Đêm đó, trước khi Cevi đi ngủ đột nhiên nhận được cuộc gọi của vương thúc Berg. Lúc Berg kết hôn đã để lại quang não Cevi dùng để học hồi nhỏ cho hắn, hơn nữa còn cho hắn phương thức liên lạc, Cevi nhìn thấy tên người gọi, lập tức bắt máy, vui vẻ nói: “Vương thúc, đã lâu không gặp!”
Berg vẫn giống như trước đây, ngồi ở trêи giường mặc áo ngủ thoái mái, mỉm cười nói: “Ở trường mới đã quen chưa?”
“Hôm nay mới khai giảng, điều kiện của trường rất tốt.” Cevi bỗng dưng nhớ tới tên một người, liền hỏi, “Đúng rồi Vương thúc, người có biết Carlos không?”
Berg còn chưa kịp nói gì, một người đàn ông đã đột nhiên ló ra từ phía sau, nam nhân dáng người khôi ngô, mày rậm mắt to, ngoại hình thoạt nhìn vô cùng thành thật trung hậu, tò mò hỏi: “Carlos? Thằng nhóc thối kia làm sao vậy?”
“Em đang nói chuyện với Cevi, anh chen miệng vào làm gì?” Berg quay đầu lại nhìn y.
“…” Người đàn ông đưa tay gãi gãi đầu, cười đến cực kỳ vô tội.
Cevi lập tức đoán được người này chính là Drew Birch, người thừa kế của gia tộc Birch, cũng là Alpha đã kết hôn với vương thúc. Nếu Carlos cũng mang họ Birch, vậy nhất định là có quan hệ huyết thống với ông ấy, đó cũng là nguyên nhân Cevi hỏi thăm vương thúc về Carlos.
“Ta chưa gặp Carlos bao giờ, bất quá ta biết đứa nhỏ này.” Berg quay đầu lại nhìn về phía người đàn ông bên cạnh, “Cháu anh Carlos năm nay cũng đến trường đúng không?”
“Ừ, năm nay nó vừa đến tuổi nhập học, tới học viện Sao Paulo.” Drew dừng một chút, nói, “Lúc Carlos mới sinh ra có lực tinh thần cực kỳ cao, từ nhỏ sức lực đã lớn như trâu, bộ dạng cũng cường tráng hơn so với các bạn cùng trang lứa, nghe nói trong cuộc thi nhập học còn đỗ đầu toàn trường… Sao vậy, nó gây chuyện ở trường sao?”
Cevi nói: “Không có, cô giáo chọn cậu ấy làm lớp trưởng của chúng cháu, cháu nghe nói cậu ấy là người của gia tộc Birch, nên muốn hỏi thử xem vương thúc có biết cậu ấy hay không.”
“Nó là cháu ruột của ta.” Drew nói, “Cháu chính là đại vương tử sao? Vương thúc của cháu thường xuyên nhắc đến cháu với ta, quả nhiên rất đáng yêu a, đôi mắt thật giống với vương thúc của cháu…”
Người đàn ông còn chưa kịp nói xong, Berg đã đuổi y đi: “Anh đi ra ngoài trước đi, em và Cevi còn có chuyện phải nói.”
“A.” Drew thành thành thật thật đi ra ngoài.
Lúc này Berg mới thu lại nụ cười, nghiêm túc nói: “Cevi, tối hôm nay liên hệ với con là ý của bệ hạ, ông ấy kêu ta dặn dò con một số chuyện. Hầu hết học sinh của học viện Sao Paulo đều là con cháu Quân bộ, tuy rằng tuổi con còn nhỏ, nhưng con phải nhớ kỹ thân phận đại vương tử của mình, khi kết giao bạn bè phải chú ý đến bối cảnh của bọn chúng. Ngoại trừ gia tộc Birch và gia tộc Bessemer, những gia tộc khác như Orlando, Sarman, Stoke vân vân, con không được gần gũi quá với bọn họ, điều này không có lợi đối với con.”
Cevi giật mình, sở dĩ phụ vương kêu vương thúc dặn dò mình những điều đó, có lẽ là vì vương thất và mấy gia tộc này không thân thiết lắm, đề cập tới quan hệ lợi ích, Cevi thân là vương tử nhất định phải hiểu rõ lập trường của mình.
Thấy Cevi nghe rất nghiêm túc, Berg tiếp tục nói: “Đúng rồi, cái vòng cổ ta đưa cho con lúc con sinh ra, con có mang đến trường học chứ?”
“Cái vòng màu lam kia sao? Con vẫn luôn đeo bên người.” Dứt lời, Cevi liền lấy ra một cái vòng tinh thạch màu lam ở phía trong áo. Berg nhìn thấy ánh sáng màu lam hình elip lóe lên trước ngưc Cevi, mỉm cười, nói, “Nghe nói vòng cổ này có thể mang đến vận may cho chủ nhân, con phải bảo quản cho tốt.”
“Con biết rồi, vương thúc.” Cevi dừng một chút, lại hỏi, “Vương thúc, sau khi kết hôn người có khỏe không?”
Berg bình tĩnh nói: “Cũng được đi, ta mang thai, có lẽ sang năm sau con sẽ có một cậu em họ.”
Cevi: “…”
Nhìn nam nhân trước mặt thần sắc bình tĩnh nói ra mấy lời “Ta mang thai” như thế, lại liên tưởng đến quá trình hắn bị Alpha đánh dấu sau khi kết hôn, Cevi chỉ cảm thấy nổi hết cả da gà da vịt —- Sinh hoạt trong cái thế giới kỳ lạ này, áp lực thật sự quá lớn.
***
Có lẽ là do sự tiến hóa nhanh chóng của nhân loại, đám trẻ con ở đế quốc thông thường sẽ trưởng thành sớm hơn, nhất là nhóm Alpha, tuổi còn nhỏ nhưng rất có dũng khí và nhiệt tình, ngày đầu tiên sau khai giảng đã bắt đầu phân cao thấp với nhau.
Chương trình học trong buổi sáng đầu tiên có hai môn, từ vựng và ngữ pháp kéo dài hai tiết, toán học cũng là hai tiết. Bởi vì trước khi bọn nhỏ nhập học đã được giáo sư dạy kèm ở nhà đến phép cộng trừ trong phạm vi một trăm, cho nên giáo viên liền trực tiếp giảng về phép cộng trừ ba chữ số và quy tắc nhân chia cơ bản —- Giáo ɖu͙ƈ ở đế quốc đã vượt mức trêи ba năm so với chương trình học ở trường cũ của Cevi.
Đương nhiên, mấy bài học đó rất đơn giản đối với Cevi, hắn giả bộ nghiêm túc nghe giảng, kỳ thật là mở quang não của mình ra xem sách khác.
Edean trái lại học hành vô cùng nghiêm túc, vừa nghe còn vừa ngoan ngoãn làm bút ký trêи quang não.
Claire ở hàng trêи gục xuống bàn ngủ, giáo viên số học nhìn không nổi, trực tiếp điểm danh gọi: “Bạn học Claire, cậu đứng lên trả lời đề bài này đi.”
Quang não trêи bục giáo viên hiển thị toàn bộ tên và vị trí của các học sinh trong phòng học, cho nên, dù là ngày đầu tiên gặp mặt, giáo viên cũng có thể chuẩn xác gọi tên của Claire. Thế nhưng, cái tên bị điểm danh căn bản không nghe thấy gì, còn đang khò khò ngủ say.
Cevi không nhịn được vươn chân, nhẹ nhàng đạp vào ʍôиɠ nó.
Claire bị người ta đạp tỉnh, mơ mơ màng màng đứng lên, quay đầu lại hỏi: “Cevi cậu tìm tớ à?”
“…” Cái đồ đội hữu heo nhà cậu! Tôi đang giúp cậu, vậy mà cậu lại không chút do dự bán đứng tôi?
Thầy giáo đẩy kính mắt, nghiêm mặt nói: “Cevi, cậu đứng lên trả lời.”
Cevi đành phải bất đắc dĩ đứng lên, nói: “Đáp án là 137.”
Thầy giáo ấn vào mục tiếp theo, màn hình lớn trêи bục giảng liền xuất hiện một đề bài mới, Cevi tiếp tục đáp: “Đáp án là 522.”
“…”
Cevi đối đáp trôi chảy, liên tục trả lời mười đề mục, lúc này tâm tình thầy giáo mới tốt lên, mỉm cười buông tha cho hắn: “Cevi đáp rất khá, chắc chắn là nghe giảng rất nghiêm túc. Claire, cậu phải học tập Cevi nhiều vào, không được ngủ trong lớp.”
Claire gãi gãi đầu: “Em biết rồi, thưa thầy.”
“Ngồi xuống đi.”
Sau khi hai người ngồi xuống, Edean bên cạnh liền dựng thẳng ngón tay cái với Cevi, sáp lại gần nói: “Cậu thật là lợi hại, trả lời nhanh như vậy.”
Cevi cười cười nói: “Sau này có chỗ nào không hiểu cậu có thể hỏi tôi.”
Edean gật đầu: “Ừ! Có mẫy chỗ tớ nghe không hiểu, lúc nào về ký túc xá sẽ hỏi cậu.”
Carlos ở bàn trêи quay đầu lại liếc nhìn Cevi một cái, giống như muốn nói: Có gì đặc biệt hơn người chứ, tớ cũng trả lời được.
***
Chương trình học buổi sáng nhanh chóng kết thúc, Cevi và Edean cùng đi ăn trưa, Claire vẫn bám theo Cevi giống như cái đuôi, Carlos lại đi cùng với Claire, vì vậy bốn đứa nhỏ liền cùng nhau chạy đến canteen trường tìm chỗ ngồi xuống, Cevi không nhịn được hỏi: “Claire, sao cậu lại thích ngủ vậy chứ?”
Claire nói: “Tớ cũng không biết, từ nhỏ tớ đã thích ngủ thế rồi.”
“Cậu ngủ trêи lớp như vậy, giáo viên chắc chắn sẽ gọi cậu trả lời bài hàng ngày đó.” Cevi nói.
Claire cũng thật buồn rầu, gãi gãi tóc, vẻ mặt hoang mang nói: “Có một chuyện vô cùng kỳ quái, trước giờ tớ chưa từng nói cho ai biết…”
Edean và Carlos lập tức tò mò dựng thẳng lỗ tai.
“Cevi, buổi tối cậu tới tìm tớ, tớ chỉ nói cho cậu thôi được không?”
Carlos: “…”
Edean: “…”
Cố ý nhử người ta thật đáng ghét, Carlos và Edean đồng thời cho ra kết luận.
Cevi cười cười: “Cậu còn có bí mật sao? Được rồi, buổi tối tôi đến tìm cậu.”
***
Buổi tối, Cevi quay về ký túc xá sửa sang lại một chút nội dung bài học hôm nay, lại giảng cho Edean vài đề mục cậu không biết làm, trời cũng đã tối hẳn, Cevi nhớ đến Claire có chuyện muốn nói với hắn, liền đến gõ cửa ký túc xá số 17.
Người ra mở cửa không ngờ lại là Carlos, Cevi có chút kinh ngạc: