Tác giả: Trà Sắc Già Phê
Edit + Beta: 苏諴
_______________________
Hai bên thông đạo tất cả đều là bích họa, bức đầu tiên là một bầu trời rực đỏ, giống như là bị thêu đốt, tiếp theo là vô số hỏa cầu nằm trên mặt đất.
Lại xem phía sau, là lửa cùng khói đen, một trận lửa vô cùng lớn.
Trong lửa có vô số thân xác người cùng thú vật.
Bức tiếp theo miêu tả hai xà nhân, là bọn họ trợ giúp mọi người, cũng dẫn dắt mọi người xây dựng gia viên mới.
Sau đó là một đám nhân loại được vẽ khá nhỏ bái tế hai xà nhân kia.
Lễ dâng không rõ là cái gì.
Mấy bức bích họa này chắc là một ít sinh hoạt của con người ở đây.
Một bộ phận bích họa khác là cảnh tượng những viên thiên thạch to lớn rơi xuống.
Hai xà nhân giống thần tiên hạ phàm, ở hỗn trạng này cứu giúp, hỗ trợ nhân dân xây dựng nhà cửa.
Mọi người đều đem hai xà nhân nọ thành thần linh được trời cao phái xuống, đối với xà nhân bái tế cung phụng, mọi việc nhất nhất nghe theo.
Bức bích họa tiếp theo thần sắc khá u ám.
Một quái vật chả biết là cái gì xuất hiện, thân hình nó to lớn, có tận ba cái đầu.
Ở trước có ba cái tay to lớn.
Phía sau cũng có ba sợi râu to lớn như bàn tay.
Cẳng chân cũng thật thô to, một màu đen nhánh nhìn kĩ lại còn thấy cả vẩy.
Tiếp theo là rất nhiều người ngã trên mặt đất, nơi nơi đều là máu, thoạt nhìn rất là ghê tởm khủng bố.
Dùng rất nhiều chi tiết để tả nên nó, phảng phất như muốn chỉ rõ khung cảnh đó có bao nhiêu thảm khốc.
Tiếp theo bích họa là xà nhân chiến đấu cùng quái vật, lúc đầu xà nhân nọ thất bại liên tiếp thoái lui về phía sau, sau đó đánh nhau đến trong một sơn động.
Bức kế chủ yếu vẫn là lửa, liệt hỏa hừng hực đầy cả thiên không.
Bích họa cuối cùng là hình ảnh nữ xà nhân nằm trong quan tài.
Hai xà nhân này có thể là Phục Hy và Nữ Oa, bất quá không phải chỉ có trong truyền thuyết sao? Chẳng lẽ hai người họ có thật!? Bên trong mộ thất bên kia hẳn là Nữ Oa rồi, vậy không phải là Phục Hy Nữ Oa là nhân xà cộng thể đi? Vậy việc trường sinh kia thật chất cũng là cộng thể? Vậy Muộn Du Bình phải làm sao? Trương gia đã xảy ra chuyện gì? Càng nghĩ cang rối, tôi vừa đi vừa vò đầu bức tóc.
Khẳng định là tôi đã bỏ qua mấu chốt rồi!
Theo thói quen tôi thò tay vào túi áo muốn lấy ra điếu thuốc, trong túi trống không.
Đúng rồi, tôi đã cai thuốc rồi.
Tôi ngẩng đầu nhìn về phía trước đi tới.
Dường như là có lối khác, có ánh sáng chiếu vào.
Muộn Du Bình đâu rồi? Tôi theo bản năng đưa ra đáp án, mất tích.
Hắn dù sao cũng là chuyên gia mất tích mà, tôi thật sự quá sơ suất, sao lại chỉ mải nhìn bích họa chứ!
Tôi chạy đến lối ra, vừa chạy vừa hô to tiểu ca.
Vừa chạy ra khổi lối ra, lại thấy Muộn Du Bình đang ở phía sau.
Tên này lúc nào cũng thế, một tiếng báo trước cũng không thèm nói, trong lòng có đến mười vạn điểm khó chịu.
Cũng không biết là hắn đang nhìn cái gì ở phía trước, nhìn đến xuất thần luôn rồi, thẳng đăm nhìn về phía trước.
Không xem không thể nào tưởng được, thật sự quá thần kỳ! Muốn hình dung chỗ này là gì, thật sự quá khó để điễn tả hết, bất quá nếu thật sự muốn nói về nó chỉ có thể nói nó như một đại trạch của một gia đình giàu có.
Thủy tạ*, đình đài...!các thanh chạm khắc và khối được xây bằng ngọc, trên đỉnh khảm đầy dạ minh chây lớn nhỏ.
Tôi nhìn kĩ, hóa ra là mô phỏng các tinh tú.
Tôi thầm thở dài nghĩ, lăng Tần Thủy hoàng bất quá cũng thế này đi.
*thủy tạ
_________________________
Những bày trí này thật sự như có người sống ở đây, điều quan trọng nhất là nơi này toàn bộ đề làm từ ngọc vẫn ra.
Trong hồ nước còn có một loại thực vật không biết tên, hình như là lá sen.
Bất quá so với lá sen lớn hơn rất nhiều, trông cũng cứng rắn hơn.
Nó là mộc trên mặt nước, bên trong còn nở ra một loại hoa trắng kì quái, đầy mình lông xù như râu.
Kích thước hoa này cũng không khác hoa sen bình thường là mấy.
Tôi trèo lên hàng rào được chạm trổ nhìn xem, thế mà phát hiện trên mớ lá nhìn như lá sen mọc đầy gai đỏ tươi.
Tức khắc cảm thấy lông toàn thân sửng lên, tôi hỏi hắn đây là cây gì, đợi cả buổi cũng không nghe được âm thanh đáp lại, tôi quay đầu nhìn thì phát hiện ra là mình đã chạy đến trước.
Muộn Du Bình ở phía sau đi đến giả sơn* bên trong, đình làm bằng loại gỗ đen nhánh, nhìn qua rất đơn giản, có chút cảm giác cổ xưa, cũng không biết là trải qua bao nhiêu năm rồi.
Hiện tại vẫn còn hoàn hoàn chỉnh chỉnh bằm đây đã là rất khó có được.
Nơi này nhìn tương đối trang nhã, tôu cảm thấy chủ mộ rất đặc biệ, không giống người khác khoa trương, hão huyền.
Trái lại, còn tạo cho người ta có cảm giác chủ mộ là một người thích vẻ giản dị.
*giả sơn
_______________________
Tôi theo sát Muộn Du Bình vào đình, đình này được xây tương đối cao, là một cái địa phương hoàn mĩ để quan sát toàn cảnh.
Nhìn từ đây ra, tôi chỉ thấy hai "người" cao lớn đứng giữa ao ôm nhau, đuôi cùng quấn quýt vào một chỗ.
Chỉ có nữa trên là người, nữa dưới là những chiếc vảy màu hoàng kim.
Tôi biết rõ đó là tượng Nữ Oa Phục Hy.
Thế giới này quá kỳ diệu, hoàn toàn không cần dùng đền trí não, hoàn toàn có thể đoán ra một cách dễ.
"Tiểu ca, nơi này thật sự là táng người sống?"
"...."
"Hiện tại có còn sống hay không?"
Tên Muộn Du Bình này! Quả thật tôi không nên đặc kỳ đặt quá nhiều kỳ vọng vào việc hắn sẽ trả lời.
Thật y như khúc gỗ mà!
"Không biết." Hoa cũng muốn tàn luôn rồi tôi mới nghe hắn nhẹ giọng trả lời.
Thật muốn đánh hắn, nếu không phải tôi đánh không lại, hắn khẳng định đã sớm bị tôi bóp chết rồi.
Quyết định đơn giản, không xem cho rồi.
Trong lòng tôi đang buồn bực, mà hắn thế nhưng xoay người đi mất rồi.
Muộn Du Bình vẫn là muộn du bình*.
Tôi tuyệt đối không thể để anh đi mất bỏ lại tôi, liền nhất chân đuổi theo.
*Chắc là fan đạo mộ thì hẳn ai cũng biết biệt danh thằng nhỏ đặt cho lão Muộn nhỉ =)))))) nhưng tui cũng nhắc cho nhớ thôi.
Muộn du bình, bình kính miệng hay hũ nút tùy jiěmei quẹo lựa =))))))
Chúng tôi men theo giả sơn đi xuống dưới, chưa quá năm bước Muộn Du Bình liền dừng lại, một chút không cẩn thận đầu tôi đã đập thẳng vào lưng hắn.
Thiên! Hắn thế mà dừng lại cũng chả nói lấy một tiếng, ai u cái mũi của tôi! Tôi đoán là nó muốn chảy máu cả rồi.
Tôi hung hăng trừng hắn, hắn vậy mà không thèm quay đầu, vẫn nhìn phía trước đăm đăm.
Có thể làm sao bây giờ?
Chỉ có thể giương mắt nhìn, vì thế tôi nghĩ, chờ khi trở về tôi sẽ xào cho hắn một đĩa ruồi!
Tôi đem tằm mắt chuyển hướng, chuẩn bị tiếp tục làm lơ hắn.
Nhìn nhìn, khoang đã! Này không phải là cửu đầu xà bách* sao?
* raw là "九头蛇柏" dịch hán việt là "cửu đầu xà bách" như ở trên mình đã ghi, nhưng theo một nghĩa khác thì "九头蛇" có thể hiểu là Hydra.
Hydra là một huyền thoại trong chín đầu lớn của con rắn.
Nó tồn tại trong nhiều nền văn hóa, là một sinh vật huyền thoại và xuất hiện thường xuyên nhất trong thoại Hy Lạp cổ đại.
Ngoài ra, những truyền thuyết tương tự có thể được nhìn thấy trong " Kinh cổ Ba Tư ", " Kinh thánh ", truyền thuyết Châu Phi và thần thoại Trung Quốc.
Hình ảnh của Hydra trong thần thoại
Còn (柏) có khá nhiều nghĩa, 1.
Cây bách, gỗ bách, 2.
Cây lớn.
Ở truyện có thể hiểu theo nghĩa thứ hai.
__________
Cây này to, lớn vô cùng.
Những cành cây uốn lượn, cong thành những đường nét rất kì lạ.
Trông như một con quái vật khổng lồ vậy.
Bất quá điểm kỳ lạ là cây này không công kích chúng tôi.
Nó dường như là lý do tồn tại của mấy thứ lạ lùng xung quanh.
Tôi đang nghĩ xem điểm gì đặc biệt thì Muộn Du Bình đã đi thẳng đến gốc cậy.
Gì! Thế mà có một cái