước không nhịn được nhíu nhíu mày, nói: “Omega quả thật là phiền toái.”
***
Trong phòng y tế của trường, bác sĩ sau khi tiến hành kiểm tra sức khỏe toàn diện cho Edean đang hôn mê lập tức cho ra kết luận: “Đứa nhỏ này bị mắc hội chứng “thị hồng cầu” rất hiếm thấy, từ nhỏ đã thiếu máu nghiêm trọng, hôm nay đột nhiên ngất đi là vì mệt nhọc quá độ khiến đại não thiếu máu.”
Kelly hoảng sợ trong lòng, không nhịn được nói: “Sao lại mắc phải loại bênh này chứ?”
Bác sĩ đưa mắt nhìn Edean nằm trêи giường bệnh, khẽ thở dài, nói: “Phụ huynh của cậu bé đã biết chưa? Mau thông báo cho cha mẹ cậu bé đi.”
Kelly nói: “Trong thông tin liên lạc cậu bé đăng ký chỉ có baba của cậu bé, tôi lập tức đi liên hệ.”
Chủ nhiệm lớp đi ra ngoài liên lạc với baba của Edean, Cevi và Claire ở lại trong phòng bệnh liếc mắt nhìn nhau một cái, đồng thời thấy được sự hoang mang trong mắt đối phương, hiển nhiên, bọn họ đều chưa từng nghe nói đến loại bệnh kỳ quái này, rất mờ mịt đối với bệnh tình của Edean.
Cevi không nhịn được hỏi: “Bác sĩ, hội chứng thị hồng cầu, đây là bệnh gì a?”
Bác sĩ giải thích: “Trong máu của con người có một loại thị hồng cầu, sẽ giống như công nhân vệ sinh làm sạch các vật chất có hại trong cơ thể, thế nhưng khi số lượng tế bào thị hồng cầu này vượt quá giá trị bình thường, chúng nó sẽ không phân biệt được địch ta, cắn nuốt cả những tế bào bình thường trong máu, làm cơ thể trở nên thiếu máu, chức năng khí quan suy kiệt, nghiêm trọng hơn còn có thể dẫn đến cái chết.”
Cevi: “……”
Còn tưởng rằng Edean chỉ bị cảm nắng, không ngờ lại là loại bênh này. Tế bào bình thường trong máu không ngừng bị cắn nuốt, nghe qua thật đáng sợ.
“Vậy có cách nào để chữa không?” Cevi lo lắng hỏi.
Bác sĩ nói: “Loại bệnh này trước mắt có thể tạm thời khống chế bằng thuốc, nhưng biện pháp để trị tận gốc vẫn là nuôi cấy tế bào tạo máu rồi thay máu toàn thân, tế bào máu tương xứng phải tìm kiếm trong số người thân của cậu bé.”
Cevi nhìn xá hữu đang nằm trêи giường nhắm nghiền hai mắt, không nhịn được có chút đau lòng —- mới nhỏ như vậy đã mắc phải loại bệnh hiếm thấy này, Edean cũng thật xui xẻo, chẳng trách tính cách của cậu im lặng như vậy, phỏng chừng là từ nhỏ đã khốn khổ vì bệnh tật, sểnh ra tí là thiếu máu ngất, cho dù cậu muốn sống hoạt bát cũng không làm nổi.
Cô Kelly rất nhanh đã quay trở lại, vẻ mặt nặng nề nói với bác sĩ: “Tôi đã thông báo cho người nhà cậu bé, baba của cậu bé sẽ lập tức tới ngay.” Nói xong lại quay đầu nhìn về phía hai đứa nhỏ đang đứng bên cạnh, nói, “Cevi, Claire, hai người các em đi về trước đi. Đúng rồi, nếu các học sinh có hỏi, thì nói là Edean bị cảm nắng nên ngất đi, dặn mọi người không cần lo lắng, trước tiên cứ tự học một lát, tôi lập tức quay lại.”
Cevi nói: “Tôi muốn ở lại đây với cậu ấy, Claire cậu về trước đi.”
Claire vốn định nói tớ cũng muốn ở lại với cậu, lại bị Cevi quay đầu trừng mắt, vội vàng sửa lời nói: “A, được, tớ đi về trước.”
***
Baba của Edean nhanh chóng chạy tới, đó là một người đàn ông vừa nhìn đã thấy vô cùng ôn nhu, dáng người gầy, mái tóc màu nâu nhạt giống như Edean, màu mắt cũng cực kỳ đạm, Edean nằm trêи giường rõ ràng chính là phiên bản thu nhỏ của hắn.
Nếu cô Kelly đã nói là baba, cũng có nghĩa là, người đàn ông này chính là người sinh ra Edean, là một Omega.
Đây là lần đầu tiên Cevi nhìn thấy một Omega có thể sinh con, nghĩ đến Edean trêи giường là do người đàn ông này sinh ra, Cevi đã cảm thấy trong lòng cực kỳ không tự nhiên.
Bất quá, trêи người đàn ông trước mặt này có một loại khí chất rất ôn nhu, cũng không khiến Cevi thấy phản cảm.
Người đàn ông có chút lo lắng đi đến bên giường bệnh, nhẹ nhàng cầm tay con trai, quay đầu lại hỏi: “Nó thế nào rồi, bác sĩ?”
Bác sĩ nói: “Con của anh mắc hội chứng thị hồng cầu, anh có biết không?”
Người đàn ông gật