Lý Hỏa Vượng nằm ở trên giường, trên người đang mặc cái áo trói buộc chuyên dụng của bệnh viện (cái loại áo có hai ống tay dài để cột ngược ra đằng sau chuyên dùng cho bệnh nhân tâm thần để họ không tự gây hại cho mình và người khác - Độc Hành Giả),"Két kẹt", cửa phòng bệnh mở ra, "Aizz, tiểu Lý à, cậu trước đó không phải hồi phục tốt lắm sao? Sao lại xảy ra chuyện?"Bác sĩ điều trị chính của Lý Hỏa Vượng đi vào, nhìn cậu với vẻ mặt thất vọng.Nghe lời này, Lý Hỏa Vượng đầu bị quấn mớ băng gạc màu trắng bỗng chốc nóng nảy, mở miệng giải thích: "Bác sĩ, là họ động thủ với Dương Na trước! Tôi vì bảo hộ cô ấy nên mới ra tay đánh trả họ thôi!"Bác sĩ co ngón trỏ đẩy cặp kính trên mũi, "Cậu gọi đó là đánh trả à? Cái này gọi là đánh chết! Lưu Kiến Nghiệp bây giờ có thể nằm ở ICU (Intensive Care Unit, phòng hồi sức tích cực hay còn gọi là phòng chăm sóc đặc biệt - Độc Hành Giả) không ra được, một cước kia của cậu thiếu chút nữa là trực tiếp tiễn ông ấy đi luôn rồi, cậu cũng đã ở đây không ít thời gian rồi, chuyện của mọi người ở đây cậu đều biết, trước khi động thủ chẳng lẽ không suy xét đến bệnh tình của Lý sư phụ sao? Tôi vốn cho rằng cậu là một người hiểu chuyện."Nghĩ đến Dương Na bị dọa sợ đến khóc như mưa, Lý Hỏa Vượng có vẻ hơi không chịu phục, "Ông ấy bị thần kinh thì làm sao? Bị bệnh thần kinh thì muốn làm gì thì làm sao? Nếu phải chọn giữa Dương Na bị hại và ngồi tù thì tôi tình nguyện chọn cái sau,""Cậu..." Bác sĩ chính bị Lý Hỏa Vượng chọc tức đến nói không ra lời.Ông ấy cuối cùng thở dài lắc lắc đầu, "Thôi bỏ đi, viện trưởng đã gọi cho người nhà của hai bên rồi, mấy việc này cũng không cần cậu bận tâm."Lý Hỏa Vượng nghe câu này, hơi cuộn người lại nằm nghiêng quay mặt vào tường, trong lòng bắt đầu tính xem ngọc bội trị giá bốn mươi vạn có đủ bồi thường hay không.Có điều lúc này hắn không sợ chút nào, sau khi thấy đan dược đó thực sự có tác dụng, Lý Hỏa Vượng chợt phát hiện cuộc đời mình có thêm rất nhiều sự lựa chọn mới.Cảm giác tâm tình bệnh nhân nhỏ của mình không tốt, bác sĩ mở miệng động viên: "Tiểu Lý à, đừng lo lắng, cậu sẽ không phải ngồi tù đâu, bệnh viện có thể làm chứng cho cậu, đừng nghĩ mấy việc này nữa, yên tâm dưỡng bệnh đi, những chuyện khác, chúng tôi sẽ xử lý tốt."Lý Hỏa Vượng nhận ra được sự quan tâm trong lời nói của bác sĩ, "Cám ơn bác sĩ.""Cám ơn cái gì, ai biểu tôi là bác sĩ điều trị cho cậu chứ! Cậu lại nhỏ như vậy, đương nhiên phải chiếu cố cậu nhiều hơn rồi." Lý Hỏa Vượng cảm giác được tay của đối phương vỗ vỗ lên vai của mình."Có điều tiểu Lý à, cậu nói thật cho tôi biết, lúc đó cậu làm cách nào khiến họ bị thương thành ra như vậy? Đó không phải là chuyện người bình thường có thể làm được.
Cậu lúc đó là trong trạng thái bình thường, hay là nói: lại lâm vào cái ảo giác gì mới?"Nghe câu này, Lý Hỏa Vượng trong lòng căng thẳng, sự chú ý (nguyên tác là chú ý lực, cái này lại mang tính học thuật bên chuyên ngành tâm lý học, tui nghĩ chắc tác giả cũng không tính viết một cuốn khảo luận về tâm thần học nên tui ráng tìm từ nào đó gần tương đương - Độc Hành Giả) lập tức tập trung vào túi áo của bộ đồ mặc trên người.
"Ờ… thì ...Tôi....""Tôi nghiên cứu về tâm lý, hơn nữa trên phương diện này cũng có chút tâm đắc, đừng tưởng che giấu bệnh tình, cậu tốt nhất nghĩ kĩ rồi hãy trả lời, tôi rất ghét bệnh nhân lừa dối tôi."Tuy giọng điệu và vẻ mặt của bác sĩ đều vui vẻ, nhưng Lý Hỏa Vượng lại cảm giác trong phòng lại có áp lực vô hình, "Làm sao đây? Chuyện đan dược không thể để ông ấy biết được."Trong lúc Lý Hỏa Vượng nôn nóng tìm biện pháp thoát khốn, tất cả xung quanh bắt đầu trở nên không ổn định, giọng nói của bác sĩ cũng trở nên càng lúc càng mông lung.Không tới mấy giây, cậu phát hiện bản thân lần nữa rơi vào ảo giác, đang nằm trên chiếc giường đá trong động của Huyền Dương.Ôm đầu ngồi dậy, Lý Hỏa Vượng nhìn xung quanh bày biện sơ sài thì nở nụ cười.
"Hắc hắc, bất kể như thế nào, đây cũng là một loại biện pháp giải quyết."Lần này cậu không tính là sẽ sớm quay về, để tránh bác sĩ ở bên cạnh trông chừng cậu chưa đi.Từ trong phòng bước ra, Lý Hỏa Vượng thấy mấy vị sư huynh đệ đi ra đi vào trong đường hầm, trong lòng bắt đầu tính toán dự định kế tiếp của bản thân.Đã biết đan dược là thật, như vậy bản thân không thể tùy ý giống như trước đây được, phải hoạt động thật tốt ở nơi này mới được, để kiếm lợi càng nhiều từ nơi này.May là thân phận bây giờ của mình không còn là dược dẫn ở liệu phòng (phòng chứa nguyên liệu - Độc Hành Giả), mà trở thành kí danh đệ tử của "đầu ghẻ", có rất nhiều tự do để hành động.Khi thấy một vị đạo sĩ để râu mặc đạo bào giống như mình đi qua trước mặt, Lý Hỏa Vượng hai