Đội trưởng đội hộ vệ hoàng gia Reger trong khoảng thời gian này thường xuyên xin phép ra ngoài, cũng không biết đang thần thần bí bí làm những gì, bệ hạ Trand vô cùng tò mò đối với chuyện này, Berg trái lại chỉ mỉm cười nói: “Vương huynh không cần phải quản y làm gì, có lẽ y đã say mê một Omega nào đó rồi, người hỏi y, ngược lại dễ làm hỏng chuyện, để tự y theo đuổi đi.”
Bệ hạ Trand kinh hãi —- Lúc trước giới thiệu cho Reger nhiều Omega như vậy y đều không thích, tại sao bây giờ lại đột nhiên thông suốt?
Berg cũng không nói thật ra hoàn toàn, trêи thực tế, Reger và Omega kia ngày cả đứa nhỏ cũng có rồi, con trai lớn đã mười bốn tuổi, trước mắt lại mang thai đứa thứ hai, nếu bệ hạ và vương hậu mà biết chân tướng, phỏng chừng sẽ kinh hãi rớt cằm mất.
Reger vẫn thường xuyên chạy tới thăm Randy, lần nào cũng mang theo một đống quà cáp, quần áo trẻ con nhồi đầy cả một cái tủ không nói, ngay cả sữa bột uống sau khi sinh cũng mua đột đống lớn đủ các nhãn hiệu đặt ở trong thùng.
Randy thật sự rất muốn nói: Anh mua nhiều đồ như vậy, đến mười đứa nhỏ cũng đủ dùng!
Alpha này hình như không biết nên biểu đạt sự quan tâm của mình đối với đứa nhỏ như thế nào, y chỉ nghĩ tới được một phương thức trực tiếp nhất: Mua quà tặng.
Khi Reger lại lần nữa mua đến cả một hòm quần áo, Randy rốt cuộc không thể nhịn được nữa, mỉm cười nói: “Trẻ con lớn lên rất nhanh, anh mua nhiều như vậy cũng mặc không vừa được, chẳng mấy chốc quần áo đều nhỏ hết.”
Reger như có điều suy nghĩ gật gật đầu: “À.”
Tiếp đó, ngày hôm sau khi Reger tới liền mua quần áo số lớn hơn, còn rất nghiêm túc nói: “Đây là để một tuổi mặc, đây là hai tuổi, đây là ba tuổi… Kϊƈɦ cỡ đống quần áo này đều khá lớn, nó lớn lên cũng có thể mặc đi?”
Randy nhìn y vượt mức ngay cả quần áo khi đứa nhỏ năm tuổi cũng mua về, đầu thật là đau muốn nứt ra, khoát tay nói: “Cứ để đó đi… Cảm ơn.”
Bị Alpha này quấn lấy, Randy chỉ cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ.
Biệt thự của mình đã xây ở đây rồi, cũng không thể chuyển nhà đi? Nhưng nếu như không chuyển nhà thì Reger lại cứ hai ba ngày liền tìm tới cửa, hơn nữa, đứa nhỏ trong bụng quả thật có quan hệ huyết thống với y, y quang minh chính đại mua quà tặng cho đứa nhỏ, dù Randy có muốn đuổi y đi cũng không có đủ lý do, dù sao nếu như không có sự phối hợp của Reger thì không thể nào hoài thai đứa nhỏ này, như vậy Edean cũng sẽ không được cứu.
Cho dù thế nào, Reger đã giúp đỡ hắn ở thời khắc mấu chốt, nếu Randy trở mặt thì thật sự không phải, ngộ nhỡ đứa bé này không phải Omega thì sao? Còn phải sinh thêm một đứa mới được. Cùng vị tướng quân này trở mặt, sau này sẽ rất khó lo liệu.
Randy vẫn luôn rất lý trí, vì con trai, hắn đành phải chịu đựng sự dây dưa của Reger.
Kỳ thật con người Reger rất tốt, ngoại trừ lần nào cũng mang mấy thứ đồ linh ta linh tinh của trẻ con, y còn có thể thường xuyên mang đến các loại hoa quả ngon, để cho Randy bổ sung dinh dưỡng, ngẫu nhiên cũng tự mình xuống bếp nấu cơm cho Randy, thật kiên nhẫn chăm sóc Randy.
Dần dần, Randy đã quen với sự chăm sóc của y, thậm chí cảm thấy cảm giác được người khác chăm sóc thật sự rất tốt.
Nhất là buổi sáng mỗi ngày khi tỉnh lại, nhận ra bản thân đang ngủ trong lồng ngực rắn rỏi của Alpha này, toàn thân cao thấp đều ấm áp dễ chịu, Randy cảm thấy vô cùng thoải mái, có Reger cùng ngủ, trong khoảng thời gian này Randy rất ít khi mơ thấy ác mộng.
***
Bốn tháng yên bình trôi qua, rất nhanh đã đến cuối năm.
Bên phía học viện Ellen, Cevi và Edean vẫn đúng giớ đi học, chẳng qua, Cevi cũng sẽ không nghiêm túc nghe giảng, mà dành nhiều thời gian hơn cho việc trò chuyện với cơ giáp Bạch Lộ, hắn đã xem xong tư liệu ghi chép về tất cả các thành viên của tổ chức Mạch Nước Ngầm ở chỗ Bạch Lộ, cũng có hiểu biết nhất định về quá trình nghiên cứu thuốc ức chế và công dụng của các loại thuốc ức chế khác nhau.
Bởi vì ngày nào cũng dùng tinh thần trao đổi với cơ giáp, hắn và Bạch Lộ càng ngày càng trở nên ăn ý với nhau hơn.
Mãi cho đến khi Cevi có thể cùng Bạch Lộ câu thông hoàn toàn không còn chướng ngại, Berg cuối cùng mới gửi đến một tin tức, nói: “Cevi, nhiệm vụ lần này giao cho con vô cùng nguy hiểm, con cần phải nhớ kỹ tất cả các thông lộ không gian từ thiên hà Tiên Nữ đến thủ đô tinh, vị trí lưới phòng ngự của Quân bộ, cùng với thời gian tuần tra xung quanh thủ đô tinh của các quân đoàn lớn, tìm đúng cơ hội ẩn nấp đi đến thành ngầm Lạc Hà ở thủ đô, vận chuyển đồ vật kia về đây.”
Tổng bộ ở thủ đô của Mạch Nước Ngầm, đang tiến hành nghiên cứu một cơ giáp trí năng cỡ lớn, điểm này lúc trước Berg đã từng để lộ tiếng gió với Cevi, đài cơ giáp này là một cơ giáp có khả năng chiến đấu rất mạnh, có thể trực tiếp bắn nổ một tinh cầu loại nhỏ thành từng mảnh.
Nhưng nguyên liệu cần thiết cho cơ giáp cỡ lớn, rất nhiều thứ không thể nào trắng trợn vận chuyển qua trước mặt bộ đội tuần tra của Quân bộ được, nhất là nguồn năng lượng trung tâm của cơ giáp, ở thủ đô có hiệp hội cơ giáp quản lý, việc lấy được nguồn năng lượng cho cơ giáp cỡ lớn cực kỳ gian nan, thiên hà Tiên Nữ bên này lại rất ít người dùng đến cơ giáp trí năng, bởi vậy việc quản chế nguồn năng lượng không nghiêm khắc như vậy, năm đó Berg đã trộm ẩn giấu rất nhiều nguồn năng lượng dưới mặt đất, cho nên, hắn mới muốn để Cevi nhân cơ hội đem những nguồn năng lượng dự trữ này vận chuyển đến nhà xưởng ngầm dưới thành Lạc Hà ở thủ đô.
Berg dặn dò: “Trong quá trình vận chuyển, quan trọng nhất chính là né tránh bộ đội tuần tra ở xung quanh thủ đô, không thể để cho bất cứ ai phát hiện ra. Tốt nhất là con nên tiến hành vào kỳ nghỉ tháng 7, khi đó tất cả trường học ở thủ đô đều được nghỉ, có không ít học viên ra ngoài du ngoạn với cha mẹ, rất nhiều phi thuyền vũ trụ và cơ giáp trí năng đi tới đi lui, con có thể trà trộn vào bên trong. Trong khoảng thời gian này, con cứ làm quen với bản đồ hàng không trong vũ trụ trước, phải nhớ chính xác từng tọa độ, tuyệt đối không thể để xảy ra sai lầm gì.
Cevi nghiêm túc gật gật đầu: “Con biết rồi, vương thúc!”
Vương thúc cho hắn cơ giáp Bạch Lộ, chủ yếu là để nối liền các khu vực khác nhau của tổ chức Mạch Nước Ngầm, thuốc ức chế tổng bộ Mạch Nước Ngầm ở học viện Ellen chế tạo ra vần phải được vận chuyển đến các thiên hà, còn phải né tránh sự kiểm tra phân hình ở các trạm không gian, ngộ nhỡ để cho người không đáng tin vận chuyển, bị điều tra ra thì rất phiền toái.
Đây là lần đầu tiên vương thúc để hắn chấp hành nhiệm vụ, bởi vậy, Cevi chuẩn bị vô cùng nghiêm túc.
Mà lúc này, Carlos và Claire vẫn đang điên cuồng ôn tập bài vở, hai Alpha mỗi ngày đều tổ đội đi đến thư viện, đã sắp trở thành một cảnh tượng độc đáo ở học viện Sao Paulo. Đọc sách, trở thành nhiệm vụ quan trọng nhất của hai thiếu niên, dưới cường độ học tập cao như vậy, thành tích của hai người đều đột ngột tăng mạnh, hiện giờ đã có thể thoải mái ứng phó với cuộc thi cuối kỳ, bắt đầu ôn tập nội dung học của khóa trêи, cũng dần dần tiếp xúc với một ít đề thi mô phỏng khi tuyển sinh vào trường quân đội.
***
Thời gian trôi qua rất nhanh, mấy tháng sau, bụng của Randy đã nổi lên rõ rệt, lúc đi đường không còn nhẹ nhàng như trước nữa, từng bước từng bước tiến lên, thoạt nhìn còn chút vất vả. Bất quá, tính cách của vị Omega này vốn đã khác biệt so với người thường, ưỡn cái bụng không biết nghỉ ngơi, ngày nào cũng xoay tới xoay lui không an phận, một lát thì tưới hoa, một lát thì đi cho động vật nhỏ ăn, có đôi khi còn ngồi trong sân thiết kế một ít hàng mỹ nghệ mang đi bán.
Reger nhìn hắn chạy tới chạy lui, thật sự là thấp tha thấp thỏm, sợ hắn không cẩn thận liền ngã sấp xuống, làm bị thương bản thân và đứa nhỏ.
Vẻ mặt của Randy lại giống như không có chuyện gì, mỗi ngày đều không chịu ngồi yên.
Giữa trưa hôm nay, lúc Reger đến xem hắn, lại phát hiện hắn đang cong thắt lưng tìm kiếm thứ gì đó trêи mặt đất, bụng cũng sắp bị hắn đè lên. Reger nhướn mày, lập tức đi qua đỡ lấy hắn, cúi người nhặt thứ trêи mặt đất lên giúp hắn —- Hóa ra là một cục đá, hắn đang dùng các loại đã nhiều màu để lắp một bức tượng.
Nhìn thấy Alpha quen thuộc này xoay người giúp mình nhặt cục đá lên, Randy khẽ cười cười nói: “Cảm ơn tướng quân.”
Lúc hắn cười rộ lên, ánh mắt cong cong đẹp vô cùng, Reger nhìn đến ngẩn ngơ, lúc này mới xấu hổ ho khan một tiếng, nói: “Em, em cẩn thận một chút.”
“Không có việc gì.” Randy xoay người vừa muốn ngồi xuống, sắc mặt đột nhiên trắng bệch, ngón tay cũng siết chặt lại, “A…”
Thanh âm đau đớn tràn ra bên môi, trái tim Reger gần như vọt lên tận cổ họng, lập tức đỡ lấy hắn, nhẹ nhàng cầm lấy tay hắn