Nghe thấy chuyên viên trang điểm nói như vậy Lâm Điềm Điềm lập tức mở to mắt, cô ta nhìn về phía gương.
Tạo hình cổ trang của cô ta cần phải đem toàn bộ tóc chải lên, trên mặt phải sạch sẽ không giữ lại sợi tóc mai nào, ngay cả trang điểm cũng phải thật nhẹ nhàng.
Yêu cầu hà khắc như vậy cũng chỉ có cô ta mới có thể đảm đương nổi.
Lúc này, cô ta nhìn mình trong gương liền cả kinh, chấn động.
Ngày hôm qua hai quai hàm của cô ta đột nhiên hiện ra, khuôn mặt đã có chút thay đổi mà bây giờ mặt cô ta lại có thêm một chút thịt, ngay cả mũi cũng hơi sụp xuống một chút, không còn cao cao thon thả như lúc đầu nữa.
Lâm Điềm Điềm theo bản năng nhìn vòng cổ trên cổ, vết nứt trên viên ngọc trắng hình như đã dài ra thêm một chút.
Sao lại thế này?
Rõ ràng cô ta đã giữ viên ngọc rất tốt làm sao nó lại có thể tiếp tục nứt ra?
Lâm Điềm Điềm hoảng loạn một trận.
Đúng lúc này, nhân viên công tác đi vào thúc giục, “Chị Điềm Điềm, đạo diễn bảo tôi tới hỏi một chút xem chị đã hóa trang xong chưa?”
“Sắp xong rồi.” Chuyên viên trang điểm nhanh chóng tiếp tục giúp Lâm Điềm Điềm hóa trang.
Lâm Điềm Điềm đột nhiên mở miệng nói: “Đánh khối hai bên sườn mặt nhiều hơn một chút, hai bên cánh mũi cũng thế.”
Chuyên viên trang điểm lập tức đồng ý.
Sau khi trang điểm xong Lâm Điềm Điềm đi vào studio, “Thật ngại quá đạo diễn, đã để cho ông đợi lâu rồi.”
“Không có việc gì, vào chỗ đi.”
Đạo diễn Vương cũng không thích diễn viên đến trễ, đợi gần một giờ, sắc mặt của ông có chút khó coi.
Lâm Điềm Điềm đi đến vị trí phía trước, nam chính đã chuẩn bị tốt.
Đạo diễn Vương buông kịch bản xuống nhìn về phía máy theo dõi, chợt lông mày ông ta nhíu lại.
“Chờ một chút.” Đạo diễn Vương hô dừng, “Lâm Điềm Điềm, hôm nay cô hóa trang kiểu gì vậy, sao lại khác với ảnh chụp lúc trước thế, nếu bây giờ chụp ảnh cô đưa lên người ta liếc mắt cũng nhận ra được sự khác biệt.”
Đạo diễn Vương muốn chụp ảnh kiểu thanh cao, đối với việc trang điểm đậm trong hậu kỳ vô cùng phản cảm cho nên yêu cầu của ông đối với hình tượng của các diễn viên cũng rất cao.
Vốn là ông ta đã cảm thấy người diễn vai nữ chính Lâm Điềm Điềm này không có kỹ thuật diễn gì mấy lại còn thích làm cao, nếu không phải do điều kiện bề ngoài của cô ta tốt, rất phù hợp với yêu cầu hình tượng nhân vật nữ chính của ông thì ông vốn chẳng muốn dùng đến cô ta.
Hiện tại, nhìn hai bên sườn mặt với hai bên mũi của Lâm Điềm Điềm đánh khối đậm, lông mày đạo diễn Vương nhăn lại, yêu cầu Lâm Điềm Điềm lau bớt mấy thứ kia đi, không thể trang điểm quá đậm.
Mặt Lâm Điềm Điềm nóng lên, đối diện với ánh mắt đánh giá của nhân viên công tác chung quanh, cô ta cảm thấy xẩu hổ đến đỏ mặt quay trở lại phòng hóa trang.
Chờ sau khi cô ta trang điểm xong quay ra, lông mày đạo diễn Vương vẫn nhíu chặt như cũ.
Đạo diễn Vương nghi ngờ mở miệng hỏi: “Lúc trước vẻ ngoài của cô rất không tồi vì sao lại đi làm bậy, cô nhìn dáng vẻ hiện tại này của cô đi, có chuyện gì vậy hả?”
Đạo diễn Vương nói rất rõ ràng, chỉ thiếu chút nói thẳng là Lâm Điềm Điềm phẫu thuật thẩm mỹ thất bại.
Lâm Điềm Điềm tức sắp chết đến nơi, cô ta nửa cúi đầu, “Đạo diễn, hiện tại tôi có chút không thoải mái, đợi hai ngày nữa rồi chụp đi.”
Nói xong, cô ta cũng không để ý tới việc đạo diễn có cho phép hay không mà trực tiếp xoay người rời đi.
Người đại diện đuổi theo, “Điềm Điềm, tiểu tổ tông của tôi ơi, cô có chuyện gì vậy? Cô có biết bộ ảnh này của đạo diễn Vương có biết bao nhiêu người tranh giành không, thái độ vừa rồi của cô tệ như vậy, hiện tại đạo diễn Vương đang rất tức giận đấy.”
“Ông ta nói chuyện khó nghe như thế cũng bắt tôi phải chịu sao?” Lâm Điềm Điềm mang khẩu trang bước lên xe bảo mẫu.
Lâm Điềm Điềm cũng không có chút lo lắng nào, cô khác với những nghệ sĩ khác, nghệ sĩ khác phải cúi người khiêm nhường trước đạo diễn, nhìn sắc mặt của đạo diễn để làm việc nhưng cô ta lại là người của Lục gia, chỉ có người khác lấy lòng cô ta mà thôi.
Người đại diện cũng biết thân phận Lâm Điềm Điềm, đây là một ngọn núi vàng đấy, thật đúng là nói không được, mắng không được.
Người đại diện thở dài thay đổi đề tài, “Chuyện mặt của cô là làm sao vậy?”
Bình thường mặt Lâm Điềm Điềm rất đẹp nhưng hôm nay anh ta cũng cảm thấy cô ta trở nên xấu đi, có chút nhìn không vừa mắt.
Sắc mặt Lâm Điềm Điềm trầm xuống, cô ta không muốn giải thích vấn đề này.
Một hồi lâu sau cô ta mới mở miệng: “Đợi lát nữa tôi muốn đến cửa hàng trang sức một chuyến.”
Người đại diện kinh ngạc, “Làm sao vậy, cô muốn mua trang sức à?”
Lâm Điềm Điềm nói: “Vòng cổ của tôi hỏng rồi, cần phải đi sửa lại.”
***
Buổi chiều Ninh Tri có khóa, sau khi trở về cô phát hiện Lục gia có khách tới.
“Đã trở lại rồi?” Nụ cười trên mặt mẹ Lục còn chưa thu lại.
Ninh Tri đi qua.
“Tới đây, mẹ giới thiệu với con một chút, đây là Hoắc Hiểu Nguyệt, thiên kim của Hoắc gia, mấy ngày nay con bé mới từ nước ngoài trở về.” Bà Lục quay đầu nhìn về phía Hoắc Hiểu Nguyệt giới thiệu, “Con bé chính là con dâu mới của dì, Ninh Tri.”
Ninh Tri ngồi xuống đối diện bà Lục, “Hoắc tiểu thư, chào cô.”
Hoắc Hiểu Nguyệt nhìn Ninh Tri từ trên xuống dưới, trong mắt lộ ra một chút không hài lòng cùng không phục, “Cô là người gả cho Lục Tuyệt à.”
Ninh Tri nghe ra được giọng nói của đối phương không vừa ý, cô hơi kinh ngạc, vừa mới gặp mặt mà cô đã đắc tội đối phương rồi?
Bà Lục nói: “Bây giờ hầu như là tiểu Tri chăm sóc cho tiểu Tuyệt, tiểu Tuyệt cũng không muốn để những người khác đến gần.”
“Con cũng có thể chăm sóc cho Lục Tuyệt.” Hoắc Hiểu Nguyệt nhỏ giọng nói.
Bà Lục vỗ vỗ tay cô, giọng nói thân mật, “Sao con lại phải chăm sóc nó chứ, hơn nữa con cũng không làm được.”
Bà Lục nói với