Hứa Gia Nhĩ cùng An Chi kiên trì mỗi ngày sau khi tan học đều ở lại tự học một giờ, hiệu quả là rõ rệt. Khả năng thi cử và khả năng tự học của hai người đều rất mạnh. Thành tích thi tháng thứ hai đã có, hai người một lần nữa trở lại với vị trí thứ hai và thứ ba. Thành tích thi tháng thứ ba, An Chi đứng thứ nhất, Hứa Gia Nhĩ đứng thứ hai. Hai người cũng không dám xem thường, chung quanh đều là cao thủ, hơi buông lỏng một chút sẽ bị kéo xuống ngựa.
Hai người cùng lớp thực nghiệm, chủ nhiệm lớp vẫn là Bàng lão sư, vẫn để cho hai người bọn họ làm lớp trưởng và lớp phó. Mà hai người bọn họ cố gắng như vậy, tất nhiên sẽ kéo theo bầu không khí học tập đi lên, lớp một cao nhất từ giờ học chính thức cho đến buổi tối tự học, vẫn luôn có người ở trong lớp học bài, những lớp thực nghiệm và lớp trọng điểm khác đương nhiên cũng không cam lòng bị rớt lại phía sau, vì vậy những lớp cao nhất đều thể hiện khí thế học tập bừng bừng, tất cả chủ nhiệm lớp nhìn thấy trong lòng đều vui vẻ, nhất là làm cho chủ nhiệm lớp của lớp một Bàng lão sư cảm thấy trên mặt thập phần có ánh hào quang.
Cứ như vậy gió êm sóng lặng trôi qua hơn hai tháng, rốt cuộc cũng có ngày xảy ra chuyện.
Hứa Gia Nhĩ sớm đã trở thành nhân vật phong vân trong trường. Bắt đầu từ cao nhất, bên cạnh nàng chưa từng thiếu nữ sinh, hơn nữa toàn bộ nữ sinh cao trung, thậm chí có nữ lão sư đều rất xem trọng nàng.
Điều này làm cho nam sinh trong Viện khoa học công nghệ rất khó hiểu, có vài người nhịn không được tò mò mà hướng các nữ sinh nghe ngóng. Các nữ sinh nói: Hứa Gia Nhĩ đối với nữ sinh tôn trọng săn sóc hữu lễ, lại còn học tập giỏi. Học tập tốt, vận động tốt, lớn lên vừa cao vừa soái, hầu như không có khuyết điểm. Đã có một nhân vật như vậy, ai còn muốn nói chuyện yêu đương với nam sinh a....
Các nam sinh hiếu kỳ nhận lấy đả kích to lớn.
An Chi cũng cảm nhận được Hứa Gia Nhĩ rất được chào đón. Mỗi ngày khi nghỉ giữa giờ, đều có nữ sinh đưa đồ ăn cho nàng, khoai tây chiên, thạch, kem và các loại thức ăn linh tinh như vậy. Có đôi khi Hứa Gia Nhĩ mỉm cười nhận lấy, đảo mắt liền len lén đưa cho mình, còn có vô số lễ vật và thư tay.
Mỗi lần Hứa Gia Nhĩ đều từ chối, từ chối không được cũng đành phải nhận lấy, chẳng qua là nàng không thu liễm chút nào, thường xuyên treo lên dáng tươi cười đắc chí kiêu ngạo, đối với mỗi một nữ sinh đều tươi cười đáp lại, nhưng mà không có chân chính đáp ứng một người nào cả.
Điều này vô hình trung chọc giận một số người.
Có một lần tan học, các nàng vẫn đang tự học trong lớp. An Chi đang làm bài tập vật lý, vẽ bản đồ phân tích lực. Bỗng nhiên, từ cửa truyền đến một tiếng hét: "Hứa Gia Nhĩ!"
Mọi người trong phòng học đều giật mình, An Chi giương mắt nhìn ra ngưỡng cửa. Không biết là những nam sinh từ lớp nào đi đến, dẫn đầu lả một nam sinh cường tráng đen sẫm, nhìn lướt qua phòng học, trợn mắt nhìn về phía Hứa Gia Nhĩ, khinh thường đánh giá nàng từ trên xuống dưới một chút.
"Ngươi chính là Hứa Gia Nhĩ, tại sao lớn lên lại bất nam bất nữ như vậy?"
An Chi nắm chặt cây bút.
Suy nghĩ của Hứa Gia Nhĩ bị cắt đứt, nghe thấy lời nói không lễ phép này, càng thêm không kiên nhẫn, vừa đứng lên lại nghe thấy một câu: "Xem ra chính là biến thái."
Hứa Gia Nhĩ mặt lạnh quát lên: "Chó điên ở đâu đến, cút ra ngoài!"
"Ta thấy ngươi chính là thứ biến thái, cũng đúng, bộ dạng này của ngươi cũng không có nam sinh nào thích ngươi đúng không?" Nam sinh liếc mắt nhìn chằm chằm vào nàng, cười nhạo, nam sinh đằng sau cũng giễu cợt.
"Ngươi..." Hứa Gia Nhĩ cắn chặt răng đang muốn phát tác, An Chi vội vàng đứng lên ngăn nàng lại.
Nàng nhíu mày nhìn nhìn mấy người nam sinh: "Bạn học, nếu như không có chuyện gì mời các ngươi đi ra ngoài, chúng ta muốn học bài."
Nam sinh nhìn chằm chằm vào An Chi, không có ý tốt mà cười: "Ta biết ngươi, các ngươi cả ngày cùng một chỗ, ngươi là bạn gái của nàng sao? Làm sao vậy, xem ngươi lớn lên cũng không tệ a, sao lại biến thái giống như nàng vậy chứ?"
"Bệnh tâm thần!" Hứa Gia Nhĩ nhịn không được, đưa tay đẩy hắn một cái: "Cút ra ngoài!"
Nam sinh lui về sau, đụng phải cái bàn. Hắn căm tức vung quyền liền đánh tới, "Biến thái chết tiệt..."
Lớp một cũng có mấy người nam sinh ở đó, nhìn thấy người trong lớp mình bị đánh cũng tiến lên ngăn cản, đám bạn với nam sinh đánh người kia cũng lao vào hỗ trợ, kết quả toàn bộ đánh nhau.
Trong phòng học hỗn loạn ầm ĩ, các nữ sinh hét rầm lên.
Mười phút sau, Bàng lão sư vội vã chạy tới.
20 phút sau, những người khác bị phê bình một chút, được cho về nhà, giữa lại Hứa Gia Nhĩ còn có nam sinh kia. An Chi ở bên ngoài văn phòng, do dự một chút, không có rời đi.
Ba mươi phút sau, gia trưởng của nam sinh đi đến, là một người phụ nữ hấp tấp nóng tính, cả căn phòng làm việc của giáo viên đều có thể nghe được thanh âm của nàng: "Đáng thương a, con trai của ta bị đánh thành như vậy, nói xin lỗi! Nhất định phải nói xin lỗi! Bồi thường tiền thuốc men, phí tổn thương tâm lý, gia trưởng của ngươi đâu! Lão sư ngươi cũng không thể bất công, gọi gia trưởng của học trò tới đây, chủ nhiệm lớp của đứa nhỏ nhà chúng ta cũng ở nơi đây, các ngươi làm chứng, các ngươi tới xem xem..."
An Chi từ cửa sổ nhìn vào, người gia trưởng kia chỉ lên mặt con trai của nàng, hô to gọi nhỏ. Từ góc nhìn của An Chi, chỉ có thể nhìn thấy một ít bầm tím mà thôi, nam sinh kia là học sinh thể dục năng khiếu, bởi vì theo đuổi một nữ sinh của lớp trọng điểm, đúng lúc nhìn thấy nữ sinh kia đi tìm Hứa Gia Nhĩ tán gẫu mấy lần, còn từ chối hắn, đây hoàn toàn là giận