Chương 165: Tra không có người này
Edit : Luna Huang
Huyện Đàn An, huyện thành nho nhỏ, thành quách cũ nát, chìm trong ánh chiều tà, khói bếp lượn lờ.
Trong phòng một khách điếm, Ngưu Hữu Đạo đang ngâm mình trong thùng tắm, cửa sổ mở toang, nằm ngắm mặt trời đang lặn, theo thường lệ bên cạnh có đặt một bầu rượu, một thanh kiếm.
Ánh trời chiều đỏ rực chiếu xuyên vào trong phòng, cũng nhuộm đỏ người nằm trong thùng tắm.
Có tiếng gõ cửa ‘cộc cộc’, kèm theo tiếng Hắc Mẫu Đơn vang lên, “Đạo gia!”
Ngưu Hữu Đạo: “Đang ngâm nước, không có việc gì gấp thì lát nữa nói.”
Két! Hắc Mẫu Đơn trực tiếp mở cửa đi vào, tiếng đóng cửa, rồi tiếng bước chân đi tới.
Ngưu Hữu Đạo thuận tay túm cái khăn lông trong giỏ bên cạnh kéo vào bồn phủ lên người, “Có chuyện gì liền đứng ở đó nói đi.”
Hắc Mẫu Đơn dạo bước đến bên cạnh thùng tắm, đi tới ngó ngó vào, phát hiện bị che không nhìn thấy cái gì, bèn khinh bỉ nói: “E thẹn còn hơn cả nữ nhân nữa.”
Ngưu Hữu Đạo cũng không co người lại, vẫn nằm ngâm mình như cũ, bình tĩnh nói: “Có chuyện thì nói đi, ngươi kiểu này ta không thích.”
Hắc Mẫu Đơn dời cái băng ghế ngồi xuống bên cạnh hắn, vén hai tay áo lên, với lấy mộ cái khăn lông khác, nhúng ướt, lau bả vai cho hắn, rồi đến cánh tay, “Hầu hạ ngươi cũng không thích sao?”
Ngưu Hữu Đạo nghiêng đầu liếc nhìn nàng một cái, hờ hững nói: “Tốt nhất ngươi vẫn nên chú ý quy củ một chút.”
Hắc Mẫu Đơn hỏi lại: “Ngươi có biết ta làm như vậy có ý vị như thế nào không? Làm như vậy ta giống như là có chút không biết xấu hổ phải không, bất quá nữ nhân cuối cùng vẫn phải cùng với một cái nam nhân mới là kết cục tốt nhất, ta xem trọng ngươi, nguyện ý một lòng một dạ đi theo ngươi, ta xem mình là người của ngươi, như thế ngươi cũng không vui sao? Đương nhiên, ta cũng hi vọng ngươi có thể xem ta là người của ngươi, xem như người một nhà, ta thích thấy bọn hắn hiểu lầm quan hệ giữa ta và ngươi, lời ta nói là thật lòng.”
Ngưu Hữu Đạo yên lặng một chút, mới hỏi: “Nhanh như vậy đã trở về, chuyện đó đã làm xong rồi?”
Hắc Mẫu Đơn đẩy người hắn thẳng lên chút, giúp hắn lau ở phía sau lưng: “Ngươi cũng quá coi thường ta, chút chuyện nhỏ này có thể gây khó ta sao? Cải trang cách ăn mặc xong, tìm mấy tên lười biếng, cho ít tiền, để bọn hắn chạy tới các nơi khác tự xử lý. Những tên lười biếng liền ưa thích việc nhẹ lấy tiền, thích làm loại chuyện không cần phí sức, ta nói làm tốt còn có thưởng, đương nhiên, thưởng là không thể nào có rồi, quay đầu chúng ta liền đi mất. Ta cùng đi theo sau trông chừng một hồi, mấy tên đó dựa theo lời ta nói đi mua mấy cái kẹo, dụ mấy tiểu hài chơi đùa, hiệu quả không tệ, mấy tiểu hài kia đi khắp đường phố ca hát sôi nổi lắm!”
Ngưu Hữu Đạo ừm.
Hắc Mẫu Đơn tròn mắt chớp chớp, “Dáng dấp Đường Nghi thật là xinh đẹp, muốn ngực có ngực, muốn eo có eo, muốn mặt có mặt, muốn khí chất có khí chất . . .”
Ngưu Hữu Đạo: “Chính là không có não.”
Hắc Mẫu Đơn: “Không có não vậy cũng phải xem là so với ai mới được, so với ngài có lẽ còn kém chút, nhưng nếu thật sự không có não, sao có thể quản được người của cả một môn phái đúng không? Không phải ai đều cũng có thể giống được như ngài, trong số những người ta đã gặp, ngài là người cực dị nhất á!”
Ngưu Hữu Đạo: “Ngươi muốn nói cái gì?”
Hắc Mẫu Đơn: “Nữ nhân xinh đẹp như vậy, làm sao nam nhân có thể không thích cho được, nếu ngài thật sự cảm thấy nàng ta ở bên cạnh Thiệu Bình Ba có nguy hiểm, không bằng mang đi cho rồi.”
Ngưu Hữu Đạo: “Ngươi nghe lén còn không ít nha.”
Hắc Mẫu Đơn: “Ngài cũng đâu có e ngại chúng ta đâu. Đạo gia, trong lòng ngài vẫn có nàng ta đúng không?”
Ngưu Hữu Đạo: “Ngươi suy nghĩ nhiều, nàng ta sống hay chết không liên quan gì đến ta.”
Hắc Mẫu Đơn: “Nói một nẻo nghĩ một đường, nhìn ra được, Thiệu Bình Ba theo đuổi nàng ấy, giống như làm cho ngài không cao hứng nhỉ.”
Ngưu Hữu Đạo: “Chẳng lẽ còn có thể cao hứng được sao? Mà chẳng liên quan gì đến cao hứng hay không cao hứng, tựu giống như một con chó đực, đi ngang qua nơi nào đó xịt một bãi nước tiểu, mặc kệ mảnh đất đó có phải là của mình hay không, có chó lạ xâm nhập, cũng sẽ sủa lên vài phát. Cảm xúc vẫn là bị quấy nhiễu đôi chút, ta cũng đang đau đầu chuyện này, vốn cho rằng không có quan hệ gì, đụng tới chuyện này xong, mới phát hiện cùng nàng có cái danh phận phu thê thật phiền phức, cảm giác có chút bị bó buộc, ta thật không muốn có bất cứ gì liên quan với nàng ta, nhưng vẫn bị liên lụy đến. Ngươi nói đi, nếu nàng ta có chuyện, ta quản hay không quản đây?”
Nghe hắn nói kiểu này, Hắc Mẫu Đơn đã hiểu, vị này thật sự là không có cảm giác gì với vị kia, bèn chậc chậc lưỡi nói: “Đây chính là giữa người với người có khác biệt, nam nhân của ta trước kia, coi như ta bị người kề đao trên cổ, đoán chừng cũng sẽ không thèm ngoái đầu nhìn lại một cái. Đạo gia, ngài cho phép ta nói vài lời, kỳ thật cái này cũng không có gì phải đau đầu cả, nếu biết nàng cần trợ giúp mà nói, có thể quản được liền thuận tay quản một chút, còn không biết mà nói, vậy liền không miễn cưỡng, cũng không cần cố hết sức, thản nhiên đối diện, đây mới thật là buông xuống, không cần tự khó xử chính mình!”
Ngưu Hữu Đạo: “Thản nhiên đối diện. . . Có chút đạo lý, ngược lại là cùng giống ta rồi.”
Hắc Mẫu Đơn: “Có thể nếu ngài thật sự cảm thấy Thiệu Bình Ba nguy hiểm mà nói, ta cảm thấy ngài hay là nghĩ biện pháp đưa nàng ấy rời khỏi Thiệu Bình Ba thì tốt hơn, nam nhân ta rất rõ, dáng dấp nàng xinh đẹp, sớm muộn muốn trở thành thịt trong miệng Thiệu Bình Ba, có chút thủ đoạn bàng môn tà đạo rất khó lòng mà phòng bị, trước kia ta đã ăn phải thua thiệt thế này rồi!”
“Về cái này trái lại ta không có lo lắng, chỉ cần Thiệu Bình Ba không làm gì được ta, thì cũng không dám động nàng. Cũng không phải do ta có thể chấn nhiếp được Thiệu Bình Ba, mà là dưới tình huống nàng chưa thoát khỏi mối quan hệ với ta, Thiệu Bình Ba sẽ không dám tùy tiện dùng thủ đoạn bàng môn tà đạo đối với nàng, thật muốn chọc giận người sau lưng Đường Nghi, vài tên pháp sư tùy tùng bên người Thiệu Bình Ba kia e là cũng không giữ được nổi cái mạng nhỏ của hắn nữa là! Từ góc độ nào đó tới nói, ta chỉ cần bảo vệ chính mình, cũng chính là bảo vệ Đường Nghi rồi.”
Hắc Mẫu Đơn kề miệng sát tai hắn nói, “Là Triệu Hùng Ca a?”
“Làm sao ngươi biết?” Ngưu Hữu Đạo quay qua nhìn, lúc ở phòng bếp nhắc tới cái tên này, nói rất khẽ mà.
Hắc Mẫu Đơn: “Triệu Hùng Ca vốn là khí đồ(đệ tử bị bỏ rơi) của Thượng Thanh tông a! Ta nghe nói lúc mà Lưu Tiên tông tập kích Thượng Thanh tông, ngay cả bản thân Triệu Hùng Ca còn chưa có lộ diện, chỉ là tọa kỵ của hắn xuất hiện, liền dọa cho Lưu Tiên tông hoảng hốt trở ra, thậm chí trưởng lão Lưu Tiên tông phải tự đoạn một tay để tạ tội. Thượng Thanh tông ngoại trừ Triệu Hùng Ca ra, còn có ai có thể làm cho chư hầu một phương ở bên người có cao thủ nhiều như mây lại kiêng kị sợ hãi? Thực lực đến độ như của Triệu Hùng Ca này, rất đáng sợ, thiên quân vạn mã cũng ngăn không được!”
Ngưu Hữu Đạo: “Triệu Hùng Ca xuất ra từ Thượng Thanh tông, thực lực nhưng vượt xa khỏi phạm vi Thượng Thanh