Cevi phát hiện mình đã hiểu sai toàn bộ vấn đề rồi. Vào thời điểm làm xét nghiệm ra kết quả Omega, hắn còn lạc quan nghĩ rằng Omega là những đứa trẻ có lực tinh thần cao trời sinh. Vào thời điểm vương thúc Berg nói “Omega chỉ có thể ở lại trong cung, chờ đến khi thành niên kết hôn sinh con với Alpha”, hắn còn lạc quan nghĩ rằng nhất định là Alpha sinh đứa nhỏ!
Sự thật chứng minh, quá lạc quan cũng không phải chuyện tốt, rất dễ bị tát méo mặt.
Hóa ra chân tướng lại tàn khốc như thế.
Hóa ra Omega mới là người có năng lực sinh sản, hơn nữa còn là tài nguyên quý hiếm được bảo vệ, thậm chí sau khi thành niên còn phải đối mặt với kỳ phát tình hàng năm, còn tỏa ra cái chất dẫn dụ chết tiệt ngọt ngào mê người gì đó hấp dẫn Alpha tới gần?
Cho nên lúc biết được kết quả xét nghiệm bệ hạ mới mất hứng như vậy, bởi vì vương tử Omega rõ ràng không hữu dụng được như vương tử Alpha, Alpha có thể chiến đấu, có thể kế thừa vương vị, mà Omega chỉ có thể chờ đợi sau khi thành niên kết hôn với Alpha rồi sinh con cho đối phương, còn phải chịu sự quản chế của hiệp hội chết tiệt gì đó?!
—- Rốt cuộc đây là cái quỷ gì thế? Có phải đầu óc của biên kịch bị nước vào không?
Cevi rất hi vọng hắn chỉ đang lấy nhầm kịch bản đi nhầm trường quay, nhưng sự thật tàn khốc lại nói cho hắn biết, hắn thực sự đã đi tới một thế giới kỳ quái như vậy đấy.
Thế giới này vậy mà có đến sáu loại giới tính, Alpha nam, Alpha nữ, Beta nam, Beta nữ, Omega nam, Omega nữ… Alpha không thể sinh con, Omega có thể sinh con. Có khả năng sinh sản hay không không phụ thuộc vào nam nữ, mà phải xem A, B, O… Cevi cảm thấy tam quan của bản thân đã hoàn toàn đảo điên rồi.
Xem nội dung hình ảnh trêи sách, nghĩ đến sau này khi bản thân thành niên sẽ bị một Alpha áp đảo đánh dấu, Cevi liền cảm thấy rợn cả sống lưng.
—- Hắn thế mà lại trở thành Omega có khả năng sinh sản, còn định trước sẽ bị người ta áp.
—- Cái thế giới quái đản này, thật sự khiến hắn không nói được gì nữa!
***
Trong phòng tiếp khách, bệ hạ Trand đang đọc một kiện bưu phẩm, đột nhiên thấy trêи màn hình lớn trước mặt, Cevi thình lình té xuống khỏi ghế salon.
Trand nghi hoặc kết nối tới đầu mối trí năng của Sư Vương, hỏi. “Cevi làm sao thế?”
Cơ giáp Sư Vương nghiêm túc nói. “Thưa bệ hạ, hôm nay đại vương tử vẫn luôn ngồi trong thư phòng lật sách lung tung, vừa rồi mới quăng rớt một quyển sách, bản thân cũng rớt xuống theo.”
“…” Nhìn đứa nhỏ vẫn quỳ rạp xuống đất không nhúc nhích trêи màn hình, bệ hạ có chút lo lắng nói. “Xem xem nó có té bị thương không.”
Kỳ thật trong thư phòng được trải thảm vừa dày vừa mềm, sô pha để Cevi tự do chơi đùa cũng là loại vừa rộng vừa thấp giống giường nằm, ngã xuống cơ bản là không có vấn đề gì hết, nhưng sự lo lắng của cha đối với con trai vẫn khiến bệ hạ Trand lập tức thả công vụ trong tay xuống, xoay người đi vào thư phòng, ôm con trai đang úp sấp trêи thảm lên.
Theo lý thuyết, trẻ con bình thường ngã sấp xuống chắc chắn sẽ không nhịn được khóc nhè, nhưng Cevi từ khi sinh ra đến nay lại rất ít khóc, Trand nhìn nhìn đứa nhỏ cúi đầu tâm tình dường như rất kém trong ngực, mỉm cười sờ sờ đầu hắn, ôn nhu hỏi. “Sao vậy? Ngã đau sao?”
Cevi lắc đầu. “Không có.”
Trand nhặt cuốn sách trêи mặt đất lên, tùy tay mở ra, vừa vặn lật đến trang giấy kèm tranh vẽ giải thích chuyện Alpha đánh dấu Omega như thế nào, kϊƈɦ thước hình ảnh vô cùng lớn, ngay cả khí quan nào đó cũng được vẽ giống như đúc, Trand hơi hơi nhíu mày, thả sách về trêи giá, nói. “Cevi còn quá nhỏ, có một số sách không thích hợp cho nó xem, điều chỉnh lại toàn bộ sách trong thư phòng đi, tìm một ít truyện đồng thoại cổ tích cho nó.”
“Vâng, bệ hạ.” Hiệu suất làm việc của cơ giáp trí năng cực kỳ cao, rất nhanh đã chuyển phần lớn sách trêи giá lên kệ cao Cevi không với tới, cũng tìm một chồng sách đồng thoại đặt ở trước mặt bệ hạ.
Bệ hạ Trand ngồi xuống ghế salon, ôm con trai đặt trêи đầu gối, lựa một cuốn truyện nhi đồng mở ra, mỉm cười nói. “Lại xem này.”
Cevi. “…”
—- Hắn không muốn xem truyện thiếu nhi, hắn muốn yên tĩnh a.
Thế nhưng, bệ hạ Trand hôm nay lại tình yêu tràn đầy, vậy mà lại ôm Cevi đọc truyện. “Thật lâu trước kia, trêи thiên hà Tiên Nữ có một tiểu tinh linh lương thiện, mang đôi cánh thật dài rực rỡ sắc màu…”
Cevi nghe đến buồn ngủ, dứt khoát nhắm hai mắt lại.
Bệ hạ Trand hiếm khi đọc truyện đồng thoại cho con trai có chút bi thương trong lòng, nghiêm túc hỏi cơ giáp. “Ta kể chuyện rất khó nghe sao?”
Sư vương ngữ khí chính trực trả lời. “Chuyện xưa của bệ hạ vô cùng thú vị, nhất định là do tối qua đại vương tử ngủ không được ngon nên mới thϊế͙p͙ đi.”
Trand vừa lòng gật gật đầu, ôm con trai đang ngủ đặt lên giường, nhẹ nhàng sờ sờ đầu hắn. “Ngủ ngon, con trai.”
Kỳ thật Cevi cũng không có ngủ, hắn còn đang gian nan tiêu hóa đống tri thức về Omega vừa đọc được trong sách, càng nghĩ càng thấy nổi da gà. Trong sách nói, bởi vì Omega trong kỳ phát tình tỏa ra mùi chất dẫn dụ mãnh liệt, Alpha cũng sẽ chịu ảnh hưởng mất đi lý trí, theo bản năng tiến hành đánh dấu Omega trước mặt. Cevi nhịn không được nghĩ thầm, có thật là hắn đã xuyên tới thế giới tương lại, chứ không phải bầy thú trong rừng rậm nguyên thủy chứ?
***
Mùa thu năm ấy, vương hậu Anna lại sinh ra một tiểu công chúa, tên là Seattle. Đó là một bé gái Omega màu da tái nhợt, lúc sinh ra còn suýt chút nữa chết non, các bác sĩ phải dùng hết toàn lực mới cứu được bé. Đứa bé đáng thương bị đưa đến lồng giữ ấm, được hộ sĩ chuyên nghiệp chăm sóc suốt 24h, bệ hạ Trand lại huy động toàn bộ chuyên gia nhi khoa tốt nhất trong đế quốc, không tiếc tiền của bảo vệ tính mạng đứa bé này.
Nhìn em gái hơi thở mong manh trong lồng giữ ấm, lần đầu tiên Cevi ý thực được “Omega vô cùng nhu nhược” ghi trong sách rốt cuộc là có ý gì.
Vốn dĩ Omega đã rất ít, tỷ lệ trẻ chết non còn không ngừng tăng cao, điều này khiến số lượng Omega luôn luôn suy giảm. Mà chỉ có Omega mới có thể sinh ra đời sau huyết thống thuần khiết nhất, số lượng Omega giảm xuống, chắc chắn sẽ khiến dân số và chất lượng dân cư toàn đế quốc gặp phải khủng hoảng nghiêm trọng.
Cũng chính vì vậy, tài nguyên quý hiếm như Omega mới có thể được coi trọng, ngay từ lúc sinh ra sẽ phải nhận