Trong lúc nửa mơ nửa tỉnh, Ngôn Hề tựa hồ trở về thời Đại học. Bên cạnh cây ngô đồng trong sân trường Đại học, bên hồ nước, thân ảnh cao lớn anh tuấn kia. Mưa to trút xuống tán dù, hắn lại gần hôn lên gò má của nàng, ánh mắt cong lên mỉm cười nhìn nàng.
Cũng là một cuối tuần mùa hè, nàng thăm ông nội bà nội xong thì trở về trường học, vốn muốn cho hắn một cái kinh hỉ, đứng bên cạnh cây hòe lớn dưới ký túc xá nam sinh, nàng cầm hai ly trà chanh lạnh, nhìn thấy Cao Ký Minh cùng một nữ sinh khác mặt đối mặt đứng đó.
Nữ sinh minh mục hạo xỉ, mái tóc khoác vai. Là hoa khôi của khoa tiếng Trung.
(*Mắt sáng răng trắng)
"Sư huynh, xin ngươi hãy chấp nhận ta, ta biết ngươi đã có bạn gái, nhưng mà...Chỉ nguyện quân tâm giống như lòng ta, nhất định sẽ không phụ ý tương tư*." Lời sau đó nhớ không rõ lắm, nàng chỉ nhớ Cao Ký Nhiên không có rõ ràng cự tuyệt nàng, đêm đó trà chanh lạnh thấm vào tim.
(*Trích trong bài Bốc toán tử của Lý Chi Nghi)
Nàng biết Cao Ký Minh là thật sự thích nàng, chỉ là nàng cảm thấy chưa đủ. Lúc chưa theo đuổi được nàng, hắn có nóng bỏng nhiệt tình, nàng là thành lũy mà hắn khát vọng phá được, là trình tự hắn chờ mong phá giải được. Đến khi bọn họ cùng một chỗ, hắn dần dần đã không còn cảm giác ban đầu.
Chinh phục, đại khái giống như bản năng bẩm sinh có trong huyết thống trong gien của giống đực, nhất là một Cao Ký Minh trời sinh tài hoa hơn người như thế, luôn thuận buồm xuôi gió xuôi dòng, hầu như không có gặp phải trắc trở nào, thứ hắn muốn có, chỉ cần hắn hơi cố gắng một chút, liền sẽ có được. Cho nên khi có được hắn sẽ có một loại không thú vị sau khi mệt mỏi cố gắng.
Khi hắn quyết định xuất ngoại, Ngôn Hề nói chia tay với hắn, lại kích phát dục vọng muốn theo đuổi nàng một lần nữa của hắn. Nhưng Ngôn Hề đã sớm ra quyết định, kỳ thật nàng đã cho hắn cơ hội. Chuyện nhìn thấy ngoài ý muốn đêm hôm đó nàng không có nói ra, nàng đang đợi hắn nói với nàng, nhưng mà hắn không có.
Trong lúc nửa mê nửa tỉnh Ngôn Hề cau chặt chân mày, đoạn thời gian khi vừa chia tay kia rất thống khổ, trằn trọc khó có thể chìm vào giấc ngủ, may mắn sau đó có Đào Đào đi tới bên cạnh nàng.
Mí mắt nàng thật nặng, nhưng trong mộng đã có ý thức, biết mình nhớ tới Cao Ký Minh, vì sao lại có thể nhớ tới hắn? Đại khái là những người nhiều chuyện xung quanh nàng vẫn còn nhớ rõ bọn họ, nghĩ cách nói cho nàng biết tin tức mới nhất của hắn, nói Cao Ký Minh đã đính hôn, vị hôn thê hình như là đồng nghiệp của hắn, cũng ở Thung lũng Silicon, một ngày nọ khi đi làm, cô gái kia cầu hôn hắn. Các đồng nghiệp lấy hoa tươi và rượu đã chuẩn bị ra, mọi người tươi cười nâng ly rượu chúc mừng.
Bất tri bất giác Ngôn Hề quấn chăn lên, giấc ngủ đặc biệt khó khăn, muốn tỉnh dậy lại tỉnh không được, thật vất vả mới mở mắt ra được, chỉ cảm thấy miệng đắng lưỡi khô.
Nàng vừa định ngồi dậy tìm nước uống, tầm mắt vừa chuyển, liền nhìn thấy có một ly nước trên tủ đầu giường, nàng cầm lấy, uống hơn nửa ly. Mùa hè lúc nào cũng cần nhiều nước, đun sôi nước, để lạnh. Là thói quen mà ông bà nội đã tạo thành cho bọn họ.
An Chi cũng đã dưỡng thành thói quen này rồi.
Ngôn Hề đè lên thái dương, đầu còn có chút lâng lâng, nàng ngồi lên xuống lầu.
"Đào Đào?"
Phòng khách sáng đèn, phòng bếp có tiếng vang.
Thần sắc Ngôn Hề dừng một chút, hẳn là đang nấu cơm. Nói ra thật xấu hổ, bây giờ Lưu nãi nãi thỉnh thoảng sẽ mua rau quả thức ăn đến đây, thời gian còn lại nếu Ngôn Hề không mua, thì chính là An Chi làm.
Đứa nhỏ này, tay nghề làm đồ ăn rất nhanh. Nhìn ra được là thật sự thích. Mà Ngôn Hề cũng không có da mặt dầy đến ăn không ngồi rồi, ăn xong sẽ rửa chén.
Rõ ràng mình là người lớn tuổi hơn.
Nàng mang dép lê, đi đến phòng ăn đã nghe thấy mùi hương cháo thoang thoảng.
Trên bàn cơm có để một cái nồi đất, bên cạnh là hai chén cháo, còn có một đĩa rau trộn dưa leo. Tóc An Chi búi cao trên đỉnh đầu, trên cái trán trơn bóng có tóc tơ mềm mại như nhung phất phơ, đang cắt thịt bò. Thịt bò này là ngày hôm qua nàng cùng An Chi cùng nhau hầm.
Là công thức Lưu nãi nãi đưa cho.
Mua nguyên khối bắp bò. Bước đầu tiên chính là phải rửa sạch máu còn đọng lại.
"Bằng không sẽ có tạp vị, không đủ thơm." An Chi nói.
Bỏ nguyên khối bắp bò vào nồi, đổ đầy nước, 3 nhánh hành lá rửa sạch cắt ra, rượu gia vị, gừng miếng.
"Toàn bộ quá trình phải canh mở nắp để tránh sôi trào." An Chi vừa làm trong miệng vửa nói lẩm bẩm.
Ngôn Hề bị vẻ nghiêm túc của nàng chọc cho cười rộ lên.
"Mở lửa lớn sau đó chuyển sang lửa vừa, đừng cười!" An Chi phồng mặt lên với Ngôn Hề, "Phải nghiêm túc!"
Ngôn Hề ngừng cười: "Được được được! Để ta ~" Nàng lấy một chiếc đũa dài, đẩy đẩy miếng thịt bò.
Các nàng đợi khoảng hơn một tiếng, thêm nước, thẳng đến khi chiếc đũa có thể cắm vào miếng thịt bò, đã không còn màu máu loãng chảy ra.
Lúc này mới tính là nước hầm thành công.
Tắt lửa, Ngôn Hề lấy thịt bò ra dùng nước lạnh rửa sạch sẽ. Lấy hành lá và gừng miếng ra, vớt chút thịt bò vụn trong nồi canh ra.
"Nước thịt bò này chút nữa còn muốn dùng đấy."
"Được rồi, biết rồi."
Ngôn Hề rửa sạch sẽ cái nồi hầm thịt bò, nước hần bò lọc sạch thịt bỏ lại vào nồi.
"Được rồi, ngươi nói, để ta làm."
"Thịt bò, gói trà đen, bao nguyên liệu hầm, đường phèn."
"Được rồi."
"Đổ 100ml dầu hào vào trước, lại thêm vào 100ml nước tương, khuấy đều đặn."
"100ml? Là bao nhiêu?"
"Trước rót là trong cốc đo lường."
"Sao Lưu nãi nãi lại viết một con số cụ thể như vậy, có phải ngươi yêu cầu Lưu nãi nãi cho một con số cụ thể hay không??"
"...Lưu nãi nãi nói đổ một ít, một ít thì làm sao ta biết được là bao nhiêu a!"
"...Ha." Ngôn Hề cười lắc đầu.
"Đừng cười! Phải nghiêm túc!"
Mở lửa lớn sau khi đậy nắp thì chuyển sang lửa nhỏ, lại nấu thêm một tiếng rưỡi đồng hồ nữa mới ngon miệng.
Toàn bộ quá trình An Chi đều thủ ở trong phòng ăn, chơi điện thoại, thiết lập ba lần đồng hồ báo thức, nửa tiếng vang lên một lần, nhắc nhở một lần.
Sau khi thịt bò nấu xong rồi, dùng màng giữ tươi bọc lại, bỏ vào tủ lạnh một đêm.
Bây giờ lấy thịt bò ra cắt, An Chi vừa cắt vừa nho nhỏ mà nuốt nước miếng, nhịn không được, nàng cầm lấy một miếng nhét vào trong miệng, "A, ăn ngon!" Nàng híp mắt, "Ăn ngon thật!"
An Chi thích ăn thịt bò hơn thịt heo, nàng thích ăn rau trộn thịt bò, thịt bò hầm, còn có dưa hấu thịt bò nạm các loại, thịt bò nướng.
Ngôn Hề mỉm cười mở miệng, "Ăn ngon không?"
"Ngươi dậy rồi? Chúng ta ăn cơm đi." An Chi nói với nàng.
Cháo là cháo đậu xanh, đồ ăn là rau trộn dưa leo cùng thịt bò hầm đã cắt tốt.
"Ta còn làm bánh xoài a." An Chi cười nói với nàng.
Rau trộn là tự An Chi làm ra, bằm tỏi ra mùi hương, thêm chút nước tương, dầu vừng, tiêu, dấm chua, dùng nồi đun lên, lại rắc một chút hạt mè rau thơm và